Hỉ đường đỏ thẫm. Khăn cưới bị tháo xuống, rơi xuống mặt đất hệt như tro tàn. Nữ tử môi như đan chu, mày như hoành túc, tuy trang điểm nhẹ nhàng song dung mạo quả là tuyệt sắc. Làm vẻ đoan trang cao quý với khách nhân, nàng đạm mạc nói. " Chư vị, xin thứ cho Phượng Chí vô lễ. Nam cưới nữ gả, chú trọng nhất vẫn là tâm đầu ý hợp. Trong lòng Phượng Chí....cũng không có Phương chưởng môn." Các khách nhân ồ lên Nói xong, nàng quay đầu lại nhìn bóng người chậm rãi đi vào từ phía ngoài hỉ đường. Nàng xưa nay cao ngạo, tự hứa không thèm để mắt tới những nam nhân tầm thường. Thế nhưng hiện tại nhìn người nọ, mặt nàng lại lộ ra một tia vui mừng. Song khi quay đầu lại nàng lại khôi phục thần sắc lạnh lùng. "Huống hồ năm đó có người cùng với Phương chưởng môn ngươi tình như thủ túc. Ngươi lại lừa gạt hắn, cùng người khác hại hắn, xin hỏi Phương chưởng môn những năm gần đây Phương chưởng môn có cảm thấy lương tâm bất an không?" Phía sau nàng, một người đi vào hỉ đường. Dáng người y cao ráo, khí…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...