Tác giả:

Lầu nam nhạn lướt bóng song song, Mưa sa tàu chuổi, gió lắc thùy dương Phong linh trước cửa khua soang soảng, Thê lương, sao không khiến người mắt sầu mộng tưởng. Nhớ người ải ngàn dặm muôn dặm, nước thẳm non trường Đợi chẳng nhớ thương, sao chẳng nhớ thương... Nhạn qua lầu nam, nhạn lẻ. Ngoài song chỉ có chuối, không có thùy dương. Đêm nay cũng chỉ có gió, không có mưa. Trong phòng của Trân Châu, trong lầu của Trân Châu. Nàng đang ca hát. Nàng đang nhớ thương? Canh hai. Trăng mờ khói lạnh, nhạn lẻ buồn thương. Tiếng hát của Trân Châu cũng đang ngân nga trong khói trong trăng. Tiếng hát vừa vang lên, ngoài song lại như đang có tàu chuối sa mưa, thùy dương múa gió. Nhạn lẻ bay qua lầu nam cũng mường tượng như thành cặp thành đôi. Rõ ràng là cuối thu, mà lại trở lại đầu thu. Tiếng ca thật động người, tiếng ca thật say người. Trân Châu là cục cưng của Di Hồng viện, là một người số đỏ dưới quyền Hoa Đại cô. Hoa Đại cô biết, người trong Di Hồng viện biết, những người có tiền trong thành…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...