Tác giả:

Thiên Hạ bảo có Trọng Bích thai. (thai là đài) Mùa đông hàng năm, Vi Trường Ca sẽ dành phân nửa thời gian ở đây thưởng tuyết. Từ trên đài cao nhìn xuống phía dưới, ốc vũ lầu các san sát của Thiên Hạ bảo đều thu vào đáy mắt, ban ngày phủ tuyết, từ xa nhìn lại, cũng chỉ thấy một mảng xanh ngọc mông lung, như là lớp lớp ngọc bích. Trên mặt đất bày chậu than, một mẩu than đã cháy hết lộ ra điểm đỏ sẫm trong lớp tro tàn xám trắng. Trong chén có mỹ tửu vàng nhạt. Cuốn mành lên có tuyết mịn liên miên. Tuy khí trời lạnh khủng khiếp, nhưng thế thượng thanh hoan, còn có ai hơn thế? Vi Trường Ca thỏa mãn thở ra mang chút hơi men, một hơi uống hết rượu còn lại trong chén, gõ nhịp ca “Phong xúc doanh hề nguyệt thừa hoảng, Viên y khâm hề tọa phương nhục. Liệu huân lô hề bỉnh minh chúc, Chước quế tửu hề dương thanh khúc…” (Dịch nghĩa: Gió chạm vào cột nhà, màn che hứng lấy ánh trăng Kéo mền lụa ngửi hương thơm (Ðồ lụa nhiều mùi, sặc sỡ. Vi thế nên lễ văn chu mật, lời văn chải chuốt gọi là phồn nhục…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...