(*Trường lưu: tồn tại lâu dài*)
Tên của ta là Trường Lưu.
Tạ Trường Lưu.
Tạ gia trường lưu, danh mãn kinh hoa.
Có một cuộc đánh cược như vậy.
Ban đầu chỉ là mọi người đem ngân lượng trên người ra tiêu khiển một chút, là một ván cược bình thường lúc nào ở đâu cũng có thể thấy trên chốn giang hồ phong khởi vân dũng
(gió nổi mây phun)
Chương Đinh vốn là con cháu nông gia bình thường, bởi vì không muốn giống như ông cha tổ tiên, cả đời bán mặt cho đất bán lưng cho trời, người trẻ tuổi khát khao được hào sảng mồm to uống rượu chén lớn ăn thịt, vậy là không thèm để ý phụ thân quở trách, rời nhà bước vào giang hồ.