" Mẹ ơi, con đi nha!" Vân Ngọc nói khi tay vẫn đang mải buộc dây giày. Không có một lời đáp lại, tất nhiên, bởi cậu chỉ sống một mình. Mẹ cậu đã mất vài năm trước sau những lần phẫu thuật thất bại. Nhưng chẳng sao cả, đó chỉ là thói quen hằng ngày của Vân Ngọc để khiến căn nhà đỡ trống trải. Cậu đã từng sống một mình trong căn hộ hai tầng rộng rãi. Kể từ khi cha cậu tái hôn một năm trước, Vân Ngọc quyết định đến sống ở ngôi nhà cũ của họ, còn cha cậu thì chuyển đến ở cùng người vợ mới. Bạch Vân Ngọc vừa 19 tuổi, thanh xuân rực rỡ. Cậu có lý lịch trong sạch, bối cảnh gia đình tốt, và vẻ bề ngoài trong sáng thanh tú. Cậu đã tốt nghiệp cấp ba và không có dự định học đại học. Cậu muốn theo đuổi giấc mơ được trở thành một diễn viên, và hôm nay là ngày khởi đầu sự nghiệp diễn xuất của cậu. Vai diễn đầu tay của cậu chỉ là một vai diễn nhỏ xuất hiện hai tập và sẽ " tèo" ngay sau đó. [ Ah, chỉ hai tập thôi ư…] Vân Ngọc cảm thấy có chút chán nản. Nhưng đây là vai diễn đầu tiên của cậu, vai diễn…
Tác giả: