Từ miệng con hạc bằng đồng thau đặt trên chiếc bàn gỗ đàn hương nhả ra khói hương thơm ngát bay lượn lờ, nến đỏ chập chờn trong cảnh hoan hỉ, rèm che cửa sổ được dệt thành từ gấm Thu Hương thượng hạng phản chiếu ánh sáng đỏ tươi lung linh, tơ vàng bóng mịn thêu thành một bức tranh uyên ương nghịch nước, quả nhiên là phú quý hơn người. Mâm quay đặt trên chiếc bàn nhỏ ở bên cạnh, hạt sen bách hợp xòe ra thành hình dáng hoa mẫu đơn phú quý. Nến đỏ cháy rực trong đêm động phòng hoa chúc. Cô gái cúi đầu ngồi ở bên giường, đồ trang sức bị khăn voan màu đỏ thêu chỉ vàng che khuất, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như ngọc nắm chặt Đồng Tâm Kết, nhẹ nhàng mở miệng: "Cấp Lam, bây giờ là giờ gì?" Nha hoàn mặc áo màu xanh mỉm cười tiến lên: "Là giờ tuất, tiểu thư chớ vội, Thế Tử sẽ tới nhanh thôi." Dứt lời liền che miệng cười rộ lên. "Cái người xấu xa này, tiểu thư là người ngươi có thể trên ghẹo sao? Thật là không biết trời cao đất rộng." Nha đầu mặc áo màu hồng phấn ở bên cạnh nghiêm mặt lạnh lùng…
Tác giả: