Bắc Kinh cuối tháng sáu vô cùng oi bức, Đặng Duy mở cửa ra ngoài chưa được hai phút đã bắt đầu hối hận. … Trên hành lang đến điều hòa cũng không có. “Duy Duy, được rồi, chúng ta không thèm chấp anh ta, ha?” Lư Tiểu Ý đưa cho anh một ly kem Bát Hỉ mát lạnh đương tỏa hơi trắng: “Tối nay đi hát đi, bạn A Khoan tặng voucher, cậu gọi cả Tiểu Kiệt nữa, đã lâu tụi mình không tụ tập rồi.” “… Tối nay Tiểu Kiệt có việc.” “Có việc?” Lư Tiểu Ý tiến lên trước một bước: “Các cậu cãi nhau à?” “Không.” Đặng Duy kéo nhẹ cổ áo, cảm giác áo sơ mi sau lưng đang dính chặt lấy da mình: “Cậu ta thực sự có việc.” “Ồ… thế để lần sau vậy.” “Ừm, để sau đi.” Anh thở dài một hơi: “Hôm nay không họp được rồi, tớ về trước đây.” Lúc Đặng Duy rời khỏi công ty mới bốn giờ mười lăm phút, đương lúc đường xá nóng bức. Anh tới Starbucks uống một ly matcha latte, uống xong, bốn giờ bốn hai phút. Giờ giấc thế này ăn cơm tối lại sớm quá, mà về nhà thì… anh cũng không muốn về. Tiểu Kiệt còn đang đóng gói hành lí. Anh và Tiểu…

Truyện chữ