11: 30 PM Minh Hy tan tầm làm muộn, bình thường 7h anh đã sớm nằm trên chiếc sofa êm ái ở nhà lướt mạng. Ai biết được, hôm nay lão sếp anh như trúng tà bắt tăng ca đêm mới tha cho về. Ở thành phố A, dù hiện tại có là nửa đêm thì vẫn tấp nập sáng bừng như ban ngày. Chỉ là ở ngõ tối trên đường về chung cư có vẻ hơi ghê ghê. Minh Hy đáng lẽ có thể về sớm hơn thế nếu đi bằng taxi về, nhưng anh vì tiếc mấy đồng lẻ mà quyết định thà tự về bộ hơn là bắt xe về nhà. Ngõ tối thật ra chỉ là một con hẻm nhỏ đi tắt ra đường chính, bình thường vốn chẳng ai sống ở đấy đã đủ lạnh sống lưng, đêm về lại là nơi cho lũ mèo hoang trú ngụ. Cho nên mỗi lần Minh Hy về ngang, tim dù mạnh mẽ cỡ nào cũng phải giật thót mấy lần, lũ mèo hoang như lũ quỷ đêm, trong hẻm tối thi nhau gào lên thê lương. Minh Hy đó giờ về toàn 7h, duy chỉ hôm nay là ngoại lệ về gần nửa đêm nửa hôm. Nhưng hôm nay anh thầm mừng trong lòng, lũ mèo không có gào lên nữa làm anh an tâm không ít. ...sàn sạt sa... Một trận gió nhẹ quỷ dị nổi…
Chương 3: Chương 3:🌻Cách Vách Có Thỏ🌻
[Đoản Văn Đam Mỹ] Các Thể Loại Siêu Dễ Thương!!!!Tác giả: Hủ NgốcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngược, Truyện Sủng11: 30 PM Minh Hy tan tầm làm muộn, bình thường 7h anh đã sớm nằm trên chiếc sofa êm ái ở nhà lướt mạng. Ai biết được, hôm nay lão sếp anh như trúng tà bắt tăng ca đêm mới tha cho về. Ở thành phố A, dù hiện tại có là nửa đêm thì vẫn tấp nập sáng bừng như ban ngày. Chỉ là ở ngõ tối trên đường về chung cư có vẻ hơi ghê ghê. Minh Hy đáng lẽ có thể về sớm hơn thế nếu đi bằng taxi về, nhưng anh vì tiếc mấy đồng lẻ mà quyết định thà tự về bộ hơn là bắt xe về nhà. Ngõ tối thật ra chỉ là một con hẻm nhỏ đi tắt ra đường chính, bình thường vốn chẳng ai sống ở đấy đã đủ lạnh sống lưng, đêm về lại là nơi cho lũ mèo hoang trú ngụ. Cho nên mỗi lần Minh Hy về ngang, tim dù mạnh mẽ cỡ nào cũng phải giật thót mấy lần, lũ mèo hoang như lũ quỷ đêm, trong hẻm tối thi nhau gào lên thê lương. Minh Hy đó giờ về toàn 7h, duy chỉ hôm nay là ngoại lệ về gần nửa đêm nửa hôm. Nhưng hôm nay anh thầm mừng trong lòng, lũ mèo không có gào lên nữa làm anh an tâm không ít. ...sàn sạt sa... Một trận gió nhẹ quỷ dị nổi… Hắc Lang năm 4 tuổi, lần đầu gặp Bạch Thố liền có ấn tượng thế này.Tiểu hài tử nhỏ nhắn mặt không cảm xúc đứng bên cạnh mẹ, y nào biết chính đôi mắt to tròn màu khói đã bán đứng mình, y càng lạnh nhạt bao nhiêu thì càng phản manh bấy nhiêu.Lại nói, cái đầu trắng mềm mại kia trông ngon quá đi mà! ಠ﹏ಠHắc Lang theo trường phái hành động, vừa nghĩ xong đã thực hành ngay. Hắn phóng như bay tới gặm ngon lành đầu của Bạch Thố.Hai vị phụ huynh: "..." Ấy chà gặm ngon lành quá trời!Bạch Thố bị gặm đầy đầu nước miếng: "..." (●__●)13 năm sau ____Hắc Lang kỳ thực là một con sói, hắn nguyên hình là một sói đen lông xù xù, mắt to tròn màu xanh ngọc bích, cho nên nếu nhìn không kỹ, trông hắn không khác loại chó lớn là bao, kể cả ba mẹ hắn nhìn không ra nữa là. Lúc nhỏ hay ôm nhầm chó hàng xóm suốt.Nhưng đều đó không quan trọng, cái đáng quan tâm ở đây là dựa vào cái mũi thính siêu phàm, Hắc Lang phát hiện sát vách nhà hàng xóm là một ổ thỏ tinh. Điều đặc biệt là, thằng cha mà hắn lỡ dại dột gặm nửa đầu năm xưa đích thị là một con thỏ bự béo bở.Và hiện tại nó đang gặp vấn đề, mùi của nó trong không khí ngày càng đậm dần.Hắc Lang cười bỉ ổi nhân lúc cháy nhà đi hôi của, rón rén lách người vào cữa phòng ai đó. Lại nói, hôm nay cả nhà y đi du lịch hết rồi mặc sức cho hắn nhai nát xương con thỏ bự đang nằm trên giường kia."Bạch Thố a~ cậu không thể ngờ được đúng không? Haha, cậu xem ức h**p tôi nhiều năm như vậy, cuối cùng hôm này ông trời cũng đã cho tôi một cơ hội để báo thù cậu, ahaha, biết sợ thì mau quỳ xuống kêu tôi papa đi!" Hắc Lang gian manh nhanh tay khoá trái cửa, phòng cho con thỏ trắng múp kia hoảng sợ tông cữa chạy mất.Từ đầu tới cuối, mỹ thiếu niên có đôi mắt phượng hẹp dài màu khói lười lên tiếng mặc hắn tự biên tự diễn nãy giờ. Y trên đầu mọc ra thêm đôi tai thỏ trắng trắng hồng hồng, mặt không biểu cảm xem tên không biết quý mạng hí hửng bò lên giường y.Bạch Thố kiên nhẫn chờ hắn leo lên giường mình xong, quỷ dị cong môi cười: " Ha hả, lát nữa để xem là ai kêu ai papa nha"Hắc Lang vừa mới chạm mông lên giường, bắt đầu không có tiền đồ muốn bỏ chạy trước.Má ơi! Sao ánh mắt con thỏ đó đáng sợ quá vậy, còn nữa tại sao y không mặc quần áo thả rông show hoạ mi với hắn chứ!!! (• ▽ •;)Bạch Thố ánh mắt tr*n tr** nhìn hắn như thể xuyên thấu qua quần áo, y cơ khát l**m môi dâʍ đãиɠ, bình thường mặt lạnh nay bật mode biếи ŧɦái cuồng hoan. Y duỗi tay tóm gọn eo cái tên muốn bỏ chạy khỏi hiện trường sắp gây án."Sao vậy? Không phải lúc nãy rất mạnh miệng nói báo thù sao hử..." Tà ác l**m nhẹ lên vành tai con sói nhỏ trong ngực, cực kỳ thích thú xem nó run rẩy nhưng chẳng dám thở mạnh.Hắc Lang nước mắt lưng tròng, thầm mặc niệm cho cái mông xấu số của mình.Nguyên lai, con thỏ nọ hôm nay đến kỳ đ*ng d*c, vừa vặn có một con sói ngu ngốc đến tự nguyện hiến mông. Ba ngày sau đó, bên trong phòng thỏ tinh thỉnh thoảng có vài âm thanh kỳ lạ khiến người nghe đều đỏ mặt, tim đập nhanh."Ah... Tên bại hoại kia, có tin ta cắn chết mi không hả?""Hác... Tiểu Lang giỏi quá, cắn thật chặt...""..." Tên khốn kiếp,Giữa cắn và cắn sao ngươi có thể vô sỉ như vậy!!!(╯°□°)╯︵ ┻━┻20/8/2021
Hắc Lang năm 4 tuổi, lần đầu gặp Bạch Thố liền có ấn tượng thế này.
Tiểu hài tử nhỏ nhắn mặt không cảm xúc đứng bên cạnh mẹ, y nào biết chính đôi mắt to tròn màu khói đã bán đứng mình, y càng lạnh nhạt bao nhiêu thì càng phản manh bấy nhiêu.
Lại nói, cái đầu trắng mềm mại kia trông ngon quá đi mà! ಠ﹏ಠ
Hắc Lang theo trường phái hành động, vừa nghĩ xong đã thực hành ngay. Hắn phóng như bay tới gặm ngon lành đầu của Bạch Thố.
Hai vị phụ huynh: "..." Ấy chà gặm ngon lành quá trời!
Bạch Thố bị gặm đầy đầu nước miếng: "..." (●__●)
13 năm sau ____
Hắc Lang kỳ thực là một con sói, hắn nguyên hình là một sói đen lông xù xù, mắt to tròn màu xanh ngọc bích, cho nên nếu nhìn không kỹ, trông hắn không khác loại chó lớn là bao, kể cả ba mẹ hắn nhìn không ra nữa là. Lúc nhỏ hay ôm nhầm chó hàng xóm suốt.
Nhưng đều đó không quan trọng, cái đáng quan tâm ở đây là dựa vào cái mũi thính siêu phàm, Hắc Lang phát hiện sát vách nhà hàng xóm là một ổ thỏ tinh. Điều đặc biệt là, thằng cha mà hắn lỡ dại dột gặm nửa đầu năm xưa đích thị là một con thỏ bự béo bở.
Và hiện tại nó đang gặp vấn đề, mùi của nó trong không khí ngày càng đậm dần.
Hắc Lang cười bỉ ổi nhân lúc cháy nhà đi hôi của, rón rén lách người vào cữa phòng ai đó. Lại nói, hôm nay cả nhà y đi du lịch hết rồi mặc sức cho hắn nhai nát xương con thỏ bự đang nằm trên giường kia.
"Bạch Thố a~ cậu không thể ngờ được đúng không? Haha, cậu xem ức h**p tôi nhiều năm như vậy, cuối cùng hôm này ông trời cũng đã cho tôi một cơ hội để báo thù cậu, ahaha, biết sợ thì mau quỳ xuống kêu tôi papa đi!" Hắc Lang gian manh nhanh tay khoá trái cửa, phòng cho con thỏ trắng múp kia hoảng sợ tông cữa chạy mất.
Từ đầu tới cuối, mỹ thiếu niên có đôi mắt phượng hẹp dài màu khói lười lên tiếng mặc hắn tự biên tự diễn nãy giờ. Y trên đầu mọc ra thêm đôi tai thỏ trắng trắng hồng hồng, mặt không biểu cảm xem tên không biết quý mạng hí hửng bò lên giường y.
Bạch Thố kiên nhẫn chờ hắn leo lên giường mình xong, quỷ dị cong môi cười: " Ha hả, lát nữa để xem là ai kêu ai papa nha"
Hắc Lang vừa mới chạm mông lên giường, bắt đầu không có tiền đồ muốn bỏ chạy trước.
Má ơi! Sao ánh mắt con thỏ đó đáng sợ quá vậy, còn nữa tại sao y không mặc quần áo thả rông show hoạ mi với hắn chứ!!! (• ▽ •;)
Bạch Thố ánh mắt tr*n tr** nhìn hắn như thể xuyên thấu qua quần áo, y cơ khát l**m môi dâʍ đãиɠ, bình thường mặt lạnh nay bật mode biếи ŧɦái cuồng hoan. Y duỗi tay tóm gọn eo cái tên muốn bỏ chạy khỏi hiện trường sắp gây án.
"Sao vậy? Không phải lúc nãy rất mạnh miệng nói báo thù sao hử..." Tà ác l**m nhẹ lên vành tai con sói nhỏ trong ngực, cực kỳ thích thú xem nó run rẩy nhưng chẳng dám thở mạnh.
Hắc Lang nước mắt lưng tròng, thầm mặc niệm cho cái mông xấu số của mình.
Nguyên lai, con thỏ nọ hôm nay đến kỳ đ*ng d*c, vừa vặn có một con sói ngu ngốc đến tự nguyện hiến mông. Ba ngày sau đó, bên trong phòng thỏ tinh thỉnh thoảng có vài âm thanh kỳ lạ khiến người nghe đều đỏ mặt, tim đập nhanh.
"Ah... Tên bại hoại kia, có tin ta cắn chết mi không hả?"
"Hác... Tiểu Lang giỏi quá, cắn thật chặt..."
"..." Tên khốn kiếp,Giữa cắn và cắn sao ngươi có thể vô sỉ như vậy!!!
(╯°□°)╯︵ ┻━┻
20/8/2021
[Đoản Văn Đam Mỹ] Các Thể Loại Siêu Dễ Thương!!!!Tác giả: Hủ NgốcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngược, Truyện Sủng11: 30 PM Minh Hy tan tầm làm muộn, bình thường 7h anh đã sớm nằm trên chiếc sofa êm ái ở nhà lướt mạng. Ai biết được, hôm nay lão sếp anh như trúng tà bắt tăng ca đêm mới tha cho về. Ở thành phố A, dù hiện tại có là nửa đêm thì vẫn tấp nập sáng bừng như ban ngày. Chỉ là ở ngõ tối trên đường về chung cư có vẻ hơi ghê ghê. Minh Hy đáng lẽ có thể về sớm hơn thế nếu đi bằng taxi về, nhưng anh vì tiếc mấy đồng lẻ mà quyết định thà tự về bộ hơn là bắt xe về nhà. Ngõ tối thật ra chỉ là một con hẻm nhỏ đi tắt ra đường chính, bình thường vốn chẳng ai sống ở đấy đã đủ lạnh sống lưng, đêm về lại là nơi cho lũ mèo hoang trú ngụ. Cho nên mỗi lần Minh Hy về ngang, tim dù mạnh mẽ cỡ nào cũng phải giật thót mấy lần, lũ mèo hoang như lũ quỷ đêm, trong hẻm tối thi nhau gào lên thê lương. Minh Hy đó giờ về toàn 7h, duy chỉ hôm nay là ngoại lệ về gần nửa đêm nửa hôm. Nhưng hôm nay anh thầm mừng trong lòng, lũ mèo không có gào lên nữa làm anh an tâm không ít. ...sàn sạt sa... Một trận gió nhẹ quỷ dị nổi… Hắc Lang năm 4 tuổi, lần đầu gặp Bạch Thố liền có ấn tượng thế này.Tiểu hài tử nhỏ nhắn mặt không cảm xúc đứng bên cạnh mẹ, y nào biết chính đôi mắt to tròn màu khói đã bán đứng mình, y càng lạnh nhạt bao nhiêu thì càng phản manh bấy nhiêu.Lại nói, cái đầu trắng mềm mại kia trông ngon quá đi mà! ಠ﹏ಠHắc Lang theo trường phái hành động, vừa nghĩ xong đã thực hành ngay. Hắn phóng như bay tới gặm ngon lành đầu của Bạch Thố.Hai vị phụ huynh: "..." Ấy chà gặm ngon lành quá trời!Bạch Thố bị gặm đầy đầu nước miếng: "..." (●__●)13 năm sau ____Hắc Lang kỳ thực là một con sói, hắn nguyên hình là một sói đen lông xù xù, mắt to tròn màu xanh ngọc bích, cho nên nếu nhìn không kỹ, trông hắn không khác loại chó lớn là bao, kể cả ba mẹ hắn nhìn không ra nữa là. Lúc nhỏ hay ôm nhầm chó hàng xóm suốt.Nhưng đều đó không quan trọng, cái đáng quan tâm ở đây là dựa vào cái mũi thính siêu phàm, Hắc Lang phát hiện sát vách nhà hàng xóm là một ổ thỏ tinh. Điều đặc biệt là, thằng cha mà hắn lỡ dại dột gặm nửa đầu năm xưa đích thị là một con thỏ bự béo bở.Và hiện tại nó đang gặp vấn đề, mùi của nó trong không khí ngày càng đậm dần.Hắc Lang cười bỉ ổi nhân lúc cháy nhà đi hôi của, rón rén lách người vào cữa phòng ai đó. Lại nói, hôm nay cả nhà y đi du lịch hết rồi mặc sức cho hắn nhai nát xương con thỏ bự đang nằm trên giường kia."Bạch Thố a~ cậu không thể ngờ được đúng không? Haha, cậu xem ức h**p tôi nhiều năm như vậy, cuối cùng hôm này ông trời cũng đã cho tôi một cơ hội để báo thù cậu, ahaha, biết sợ thì mau quỳ xuống kêu tôi papa đi!" Hắc Lang gian manh nhanh tay khoá trái cửa, phòng cho con thỏ trắng múp kia hoảng sợ tông cữa chạy mất.Từ đầu tới cuối, mỹ thiếu niên có đôi mắt phượng hẹp dài màu khói lười lên tiếng mặc hắn tự biên tự diễn nãy giờ. Y trên đầu mọc ra thêm đôi tai thỏ trắng trắng hồng hồng, mặt không biểu cảm xem tên không biết quý mạng hí hửng bò lên giường y.Bạch Thố kiên nhẫn chờ hắn leo lên giường mình xong, quỷ dị cong môi cười: " Ha hả, lát nữa để xem là ai kêu ai papa nha"Hắc Lang vừa mới chạm mông lên giường, bắt đầu không có tiền đồ muốn bỏ chạy trước.Má ơi! Sao ánh mắt con thỏ đó đáng sợ quá vậy, còn nữa tại sao y không mặc quần áo thả rông show hoạ mi với hắn chứ!!! (• ▽ •;)Bạch Thố ánh mắt tr*n tr** nhìn hắn như thể xuyên thấu qua quần áo, y cơ khát l**m môi dâʍ đãиɠ, bình thường mặt lạnh nay bật mode biếи ŧɦái cuồng hoan. Y duỗi tay tóm gọn eo cái tên muốn bỏ chạy khỏi hiện trường sắp gây án."Sao vậy? Không phải lúc nãy rất mạnh miệng nói báo thù sao hử..." Tà ác l**m nhẹ lên vành tai con sói nhỏ trong ngực, cực kỳ thích thú xem nó run rẩy nhưng chẳng dám thở mạnh.Hắc Lang nước mắt lưng tròng, thầm mặc niệm cho cái mông xấu số của mình.Nguyên lai, con thỏ nọ hôm nay đến kỳ đ*ng d*c, vừa vặn có một con sói ngu ngốc đến tự nguyện hiến mông. Ba ngày sau đó, bên trong phòng thỏ tinh thỉnh thoảng có vài âm thanh kỳ lạ khiến người nghe đều đỏ mặt, tim đập nhanh."Ah... Tên bại hoại kia, có tin ta cắn chết mi không hả?""Hác... Tiểu Lang giỏi quá, cắn thật chặt...""..." Tên khốn kiếp,Giữa cắn và cắn sao ngươi có thể vô sỉ như vậy!!!(╯°□°)╯︵ ┻━┻20/8/2021