Đương Tiệp Vân, một thanh niên đã hai mươi tám tuổi.Y là gay, đồng nghiệp trong công ty đều biết, họ không quan tâm lắm vì công việc ở đây nhiều đến mức không có thời gian tán gẫu. Gia đình luôn phản đối việc này, cha mẹ Đương Tiệp Vân cho rằng gay là bệnh.Từng có lần họ ép y đi bệnh viện nhưng đến nơi ai cũng lắc đầu như bị nan y.Không khí trong nhà vì vậy mà âm u đi. Đương Tiệp Vân rất đẹp, nước da mịn khỏe mạnh, mày đậm mi dày, đôi mắt chứa sự tà mị mãnh liệt, mũi cao môi mỏng, gương mặt thanh tú, cằm thon.Mái tóc dày dài chạm mắt, thân hình đẹp chuẩn đàn ông, tám múi cơ đều đều quyến rũ.Vừa bước vào bar ai cũng biết mặt, các tiểu mỹ thụ đều đua nhau tranh giành. - " Này, Hiểu Nam, tối nay rảnh không?" Đương Tiệp Vân ghé sát tai một cậu trai xinh đẹp ngồi một mình ở quầy rượu. - " Anh biết là dù có bận thì em cũng sẽ đi mà, đáng ghét!~" Giọng cậu ta rất ngọt, như nữ nhân vậy. " Đệt...cái giọng nổi da gà này lâu rồi không nghe đúng là có chút..." Đương Tiệp Vân thầm mắng trong lòng…
Chương 9-2
Phản Diện Đại Nhân Muốn Thượng TaTác giả: Con Buôn Dưa LêTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Tiên HiệpĐương Tiệp Vân, một thanh niên đã hai mươi tám tuổi.Y là gay, đồng nghiệp trong công ty đều biết, họ không quan tâm lắm vì công việc ở đây nhiều đến mức không có thời gian tán gẫu. Gia đình luôn phản đối việc này, cha mẹ Đương Tiệp Vân cho rằng gay là bệnh.Từng có lần họ ép y đi bệnh viện nhưng đến nơi ai cũng lắc đầu như bị nan y.Không khí trong nhà vì vậy mà âm u đi. Đương Tiệp Vân rất đẹp, nước da mịn khỏe mạnh, mày đậm mi dày, đôi mắt chứa sự tà mị mãnh liệt, mũi cao môi mỏng, gương mặt thanh tú, cằm thon.Mái tóc dày dài chạm mắt, thân hình đẹp chuẩn đàn ông, tám múi cơ đều đều quyến rũ.Vừa bước vào bar ai cũng biết mặt, các tiểu mỹ thụ đều đua nhau tranh giành. - " Này, Hiểu Nam, tối nay rảnh không?" Đương Tiệp Vân ghé sát tai một cậu trai xinh đẹp ngồi một mình ở quầy rượu. - " Anh biết là dù có bận thì em cũng sẽ đi mà, đáng ghét!~" Giọng cậu ta rất ngọt, như nữ nhân vậy. " Đệt...cái giọng nổi da gà này lâu rồi không nghe đúng là có chút..." Đương Tiệp Vân thầm mắng trong lòng… 《Trung Thu viên mãn là khi có ngươi bên cạnh.》Đương Tiệp Vân từ từ mở mắt, y đang nằm trên giường ngủ.Hiện tại trời đã tối, ánh trăng chiếu sáng gian phòng đen như mực.Đương Tiệp Vân nhớ lại:"...A! Trung thu!Tối nay ta có hẹn Lưu ca ca!"Y bò dậy, thần tốc thay y phục, tung cửa chạy như bay ra đại điện.Tình Trục Lưu đứng giữa điện, một thân hắc y đen tuyền mỹ lệ.Hắn hôm nay có chút khác biệt, dưới đáy mắt ánh lên tia ôn nhu lạ thường, dường như y đang chờ ai đến.Đương Tiệp Vân nhào đến, ôm chầm lấy cổ, ngân nga phả hơi nóng vào tai y:" Lưu ca ca đúng là phong tình vạn chủng a~"Tình Trục Lưu mặt có chút nóng, chụp một cái tát vào mặt y, sau đó hối hận nói:" Ách! Ngươi không sao chứ?! Ai bảo ngươi cứ trêu chọc ta làm gì..."Đương Háo Sắc bị đánh văng vào bàn gỗ bên cạnh, chiếc bàn may mắn được y nằm lên đã vỡ nát.Đương Tiệp Vân khịt mũi, mắt đẫm lệ nhìn vừa đáng yêu vừa đáng thương:" Hu hu hu..Lưu ca ca quả nhiên không thích ta...ta chỉ muốn nói ngươi hôm nay rất đẹp...hức...hu hu..."Tình Trục Lưu nhìn hắn khóc cực kỳ đáng yêu, luống cuống ôm vào lòng dỗ dành:" Tiệp Vân ngoan ngoan, ca ca không đánh ngươi, đừng khóc đừng khóc..."Đương Tiệp Vân vùi mặt vào ngực y, khịt khịt mũi, hai tay sờ sờ eo y.Ừm, xúc cảm không tồi, eo thon thon lại rắn chắc.Đương Tiệp Vân không khóc nữa, ngẩng đầu lên nói:" Được rồi...không trách ngươi, vốn dĩ là ta sai...hôm nay chúng ta nên đi chơi a!"Tình Trục Lưu nắm tay y, tay còn lại nhấc chiếc đèn lồng màu đỏ dưới chân, tay nắm tay ra khỏi tông môn, hòa lẫn vào dòng người ở huyện thành phồn hoa náo nhiệt.Đôi lời nhắn gửi các đọc giả
《Trung Thu viên mãn là khi có ngươi bên cạnh.》
Đương Tiệp Vân từ từ mở mắt, y đang nằm trên giường ngủ.
Hiện tại trời đã tối, ánh trăng chiếu sáng gian phòng đen như mực.
Đương Tiệp Vân nhớ lại:"...A! Trung thu!Tối nay ta có hẹn Lưu ca ca!"
Y bò dậy, thần tốc thay y phục, tung cửa chạy như bay ra đại điện.
Tình Trục Lưu đứng giữa điện, một thân hắc y đen tuyền mỹ lệ.
Hắn hôm nay có chút khác biệt, dưới đáy mắt ánh lên tia ôn nhu lạ thường, dường như y đang chờ ai đến.
Đương Tiệp Vân nhào đến, ôm chầm lấy cổ, ngân nga phả hơi nóng vào tai y:" Lưu ca ca đúng là phong tình vạn chủng a~"
Tình Trục Lưu mặt có chút nóng, chụp một cái tát vào mặt y, sau đó hối hận nói:" Ách! Ngươi không sao chứ?! Ai bảo ngươi cứ trêu chọc ta làm gì..."
Đương Háo Sắc bị đánh văng vào bàn gỗ bên cạnh, chiếc bàn may mắn được y nằm lên đã vỡ nát.
Đương Tiệp Vân khịt mũi, mắt đẫm lệ nhìn vừa đáng yêu vừa đáng thương:" Hu hu hu..Lưu ca ca quả nhiên không thích ta...ta chỉ muốn nói ngươi hôm nay rất đẹp...hức...hu hu..."
Tình Trục Lưu nhìn hắn khóc cực kỳ đáng yêu, luống cuống ôm vào lòng dỗ dành:" Tiệp Vân ngoan ngoan, ca ca không đánh ngươi, đừng khóc đừng khóc..."
Đương Tiệp Vân vùi mặt vào ngực y, khịt khịt mũi, hai tay sờ sờ eo y.
Ừm, xúc cảm không tồi, eo thon thon lại rắn chắc.
Đương Tiệp Vân không khóc nữa, ngẩng đầu lên nói:" Được rồi...không trách ngươi, vốn dĩ là ta sai...hôm nay chúng ta nên đi chơi a!"
Tình Trục Lưu nắm tay y, tay còn lại nhấc chiếc đèn lồng màu đỏ dưới chân, tay nắm tay ra khỏi tông môn, hòa lẫn vào dòng người ở huyện thành phồn hoa náo nhiệt.
Đôi lời nhắn gửi các đọc giả
Phản Diện Đại Nhân Muốn Thượng TaTác giả: Con Buôn Dưa LêTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Tiên HiệpĐương Tiệp Vân, một thanh niên đã hai mươi tám tuổi.Y là gay, đồng nghiệp trong công ty đều biết, họ không quan tâm lắm vì công việc ở đây nhiều đến mức không có thời gian tán gẫu. Gia đình luôn phản đối việc này, cha mẹ Đương Tiệp Vân cho rằng gay là bệnh.Từng có lần họ ép y đi bệnh viện nhưng đến nơi ai cũng lắc đầu như bị nan y.Không khí trong nhà vì vậy mà âm u đi. Đương Tiệp Vân rất đẹp, nước da mịn khỏe mạnh, mày đậm mi dày, đôi mắt chứa sự tà mị mãnh liệt, mũi cao môi mỏng, gương mặt thanh tú, cằm thon.Mái tóc dày dài chạm mắt, thân hình đẹp chuẩn đàn ông, tám múi cơ đều đều quyến rũ.Vừa bước vào bar ai cũng biết mặt, các tiểu mỹ thụ đều đua nhau tranh giành. - " Này, Hiểu Nam, tối nay rảnh không?" Đương Tiệp Vân ghé sát tai một cậu trai xinh đẹp ngồi một mình ở quầy rượu. - " Anh biết là dù có bận thì em cũng sẽ đi mà, đáng ghét!~" Giọng cậu ta rất ngọt, như nữ nhân vậy. " Đệt...cái giọng nổi da gà này lâu rồi không nghe đúng là có chút..." Đương Tiệp Vân thầm mắng trong lòng… 《Trung Thu viên mãn là khi có ngươi bên cạnh.》Đương Tiệp Vân từ từ mở mắt, y đang nằm trên giường ngủ.Hiện tại trời đã tối, ánh trăng chiếu sáng gian phòng đen như mực.Đương Tiệp Vân nhớ lại:"...A! Trung thu!Tối nay ta có hẹn Lưu ca ca!"Y bò dậy, thần tốc thay y phục, tung cửa chạy như bay ra đại điện.Tình Trục Lưu đứng giữa điện, một thân hắc y đen tuyền mỹ lệ.Hắn hôm nay có chút khác biệt, dưới đáy mắt ánh lên tia ôn nhu lạ thường, dường như y đang chờ ai đến.Đương Tiệp Vân nhào đến, ôm chầm lấy cổ, ngân nga phả hơi nóng vào tai y:" Lưu ca ca đúng là phong tình vạn chủng a~"Tình Trục Lưu mặt có chút nóng, chụp một cái tát vào mặt y, sau đó hối hận nói:" Ách! Ngươi không sao chứ?! Ai bảo ngươi cứ trêu chọc ta làm gì..."Đương Háo Sắc bị đánh văng vào bàn gỗ bên cạnh, chiếc bàn may mắn được y nằm lên đã vỡ nát.Đương Tiệp Vân khịt mũi, mắt đẫm lệ nhìn vừa đáng yêu vừa đáng thương:" Hu hu hu..Lưu ca ca quả nhiên không thích ta...ta chỉ muốn nói ngươi hôm nay rất đẹp...hức...hu hu..."Tình Trục Lưu nhìn hắn khóc cực kỳ đáng yêu, luống cuống ôm vào lòng dỗ dành:" Tiệp Vân ngoan ngoan, ca ca không đánh ngươi, đừng khóc đừng khóc..."Đương Tiệp Vân vùi mặt vào ngực y, khịt khịt mũi, hai tay sờ sờ eo y.Ừm, xúc cảm không tồi, eo thon thon lại rắn chắc.Đương Tiệp Vân không khóc nữa, ngẩng đầu lên nói:" Được rồi...không trách ngươi, vốn dĩ là ta sai...hôm nay chúng ta nên đi chơi a!"Tình Trục Lưu nắm tay y, tay còn lại nhấc chiếc đèn lồng màu đỏ dưới chân, tay nắm tay ra khỏi tông môn, hòa lẫn vào dòng người ở huyện thành phồn hoa náo nhiệt.Đôi lời nhắn gửi các đọc giả