Tác giả:

Văn Ngọc Minh vừa mở mắt, liền thấy được một màn che cổ, thêu thùa tinh xảo, trên cột đầu giường được điêu khắc những hoa văn phức tạp. Mờ mịt mà chớp mắt hai cái mới nhớ tới hắn mới xuyên qua Không cần vất vả làm công. Hắn trở mình tiếp tục ngủ nướng. Từ thời đại tinh tế xuyên đến mấy ngàn năm trước thời cổ đại ở trái đất đã đi qua nửa tháng. Khi hắn vừa mới xuyên tới chưa quen thuộc với hoàn cảnh nơi này đã bị phụ thân trên danh nghĩa của nguyên chủ là Quảng Dương Hầu hạ lệnh hạ dược, đưa vào hoàng cung. Lúc ấy hắn cả người vô lực, mông lung nhìn một nam nhân mặc đồ cổ trang đang đứng trên cao mà nhìn xuống hắn lạnh giọng cảng cáo: " Hầu phủ nuôi ngươi nhiều năm như vậy, ngươi nên hồi đáp một chút, thể hiện ở trước mặt hoàng thượng thật tốt, nếu ngươi ở hoàng cung đãi ngộ không tốt, cũng đừng nghĩ sống để trở về." Nói xong lời này, người nọ lười nhìn đến Văn Ngọc Minh liếc mắt một cái, ném xuống một câu giám sát chặt chẽ liền phất tay áo mà rời đi. . Ngôn Tình Sắc Văn Ngọc Minh đột…

Chương 12: 12: Linh Vật 4

Sủng Phi Omega Của Đế VươngTác giả: Cố Chi QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngVăn Ngọc Minh vừa mở mắt, liền thấy được một màn che cổ, thêu thùa tinh xảo, trên cột đầu giường được điêu khắc những hoa văn phức tạp. Mờ mịt mà chớp mắt hai cái mới nhớ tới hắn mới xuyên qua Không cần vất vả làm công. Hắn trở mình tiếp tục ngủ nướng. Từ thời đại tinh tế xuyên đến mấy ngàn năm trước thời cổ đại ở trái đất đã đi qua nửa tháng. Khi hắn vừa mới xuyên tới chưa quen thuộc với hoàn cảnh nơi này đã bị phụ thân trên danh nghĩa của nguyên chủ là Quảng Dương Hầu hạ lệnh hạ dược, đưa vào hoàng cung. Lúc ấy hắn cả người vô lực, mông lung nhìn một nam nhân mặc đồ cổ trang đang đứng trên cao mà nhìn xuống hắn lạnh giọng cảng cáo: " Hầu phủ nuôi ngươi nhiều năm như vậy, ngươi nên hồi đáp một chút, thể hiện ở trước mặt hoàng thượng thật tốt, nếu ngươi ở hoàng cung đãi ngộ không tốt, cũng đừng nghĩ sống để trở về." Nói xong lời này, người nọ lười nhìn đến Văn Ngọc Minh liếc mắt một cái, ném xuống một câu giám sát chặt chẽ liền phất tay áo mà rời đi. . Ngôn Tình Sắc Văn Ngọc Minh đột… Lột vỏ nho là một công đoạn khá là phiền toái.Lực đạo không khống chế tốt, hoặc là có chút nóng này đều thực dễ dàng đem quả nho tươi mọng lột ra lớp thịt gồ ghề, lồi lõm, thiếu tính thẩm mĩ, thực sự rất không đẹp.Có nhiều người bởi vì ghét lột vỏ nho mà thành ra lười ăn nho.Tuy vậy, Văn Ngọc Minh có đủ kiên nhẫn, cũng không quá nóng nảy muốn đi làm chuyện khác, thong thả ung dung mà lột vỏ.Khi lột thất sự vô cùng cẩn thận, xé bỏ lớp da hơi mỏng, quả nho hoàn chỉnh đã ra đời, tròn vo sóng sánh tinh xảo đẹp đẽ.Theo động tác của hắn từ từ lột bỏ, ở trên một cái đĩa sứ sạch sẽ từng quả nho tự như những viên đá quý bắt mắt đầy màu sắc.Chuyện này không tính là rất khó, chỗ khó đây chính là người lột chỉ có thể xem chứ không thể ăn.Lại còn những quả nho này đều được chọn lựa kĩ càng, mỗi một trái đề là thượng phẩm, mọng nước căng mọng, vị ngọt nồng đậm, thoạt nhìn là ăn rất ngon.Nó ở đó như muốn câu dẫn con người ta phạm tội.Văn Ngọc Minh bị câu dẫn đến cực điểm, trộm nuốt xuống vài ngụm nước miếng, ánh mắt nhìn có điểm thống khổ.Thật muốn ăn!.....Đôi mắt hắn nhìn quá nho đều lấp ló mang theo những tia sáng lấp lánh.Lột được một nữa, người bên cạnh không thèm báo trước mà vang lên một tiếng vang lớn.Văn Ngọc Minh hoảng sợ, tay run lên, quả nho vừa cầm đến tay liền rơi trên mặt đất, nhanh như chớp mà lăn ra xa.- ----------------------------------------------------------Thật nhanh muốn đến đoạn 2 người này yêu nhau quá (-^-).

Lột vỏ nho là một công đoạn khá là phiền toái.

Lực đạo không khống chế tốt, hoặc là có chút nóng này đều thực dễ dàng đem quả nho tươi mọng lột ra lớp thịt gồ ghề, lồi lõm, thiếu tính thẩm mĩ, thực sự rất không đẹp.

Có nhiều người bởi vì ghét lột vỏ nho mà thành ra lười ăn nho.

Tuy vậy, Văn Ngọc Minh có đủ kiên nhẫn, cũng không quá nóng nảy muốn đi làm chuyện khác, thong thả ung dung mà lột vỏ.

Khi lột thất sự vô cùng cẩn thận, xé bỏ lớp da hơi mỏng, quả nho hoàn chỉnh đã ra đời, tròn vo sóng sánh tinh xảo đẹp đẽ.

Theo động tác của hắn từ từ lột bỏ, ở trên một cái đĩa sứ sạch sẽ từng quả nho tự như những viên đá quý bắt mắt đầy màu sắc.

Chuyện này không tính là rất khó, chỗ khó đây chính là người lột chỉ có thể xem chứ không thể ăn.

Lại còn những quả nho này đều được chọn lựa kĩ càng, mỗi một trái đề là thượng phẩm, mọng nước căng mọng, vị ngọt nồng đậm, thoạt nhìn là ăn rất ngon.

Nó ở đó như muốn câu dẫn con người ta phạm tội.

Văn Ngọc Minh bị câu dẫn đến cực điểm, trộm nuốt xuống vài ngụm nước miếng, ánh mắt nhìn có điểm thống khổ.

Thật muốn ăn!.....

Đôi mắt hắn nhìn quá nho đều lấp ló mang theo những tia sáng lấp lánh.

Lột được một nữa, người bên cạnh không thèm báo trước mà vang lên một tiếng vang lớn.

Văn Ngọc Minh hoảng sợ, tay run lên, quả nho vừa cầm đến tay liền rơi trên mặt đất, nhanh như chớp mà lăn ra xa.

- ----------------------------------------------------------

Thật nhanh muốn đến đoạn 2 người này yêu nhau quá (-^-).

Sủng Phi Omega Của Đế VươngTác giả: Cố Chi QuânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngVăn Ngọc Minh vừa mở mắt, liền thấy được một màn che cổ, thêu thùa tinh xảo, trên cột đầu giường được điêu khắc những hoa văn phức tạp. Mờ mịt mà chớp mắt hai cái mới nhớ tới hắn mới xuyên qua Không cần vất vả làm công. Hắn trở mình tiếp tục ngủ nướng. Từ thời đại tinh tế xuyên đến mấy ngàn năm trước thời cổ đại ở trái đất đã đi qua nửa tháng. Khi hắn vừa mới xuyên tới chưa quen thuộc với hoàn cảnh nơi này đã bị phụ thân trên danh nghĩa của nguyên chủ là Quảng Dương Hầu hạ lệnh hạ dược, đưa vào hoàng cung. Lúc ấy hắn cả người vô lực, mông lung nhìn một nam nhân mặc đồ cổ trang đang đứng trên cao mà nhìn xuống hắn lạnh giọng cảng cáo: " Hầu phủ nuôi ngươi nhiều năm như vậy, ngươi nên hồi đáp một chút, thể hiện ở trước mặt hoàng thượng thật tốt, nếu ngươi ở hoàng cung đãi ngộ không tốt, cũng đừng nghĩ sống để trở về." Nói xong lời này, người nọ lười nhìn đến Văn Ngọc Minh liếc mắt một cái, ném xuống một câu giám sát chặt chẽ liền phất tay áo mà rời đi. . Ngôn Tình Sắc Văn Ngọc Minh đột… Lột vỏ nho là một công đoạn khá là phiền toái.Lực đạo không khống chế tốt, hoặc là có chút nóng này đều thực dễ dàng đem quả nho tươi mọng lột ra lớp thịt gồ ghề, lồi lõm, thiếu tính thẩm mĩ, thực sự rất không đẹp.Có nhiều người bởi vì ghét lột vỏ nho mà thành ra lười ăn nho.Tuy vậy, Văn Ngọc Minh có đủ kiên nhẫn, cũng không quá nóng nảy muốn đi làm chuyện khác, thong thả ung dung mà lột vỏ.Khi lột thất sự vô cùng cẩn thận, xé bỏ lớp da hơi mỏng, quả nho hoàn chỉnh đã ra đời, tròn vo sóng sánh tinh xảo đẹp đẽ.Theo động tác của hắn từ từ lột bỏ, ở trên một cái đĩa sứ sạch sẽ từng quả nho tự như những viên đá quý bắt mắt đầy màu sắc.Chuyện này không tính là rất khó, chỗ khó đây chính là người lột chỉ có thể xem chứ không thể ăn.Lại còn những quả nho này đều được chọn lựa kĩ càng, mỗi một trái đề là thượng phẩm, mọng nước căng mọng, vị ngọt nồng đậm, thoạt nhìn là ăn rất ngon.Nó ở đó như muốn câu dẫn con người ta phạm tội.Văn Ngọc Minh bị câu dẫn đến cực điểm, trộm nuốt xuống vài ngụm nước miếng, ánh mắt nhìn có điểm thống khổ.Thật muốn ăn!.....Đôi mắt hắn nhìn quá nho đều lấp ló mang theo những tia sáng lấp lánh.Lột được một nữa, người bên cạnh không thèm báo trước mà vang lên một tiếng vang lớn.Văn Ngọc Minh hoảng sợ, tay run lên, quả nho vừa cầm đến tay liền rơi trên mặt đất, nhanh như chớp mà lăn ra xa.- ----------------------------------------------------------Thật nhanh muốn đến đoạn 2 người này yêu nhau quá (-^-).

Chương 12: 12: Linh Vật 4