~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc…
Chương 4: Chương 4 khúc dạo đầu ( nốt nhạc thứ 4 )
Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… ______** Trong TTTM **______" Nè đi, đi mua quần áo trước đi ha!" Hân lên tiếng khai mạc..." Đi mua đồ dùng trc cơ Hân" Linh nói bằng giọng cún con cute vô cùng luôn." Thôi đi mua sách vở trc" Minh cất tiếng khuyên hai cô bạn." ĐI ĂN TRC!" Giọng nói của Phong khiến mọi người sởn cả gai ốc." Vì sao?" Linh bật lại với giọng đầy thách thức." Vậy tôi hỏi cô, bây giờ là mấy giờ?" Phong đáp lại." 14h30' " - " Thế cô đến văn phòng thầy lúc mấy giờ?" - " 9h "" Các cô đã ăn sáng chưa?" - " Rồi!" Giọng thản nhiên của Linh làm Phong tức hộc máu." Vậy các cô có biết là ai lo cho chuyến bay của các cô mà ko đi ăn sáng, cũng ko đc ăn trưa ko?" Phong tức giận nói." À! Ra vậy thế thì thôi đã nhịn đc đến bây giờ thì anh cố gắng nhịn nốt đến khi nào bọn tôi mua xong thì đi ăn nha!" Hân giở chiêu làm lũng." Ko!" Phong vẫn cương quyết ko cho. -" Vì sao?" Linh thắc mắc." Tôi là chỉ huy!" Phong nói với chất giọng hết sức thản nhiên.Cả lũ sút té ngửa. Minh nãy giờ im lặng vẫn phải lên tiếng nói thằng bạn thân." Vậy mà cũng nói đc!" Cả bọn cũng phải nhận Phong làm sư phụ mất.Vậy là Tứ Quỷ đi ăn, sao đó đi mua đồ dùng cá nhân, sách vở rồi đồng phục. Phải phục sát đất đội này thật, cứ nhìn thấy cái gì là tống vào giỏ xe nhiều mà cảm tưởng như mua cả siêu thị luôn ấy! Đến lúc tính tiền, Phong và Minh bị đẩy lên thanh toán thế là Minh té trc bảo ra lấy xe còn lại Phong phải khóc thương cho cái thẻ tín dụng của mình." Cô thanh toán cho tôi rồi cho người đưa về địa chỉ này hộ tôi!" Phong nói với giọng chuẩn men luôn làm cô thu ngân ngất ngây con Hà tay mà nhìn Phong luôn.Linh thấy thế cười đểu cô thu ngân rồi khoác lấy tay Phong" Này đây là bạn trai tôi nhìn gì mà ghê vậy hả?" Phong giật mình rồi nhận ra nụ cười đểu của Linh thì ban tặng cho à Linh ánh mắt hình viên đạn xém cháy áo.Cô thu ngân nhận đc một cục tức thối cả mặt ko biết làm gì đành thanh toán cho bọn họ trong lòng ko ngừng chửi rủa Linh.Họ đi ra khỏi TTTM rồi Phong mới cất tiếng" Trả thù hay quá ha!"" Đúng rồi đó tại anh làm trc mà" - Linh vênh mặt len nói với giọng đắc thắng.Phong lườm nguýt rồi nói" Cứ đợi đấy!" Sau đó là cái nhếch môi đầy bí ẩn. Khiến bao cô nàng đi qua nhìn được phải té xỉu vì độ đẹp trai của anh.
______** Trong TTTM **______
" Nè đi, đi mua quần áo trước đi ha!" Hân lên tiếng khai mạc...
" Đi mua đồ dùng trc cơ Hân" Linh nói bằng giọng cún con cute vô cùng luôn.
" Thôi đi mua sách vở trc" Minh cất tiếng khuyên hai cô bạn.
" ĐI ĂN TRC!" Giọng nói của Phong khiến mọi người sởn cả gai ốc.
" Vì sao?" Linh bật lại với giọng đầy thách thức.
" Vậy tôi hỏi cô, bây giờ là mấy giờ?" Phong đáp lại.
" 14h30' " - " Thế cô đến văn phòng thầy lúc mấy giờ?" - " 9h "
" Các cô đã ăn sáng chưa?" - " Rồi!" Giọng thản nhiên của Linh làm Phong tức hộc máu.
" Vậy các cô có biết là ai lo cho chuyến bay của các cô mà ko đi ăn sáng, cũng ko đc ăn trưa ko?" Phong tức giận nói.
" À! Ra vậy thế thì thôi đã nhịn đc đến bây giờ thì anh cố gắng nhịn nốt đến khi nào bọn tôi mua xong thì đi ăn nha!" Hân giở chiêu làm lũng.
" Ko!" Phong vẫn cương quyết ko cho. -" Vì sao?" Linh thắc mắc.
" Tôi là chỉ huy!" Phong nói với chất giọng hết sức thản nhiên.
Cả lũ sút té ngửa. Minh nãy giờ im lặng vẫn phải lên tiếng nói thằng bạn thân.
" Vậy mà cũng nói đc!" Cả bọn cũng phải nhận Phong làm sư phụ mất.
Vậy là Tứ Quỷ đi ăn, sao đó đi mua đồ dùng cá nhân, sách vở rồi đồng phục. Phải phục sát đất đội này thật, cứ nhìn thấy cái gì là tống vào giỏ xe nhiều mà cảm tưởng như mua cả siêu thị luôn ấy! Đến lúc tính tiền, Phong và Minh bị đẩy lên thanh toán thế là Minh té trc bảo ra lấy xe còn lại Phong phải khóc thương cho cái thẻ tín dụng của mình.
" Cô thanh toán cho tôi rồi cho người đưa về địa chỉ này hộ tôi!" Phong nói với giọng chuẩn men luôn làm cô thu ngân ngất ngây con Hà tay mà nhìn Phong luôn.
Linh thấy thế cười đểu cô thu ngân rồi khoác lấy tay Phong" Này đây là bạn trai tôi nhìn gì mà ghê vậy hả?" Phong giật mình rồi nhận ra nụ cười đểu của Linh thì ban tặng cho à Linh ánh mắt hình viên đạn xém cháy áo.
Cô thu ngân nhận đc một cục tức thối cả mặt ko biết làm gì đành thanh toán cho bọn họ trong lòng ko ngừng chửi rủa Linh.
Họ đi ra khỏi TTTM rồi Phong mới cất tiếng" Trả thù hay quá ha!"
" Đúng rồi đó tại anh làm trc mà" - Linh vênh mặt len nói với giọng đắc thắng.
Phong lườm nguýt rồi nói" Cứ đợi đấy!" Sau đó là cái nhếch môi đầy bí ẩn. Khiến bao cô nàng đi qua nhìn được phải té xỉu vì độ đẹp trai của anh.
Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… ______** Trong TTTM **______" Nè đi, đi mua quần áo trước đi ha!" Hân lên tiếng khai mạc..." Đi mua đồ dùng trc cơ Hân" Linh nói bằng giọng cún con cute vô cùng luôn." Thôi đi mua sách vở trc" Minh cất tiếng khuyên hai cô bạn." ĐI ĂN TRC!" Giọng nói của Phong khiến mọi người sởn cả gai ốc." Vì sao?" Linh bật lại với giọng đầy thách thức." Vậy tôi hỏi cô, bây giờ là mấy giờ?" Phong đáp lại." 14h30' " - " Thế cô đến văn phòng thầy lúc mấy giờ?" - " 9h "" Các cô đã ăn sáng chưa?" - " Rồi!" Giọng thản nhiên của Linh làm Phong tức hộc máu." Vậy các cô có biết là ai lo cho chuyến bay của các cô mà ko đi ăn sáng, cũng ko đc ăn trưa ko?" Phong tức giận nói." À! Ra vậy thế thì thôi đã nhịn đc đến bây giờ thì anh cố gắng nhịn nốt đến khi nào bọn tôi mua xong thì đi ăn nha!" Hân giở chiêu làm lũng." Ko!" Phong vẫn cương quyết ko cho. -" Vì sao?" Linh thắc mắc." Tôi là chỉ huy!" Phong nói với chất giọng hết sức thản nhiên.Cả lũ sút té ngửa. Minh nãy giờ im lặng vẫn phải lên tiếng nói thằng bạn thân." Vậy mà cũng nói đc!" Cả bọn cũng phải nhận Phong làm sư phụ mất.Vậy là Tứ Quỷ đi ăn, sao đó đi mua đồ dùng cá nhân, sách vở rồi đồng phục. Phải phục sát đất đội này thật, cứ nhìn thấy cái gì là tống vào giỏ xe nhiều mà cảm tưởng như mua cả siêu thị luôn ấy! Đến lúc tính tiền, Phong và Minh bị đẩy lên thanh toán thế là Minh té trc bảo ra lấy xe còn lại Phong phải khóc thương cho cái thẻ tín dụng của mình." Cô thanh toán cho tôi rồi cho người đưa về địa chỉ này hộ tôi!" Phong nói với giọng chuẩn men luôn làm cô thu ngân ngất ngây con Hà tay mà nhìn Phong luôn.Linh thấy thế cười đểu cô thu ngân rồi khoác lấy tay Phong" Này đây là bạn trai tôi nhìn gì mà ghê vậy hả?" Phong giật mình rồi nhận ra nụ cười đểu của Linh thì ban tặng cho à Linh ánh mắt hình viên đạn xém cháy áo.Cô thu ngân nhận đc một cục tức thối cả mặt ko biết làm gì đành thanh toán cho bọn họ trong lòng ko ngừng chửi rủa Linh.Họ đi ra khỏi TTTM rồi Phong mới cất tiếng" Trả thù hay quá ha!"" Đúng rồi đó tại anh làm trc mà" - Linh vênh mặt len nói với giọng đắc thắng.Phong lườm nguýt rồi nói" Cứ đợi đấy!" Sau đó là cái nhếch môi đầy bí ẩn. Khiến bao cô nàng đi qua nhìn được phải té xỉu vì độ đẹp trai của anh.