Tác giả:

~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc…

Chương 5: Chương 5 khúc dạo đầu ( nốt nhạc thứ 5 )

Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… Minh và Phong lấy xe chở hai cô tiểu thư này về một căn biệt thự cấu trúc phương tay rất đẹp mắt. Minh bấm mã khoá bằng điện tử để cổng mở rồi cho xe vào gara. Đấy là một căn biệt thự khá là to. Xung quanh là khu vườn trồng hoa hồng đủ các loại màu sắc.Trầm trồ khen ngợi trc vẻ đẹp nguy nga của căn biệt thự, Linh mở đầu " Biệt thự này đẹp thật! Thầy rất có mắt thẩm mĩ khi chọn căn này cho bọn mình! Yêu thầy nhất! Lúc nào phải cảm ơn thầy mới được."Phong thấy Linh như vậy nén bật lại" Ko cần cảm ơn thầy đâu! Đâu phải người chọn là thầy!"Hân thích thú hỏi ngược" Thế ai là người chọn vậy?" - " Thằng Phong tự thiết kế đấy" Minh đi từ gara ra." Cái gì? Một kẻ vô dụng như anh ta mà cũng thiết kế đc căn nhà cơ đấy!" Linh nói với giọng điệu đầy mỉa mai." Vô dụng? Vậy thôi cô đừng ở nhà của một thằng vô dụng thiết kế nữa đi mà năn nỉ thầy mua căn nhà đẹp hơn đấy! Nói cho biết đây là căn nhà đẹp nhất, to nhất trong cái đất Hà Nội này đấy!" Tức giận vì thành quả thiết kế từ trong ra ngoài hơn tháng trời của mình bị chê bai, Phong phun một bài ca ra giảng đạo lại Linh rồi đi vào nhà.Linh cười khúc khích vì đã trêu đc một tảng băng, nhìn Hân nhún vai rồi đi theo vào nhà.Vào nhà thì trong lòng Linh cũng phải thán phục bởi nội thất rồi đến cách trang trí rất hoàn hảo ko có chút sai sót gì đến cả kiến trúc sư nổi tiếng chưa chắc đã làm đc." Phòng tôi đâu?" Hân huých nhẹ vai Minh rồi hỏi." Phòng cô ở tầng 3 phòng 2 còn phòng Linh ở tầng 2 phòng 2." Minh vừa nói vừa chỉ về phía cầu thang." Vì sao chúng tôi ko đc ở chung một tầng vậy?" Linh khéo léo hỏi." Hình như cô rất thích câu " vì sao" thì phải! Mỗi tầng chỉ có hai phòng mà phòng đối diện phòng cô là phòng tôi nên cô với Hân ko thể ở chung phòng đc!" Phong giải thích nhưng ko quên mỉa mai Linh." Cái gì các anh ở cùng nhà với chúng tôi sao?" Hân ngạc nhiên hỏi." Biết sao đc, thầy dặn dò thế chứ các cô còn lâu mới đc ở đây. Mà đã thế thầy còn dặn Linh với Phong phải ở sát phòng nhau còn cô với tôi cũng ko khác! Haizz.." Nói xong một tràng giang sơn đại hải, Minh kèm theo cả tiếng thở dài bất lực.Ko ai nói gì tự lên phòng mình sắp xếp đồ một lúc sau thì có người đến đưa đồ mà bọn họ mua từ TTTM. Lúc bọn họ dọn xong thì đi ăn tối. Tứ Quỷ hẹn nhau ra bar để Thông báo sự trở lại của Tứ Quỷ.

Minh và Phong lấy xe chở hai cô tiểu thư này về một căn biệt thự cấu trúc phương tay rất đẹp mắt. Minh bấm mã khoá bằng điện tử để cổng mở rồi cho xe vào gara. Đấy là một căn biệt thự khá là to. Xung quanh là khu vườn trồng hoa hồng đủ các loại màu sắc.

Trầm trồ khen ngợi trc vẻ đẹp nguy nga của căn biệt thự, Linh mở đầu " Biệt thự này đẹp thật! Thầy rất có mắt thẩm mĩ khi chọn căn này cho bọn mình! Yêu thầy nhất! Lúc nào phải cảm ơn thầy mới được."

Phong thấy Linh như vậy nén bật lại" Ko cần cảm ơn thầy đâu! Đâu phải người chọn là thầy!"

Hân thích thú hỏi ngược" Thế ai là người chọn vậy?" - " Thằng Phong tự thiết kế đấy" Minh đi từ gara ra.

" Cái gì? Một kẻ vô dụng như anh ta mà cũng thiết kế đc căn nhà cơ đấy!" Linh nói với giọng điệu đầy mỉa mai.

" Vô dụng? Vậy thôi cô đừng ở nhà của một thằng vô dụng thiết kế nữa đi mà năn nỉ thầy mua căn nhà đẹp hơn đấy! Nói cho biết đây là căn nhà đẹp nhất, to nhất trong cái đất Hà Nội này đấy!" Tức giận vì thành quả thiết kế từ trong ra ngoài hơn tháng trời của mình bị chê bai, Phong phun một bài ca ra giảng đạo lại Linh rồi đi vào nhà.

Linh cười khúc khích vì đã trêu đc một tảng băng, nhìn Hân nhún vai rồi đi theo vào nhà.

Vào nhà thì trong lòng Linh cũng phải thán phục bởi nội thất rồi đến cách trang trí rất hoàn hảo ko có chút sai sót gì đến cả kiến trúc sư nổi tiếng chưa chắc đã làm đc.

" Phòng tôi đâu?" Hân huých nhẹ vai Minh rồi hỏi.

" Phòng cô ở tầng 3 phòng 2 còn phòng Linh ở tầng 2 phòng 2." Minh vừa nói vừa chỉ về phía cầu thang.

" Vì sao chúng tôi ko đc ở chung một tầng vậy?" Linh khéo léo hỏi.

" Hình như cô rất thích câu " vì sao" thì phải! Mỗi tầng chỉ có hai phòng mà phòng đối diện phòng cô là phòng tôi nên cô với Hân ko thể ở chung phòng đc!" Phong giải thích nhưng ko quên mỉa mai Linh.

" Cái gì các anh ở cùng nhà với chúng tôi sao?" Hân ngạc nhiên hỏi.

" Biết sao đc, thầy dặn dò thế chứ các cô còn lâu mới đc ở đây. Mà đã thế thầy còn dặn Linh với Phong phải ở sát phòng nhau còn cô với tôi cũng ko khác! Haizz.." Nói xong một tràng giang sơn đại hải, Minh kèm theo cả tiếng thở dài bất lực.

Ko ai nói gì tự lên phòng mình sắp xếp đồ một lúc sau thì có người đến đưa đồ mà bọn họ mua từ TTTM. Lúc bọn họ dọn xong thì đi ăn tối. Tứ Quỷ hẹn nhau ra bar để Thông báo sự trở lại của Tứ Quỷ.

Bản Giao Hưởng Của Sự Trả ThùTác giả: Jono~~~~ Kí ức của sự trả thù~~~~ ~~~13 năm về trước ~~~ Nhà kính tráng lệ của gia tộc Nguyễn được làm bằng những viên pha lê có thể nói là hàng đầu thế giới, được sắp xếp bởi những nhà điêu khắc nổi tiếng trên toàn nước.Ánh nắng len lỏi vào nhà kính chiếu vào những viên pha lê mang một nét đẹp nhẹ nhàng mà mê hồn người nhìn, nhưng tuyệt vời hơn là ánh nắng chiếu nhẹ lên những lọn tóc nâu của cậu bé Nguyễn Vũ Nam Phong , làn da mềm và trắng của tuổi trẻ con , nụ cười hồn nhiên vui đùa chơi với những sóng nước trong hồ nước nhỏ của nhà kính . Nhưng nụ cười ấy tưởng chừng như sẽ mãi không bao giờ bị tắt bởi chuyện gì ...........thì "Choang" một tiếng động được phát ra đã cắt ngang sự cười đùa của cậu bé . Làn gió cuốn lời chửi bới liên hồi và tiếng đổ vỡ ra xung quanh . Cậu bé Phong lo lắng cố đi thật nhanh đến chỗ tiếng động phát ra ( 5 tuổi thì bước đi vẫn chưa gọi là vững chắc ) , khuôn mặt lo lắng nhưng chỉ dám liếc nhìn từ khung cửa xem chuyện gì đang xảy ra . Người đàn ông với mái tóc… Minh và Phong lấy xe chở hai cô tiểu thư này về một căn biệt thự cấu trúc phương tay rất đẹp mắt. Minh bấm mã khoá bằng điện tử để cổng mở rồi cho xe vào gara. Đấy là một căn biệt thự khá là to. Xung quanh là khu vườn trồng hoa hồng đủ các loại màu sắc.Trầm trồ khen ngợi trc vẻ đẹp nguy nga của căn biệt thự, Linh mở đầu " Biệt thự này đẹp thật! Thầy rất có mắt thẩm mĩ khi chọn căn này cho bọn mình! Yêu thầy nhất! Lúc nào phải cảm ơn thầy mới được."Phong thấy Linh như vậy nén bật lại" Ko cần cảm ơn thầy đâu! Đâu phải người chọn là thầy!"Hân thích thú hỏi ngược" Thế ai là người chọn vậy?" - " Thằng Phong tự thiết kế đấy" Minh đi từ gara ra." Cái gì? Một kẻ vô dụng như anh ta mà cũng thiết kế đc căn nhà cơ đấy!" Linh nói với giọng điệu đầy mỉa mai." Vô dụng? Vậy thôi cô đừng ở nhà của một thằng vô dụng thiết kế nữa đi mà năn nỉ thầy mua căn nhà đẹp hơn đấy! Nói cho biết đây là căn nhà đẹp nhất, to nhất trong cái đất Hà Nội này đấy!" Tức giận vì thành quả thiết kế từ trong ra ngoài hơn tháng trời của mình bị chê bai, Phong phun một bài ca ra giảng đạo lại Linh rồi đi vào nhà.Linh cười khúc khích vì đã trêu đc một tảng băng, nhìn Hân nhún vai rồi đi theo vào nhà.Vào nhà thì trong lòng Linh cũng phải thán phục bởi nội thất rồi đến cách trang trí rất hoàn hảo ko có chút sai sót gì đến cả kiến trúc sư nổi tiếng chưa chắc đã làm đc." Phòng tôi đâu?" Hân huých nhẹ vai Minh rồi hỏi." Phòng cô ở tầng 3 phòng 2 còn phòng Linh ở tầng 2 phòng 2." Minh vừa nói vừa chỉ về phía cầu thang." Vì sao chúng tôi ko đc ở chung một tầng vậy?" Linh khéo léo hỏi." Hình như cô rất thích câu " vì sao" thì phải! Mỗi tầng chỉ có hai phòng mà phòng đối diện phòng cô là phòng tôi nên cô với Hân ko thể ở chung phòng đc!" Phong giải thích nhưng ko quên mỉa mai Linh." Cái gì các anh ở cùng nhà với chúng tôi sao?" Hân ngạc nhiên hỏi." Biết sao đc, thầy dặn dò thế chứ các cô còn lâu mới đc ở đây. Mà đã thế thầy còn dặn Linh với Phong phải ở sát phòng nhau còn cô với tôi cũng ko khác! Haizz.." Nói xong một tràng giang sơn đại hải, Minh kèm theo cả tiếng thở dài bất lực.Ko ai nói gì tự lên phòng mình sắp xếp đồ một lúc sau thì có người đến đưa đồ mà bọn họ mua từ TTTM. Lúc bọn họ dọn xong thì đi ăn tối. Tứ Quỷ hẹn nhau ra bar để Thông báo sự trở lại của Tứ Quỷ.

Chương 5: Chương 5 khúc dạo đầu ( nốt nhạc thứ 5 )