Trác Viêm mãi mãi sẽ không quên được lần đầu tiên hắn gặp Hill. Khi ấy, hắn đang nhảy nhót trong bar với đám bạn thân, Ban đêm ở London rất náo nhiệt, dù mùa hè chưa tới nhưng trong bar đã không thiếu gì mấy cô em ăn mặc nóng bỏng, lẫn trong đám đông nhảy múa, lắc lắc vòng eo mềm mại của mình. Lúc giai điệu lên đến cao trào, các cô còn high đến mức c** ** l*t quăng vào đám đông – nhất thời, không khí sôi sục được đẩy l*n đ*nh điểm. Đó là lúc Hill xuất hiện. Dưới ánh đèn màu lấp loáng, khuôn mặt tinh xảo của anh như ẩn như hiện, lúc thì sắc bén, lúc thì dịu dàng. Trên mặt anh không có cảm xúc gì, đôi mắt trầm ổn bình thản, tổng thể nhìn hơi lạnh lùng, tựa như không ai có thể đến gần anh, không gì có thể làm anh hứng thú. Ở nơi hỗn tạp này, anh như tách biệt hẳn với khung cảnh xung quanh. Từ đằng xa liếc thấy Hill, Trác Viêm như bị điện giật, hơi thở nghẹn lại – dường như khung cảnh náo nhiệt xung quanh bỗng chốc bị thủy triều cuốn phăng đi hết, toàn bộ thế giới rơi vào tĩnh lặng, chỉ…
Tác giả: