Editor: Măng Cụt Khương Yến Duy vừa tan học về đã nghe bảo mẫu Lâm vui vẻ nói: "Em trai con đã về rồi đó." Bước chân Khương Yến Duy chậm đi ba phần. Tình thương của dì Lâm trỗi dậy, không giấu nổi vui vẻ, quay sang nói với cậu: "Mới ôm về hồi mười một giờ sáng nay, ây da, là một đứa trẻ đáng yêu. Con nhìn chắc chắn sẽ thích." Cậu thích cái rắm chứ thích! Nếu đó là mẹ cậu sinh thì cho dù nhỏ hơn mười tám tuổi cậu cũng nhận, cùng lắm là xem như con trai mà chăm sóc. Nhưng mà đây là tiểu tam sinh, làm em trai? Coi là kẻ thù cũng không khác. Hơn nữa cậu cũng không thèm xem bộ dạng vui mừng của ba cậu lúc có con trai cưng làm gì, cậu vác balo nặng sách trong tay lên lưng, nhìn dì Lâm nói: "Con đến nhà Chu Hiểu Văn làm bài tập, không ăn cơm ở nhà." Lớp 12, tập sách vừa lớn vừa nặng, vác lên người có cảm giác cứng như gạch, dì Lâm bị cậu doạ sợ lui vài bước, đến lúc muốn ngăn lại thì cậu đi xa, chỉ có thể đứng sau gọi hai tiếng: "Yến Duy? Yến Duy!" Khương Yến Duy quay đầu lại mới là lạ.…
Tác giả: