Phùng Xuân nghe xong ồ một tiếng, sau đó nói, “Mỗi năm đều chụp ảnh, người nhà em quan hệ thật tốt.” ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Dương Đông đứng ở cửa biệt thự Chương gia, đánh giá người con trai này. Có lẽ, nên khen cậu ta trông rất được.
Lê Dạ có cảm giác như vừa trải qua một giấc ngủ sâu, mơ về Tần Liệt Dương đã lâu không gặp. Đứa trẻ đáng thương đó đã hướng về anh mà hét: “Lê Dạ, em không muốn về nhà, em muốn cùng một chỗ với anh. Đừng đuổi em đi, đừng đuổi em đi! Em xin anh!”