Lâm Sơ Vân xuyên rồi, đột ngột đến mức y không kịp phòng ngừa. Một giây trước hắn vừa mới duỗi tay tiếp nhận ly trà sữa từ vị tiểu tỷ tỷ trong cửa hàng. Giây tiếp theo, cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, trà sữa trong tay đột nhiên biến thành chén trà tinh xảo. Tiểu tỷ tỷ trước mắt cũng biến thành nam tử trung niên áo xám. Lâm Sơ Vân mờ mịt nhìn chén trà trong tay, lại nhìn người trung niên trước mặt. Tình huống gì đây? " Tiên quân, trà đã chuẩn bị tốt " - Nam nhân trung nhiên hơi cong lưng, ngữ khí lại không hề cung kính: " Mong ngài không bỏ lỡ thời điểm tốt " Thời điểm tốt? Thời điểm gì? Lâm Sơ Vân không hiểu chuyện gì nhìn nhìn chén trà trong tay, vài lá trà trôi nổi trêи mặt ly, thoạt nhìn cũng không có gì không ổn. Lại cuối đầu nhìn bản thân, tóc đen, bạch y, trêи quần áo không có bất luận cái gì hoa văn, vạt áo rơi trêи mặt đất lại thuần trắng không dính chút bụi trần nào. Thấy Lâm Sơ Vân im lặng, nam tử trung niên cho là y đổi ý, nhíu mày, không kiên nhẫn, thấp giọng…
Tác giả: