- o0o- EDITOR: PARK HOONWOO SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO - o0o- Hai tai của y thì ù, má trái đau rát, nếu y không sai, vậy thì y hẳn mới vừa ăn một cái tát xong nhỉ, nhưng mà, tạm thời bỏ qua chuyện y còn sống sau khi hiến tế xong đi, cho dù có hôn mê hay gần chết thì cũng chẳng có ai mà rảnh đến mức cho một người hôn mê hay gần chết ăn một bạt tai chứ. Nâng tay lên, y phát hiện không gian xung quanh của mình rất nhỏ, miễn cưỡng mở mắt ra, lọt vào mắt y chính là cái gầm cầu thang cực kỳ quen thuộc trong trí nhớ, mấy cái vết xước cùng mấy cây đinh cũng cực kỳ quen thuộc, mấy con nhện đáng chết trong góc cũng cực kỳ cực kỳ quen thuộc luôn. "Nếu đây là sự thật thì chuyện đầu tiên mình cần làm nhất định là phá huỷ cái gầm cầu thang chết tiệt này." Y giơ tay nhéo mặt trái đau rát của mình một chút, ồ, nó đã đau rồi còn đau hơn nữa rồi, đau đến mức làm y không thể không ngửa đầu che mắt lại, nước mắt theo khe hở giữa những ngón tay của y chảy xuống má "Merlin chết tiệt." Cái gì cũng chưa…

Chương 164: Thường Xuyên

Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến TranhTác giả: Tả Thủ Toan Thái Hữu Thủ NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh- o0o- EDITOR: PARK HOONWOO SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO - o0o- Hai tai của y thì ù, má trái đau rát, nếu y không sai, vậy thì y hẳn mới vừa ăn một cái tát xong nhỉ, nhưng mà, tạm thời bỏ qua chuyện y còn sống sau khi hiến tế xong đi, cho dù có hôn mê hay gần chết thì cũng chẳng có ai mà rảnh đến mức cho một người hôn mê hay gần chết ăn một bạt tai chứ. Nâng tay lên, y phát hiện không gian xung quanh của mình rất nhỏ, miễn cưỡng mở mắt ra, lọt vào mắt y chính là cái gầm cầu thang cực kỳ quen thuộc trong trí nhớ, mấy cái vết xước cùng mấy cây đinh cũng cực kỳ quen thuộc, mấy con nhện đáng chết trong góc cũng cực kỳ cực kỳ quen thuộc luôn. "Nếu đây là sự thật thì chuyện đầu tiên mình cần làm nhất định là phá huỷ cái gầm cầu thang chết tiệt này." Y giơ tay nhéo mặt trái đau rát của mình một chút, ồ, nó đã đau rồi còn đau hơn nữa rồi, đau đến mức làm y không thể không ngửa đầu che mắt lại, nước mắt theo khe hở giữa những ngón tay của y chảy xuống má "Merlin chết tiệt." Cái gì cũng chưa… EDITOR: Park HoonwooBETA: Ellen- o0o-Trường học vào buổi sáng thứ bảy yên tĩnh vô cùng, lúc này đa số học sinh vẫn còn say giấc nồng, vì giám ngục, cho nên cũng chả mấy người muốn đến Hogsmeade, trong đại sảnh đường cũng chỉ có hai ba học sinh đang ăn sáng, trên bàn dài giáo sư ngay cả một vị giáo sư cũng không có.Snape hôm trước tận khuya mới ngủ, chắc là do hôm trước ngủ nhiều quá, thành ra giấc ngủ này của hắn cũng không ngon lắm, cứ tỉnh lại giữa đêm, vất vả lắm mới ngủ được một chút, đột nhiên bên ngoài "rầm" một phát.Bèn bật dậy, đầu hơi quay một chút, vội vã chạy ra ngoài đã nhìn thấy thằng oắt kia ót chạm đất chân trên sofa, cố gắng lấy tay chống nâng người dậy mấy lần cũng không thành công, nhìn là biết bị rơi không nhẹ."Potter, ta không ngờ được mi ngủ mà cũng rớt xuống đất được, mi nên tạ ơn cái sự may mắn của mình với cái thành tích thế này mà bao nhiêu lâu qua vẫn chưa chết trong giấc mơ của mình đi là vừa." Snape chưa đủ giấc vọt qua túm cổ áo Harry, bởi vì mới tỉnh dậy, cho nên giọng của của hắn hơi trầm.Tiện tay ném Harry lại trên sofa, Snape ngồi một bên lau trán, làm việc không quy luật quanh năm khiến Snape có hơi tụt huyết áp, lúc này hắn cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng trước mặt mình.Rút đũa phép gõ bàn "Wim." Một gia tinh xuất hiện, hơi khom người, so với mấy gia tinh cứ thích hét toáng lên khi được triệu hồi, thì Wim yên tĩnh hơn rất nhiều "Giáo sư Snape, ngài cần gì?""Hai bữa sáng, một tách cà phê đen." Quay đầu nhìn nhìn Harry, ác ý bồi thêm "Chuẩn bị cho trò Potter đây một ly sữa bò lớn.""....".

EDITOR: Park Hoonwoo

BETA: Ellen

- o0o-

Trường học vào buổi sáng thứ bảy yên tĩnh vô cùng, lúc này đa số học sinh vẫn còn say giấc nồng, vì giám ngục, cho nên cũng chả mấy người muốn đến Hogsmeade, trong đại sảnh đường cũng chỉ có hai ba học sinh đang ăn sáng, trên bàn dài giáo sư ngay cả một vị giáo sư cũng không có.

Snape hôm trước tận khuya mới ngủ, chắc là do hôm trước ngủ nhiều quá, thành ra giấc ngủ này của hắn cũng không ngon lắm, cứ tỉnh lại giữa đêm, vất vả lắm mới ngủ được một chút, đột nhiên bên ngoài "rầm" một phát.

Bèn bật dậy, đầu hơi quay một chút, vội vã chạy ra ngoài đã nhìn thấy thằng oắt kia ót chạm đất chân trên sofa, cố gắng lấy tay chống nâng người dậy mấy lần cũng không thành công, nhìn là biết bị rơi không nhẹ.

"Potter, ta không ngờ được mi ngủ mà cũng rớt xuống đất được, mi nên tạ ơn cái sự may mắn của mình với cái thành tích thế này mà bao nhiêu lâu qua vẫn chưa chết trong giấc mơ của mình đi là vừa." Snape chưa đủ giấc vọt qua túm cổ áo Harry, bởi vì mới tỉnh dậy, cho nên giọng của của hắn hơi trầm.

Tiện tay ném Harry lại trên sofa, Snape ngồi một bên lau trán, làm việc không quy luật quanh năm khiến Snape có hơi tụt huyết áp, lúc này hắn cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng trước mặt mình.

Rút đũa phép gõ bàn "Wim." Một gia tinh xuất hiện, hơi khom người, so với mấy gia tinh cứ thích hét toáng lên khi được triệu hồi, thì Wim yên tĩnh hơn rất nhiều "Giáo sư Snape, ngài cần gì?"

"Hai bữa sáng, một tách cà phê đen." Quay đầu nhìn nhìn Harry, ác ý bồi thêm "Chuẩn bị cho trò Potter đây một ly sữa bò lớn."

"....".

Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến TranhTác giả: Tả Thủ Toan Thái Hữu Thủ NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh- o0o- EDITOR: PARK HOONWOO SỬA LỖI VÀ BETA: PARK HOONWOO - o0o- Hai tai của y thì ù, má trái đau rát, nếu y không sai, vậy thì y hẳn mới vừa ăn một cái tát xong nhỉ, nhưng mà, tạm thời bỏ qua chuyện y còn sống sau khi hiến tế xong đi, cho dù có hôn mê hay gần chết thì cũng chẳng có ai mà rảnh đến mức cho một người hôn mê hay gần chết ăn một bạt tai chứ. Nâng tay lên, y phát hiện không gian xung quanh của mình rất nhỏ, miễn cưỡng mở mắt ra, lọt vào mắt y chính là cái gầm cầu thang cực kỳ quen thuộc trong trí nhớ, mấy cái vết xước cùng mấy cây đinh cũng cực kỳ quen thuộc, mấy con nhện đáng chết trong góc cũng cực kỳ cực kỳ quen thuộc luôn. "Nếu đây là sự thật thì chuyện đầu tiên mình cần làm nhất định là phá huỷ cái gầm cầu thang chết tiệt này." Y giơ tay nhéo mặt trái đau rát của mình một chút, ồ, nó đã đau rồi còn đau hơn nữa rồi, đau đến mức làm y không thể không ngửa đầu che mắt lại, nước mắt theo khe hở giữa những ngón tay của y chảy xuống má "Merlin chết tiệt." Cái gì cũng chưa… EDITOR: Park HoonwooBETA: Ellen- o0o-Trường học vào buổi sáng thứ bảy yên tĩnh vô cùng, lúc này đa số học sinh vẫn còn say giấc nồng, vì giám ngục, cho nên cũng chả mấy người muốn đến Hogsmeade, trong đại sảnh đường cũng chỉ có hai ba học sinh đang ăn sáng, trên bàn dài giáo sư ngay cả một vị giáo sư cũng không có.Snape hôm trước tận khuya mới ngủ, chắc là do hôm trước ngủ nhiều quá, thành ra giấc ngủ này của hắn cũng không ngon lắm, cứ tỉnh lại giữa đêm, vất vả lắm mới ngủ được một chút, đột nhiên bên ngoài "rầm" một phát.Bèn bật dậy, đầu hơi quay một chút, vội vã chạy ra ngoài đã nhìn thấy thằng oắt kia ót chạm đất chân trên sofa, cố gắng lấy tay chống nâng người dậy mấy lần cũng không thành công, nhìn là biết bị rơi không nhẹ."Potter, ta không ngờ được mi ngủ mà cũng rớt xuống đất được, mi nên tạ ơn cái sự may mắn của mình với cái thành tích thế này mà bao nhiêu lâu qua vẫn chưa chết trong giấc mơ của mình đi là vừa." Snape chưa đủ giấc vọt qua túm cổ áo Harry, bởi vì mới tỉnh dậy, cho nên giọng của của hắn hơi trầm.Tiện tay ném Harry lại trên sofa, Snape ngồi một bên lau trán, làm việc không quy luật quanh năm khiến Snape có hơi tụt huyết áp, lúc này hắn cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng trước mặt mình.Rút đũa phép gõ bàn "Wim." Một gia tinh xuất hiện, hơi khom người, so với mấy gia tinh cứ thích hét toáng lên khi được triệu hồi, thì Wim yên tĩnh hơn rất nhiều "Giáo sư Snape, ngài cần gì?""Hai bữa sáng, một tách cà phê đen." Quay đầu nhìn nhìn Harry, ác ý bồi thêm "Chuẩn bị cho trò Potter đây một ly sữa bò lớn.""....".

Chương 164: Thường Xuyên