Leng keng —— chuông cửa kêu đã lâu, nhưng mãi mà vẫn không thấy có người mở cửa, người phát thư nghi hoặc nhìn địa chỉ trong tay, địa chỉ không sai a! Chẳng lẽ là viết sai địa chỉ? Đang định tiếp tục ấn chuông cửa, liền nghe được trong phòng truyền đến một tiếng vang, đó là âm thanh khi đi lại, chậm rãi, cửa mở. Từ bên trong lộ ra một đôi mắt đen nhánh. Những bộ phận khác của người nọ đều được bao bọc ở trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt, những bộ phận khác hoàn toàn nhìn không ra. Người phát thư sửng sốt, đem chuyển phát nhanh trong tay đưa lên "Xin hỏi cậu là Hinata Yuuya sao?" Người nọ gật gật đầu, tiếp theo từ trong chăn vươn ra một bàn tay, cái tay kia vừa thấy chính là rất ít tiếp xúc với ánh mặt trời, trắng đến nỗi gần như là trong suốt, nhưng lại vô cùng tinh tế thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, móng tay sạch sẽ mượt mà, thoạt nhìn thật xinh đẹp. "Xin ký nhận" Người nọ không nói một câu liền cầm bút viết xuống tên. Người phát thư hoảng hốt, trong lòng phát sợ, người này thấy thế…
Chương 13: Sóc con
[Brothers Conflict] Trái Phải Đều Bị Vây Quanh Bởi Nam NhânTác giả: Khuyết DanhTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngLeng keng —— chuông cửa kêu đã lâu, nhưng mãi mà vẫn không thấy có người mở cửa, người phát thư nghi hoặc nhìn địa chỉ trong tay, địa chỉ không sai a! Chẳng lẽ là viết sai địa chỉ? Đang định tiếp tục ấn chuông cửa, liền nghe được trong phòng truyền đến một tiếng vang, đó là âm thanh khi đi lại, chậm rãi, cửa mở. Từ bên trong lộ ra một đôi mắt đen nhánh. Những bộ phận khác của người nọ đều được bao bọc ở trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt, những bộ phận khác hoàn toàn nhìn không ra. Người phát thư sửng sốt, đem chuyển phát nhanh trong tay đưa lên "Xin hỏi cậu là Hinata Yuuya sao?" Người nọ gật gật đầu, tiếp theo từ trong chăn vươn ra một bàn tay, cái tay kia vừa thấy chính là rất ít tiếp xúc với ánh mặt trời, trắng đến nỗi gần như là trong suốt, nhưng lại vô cùng tinh tế thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, móng tay sạch sẽ mượt mà, thoạt nhìn thật xinh đẹp. "Xin ký nhận" Người nọ không nói một câu liền cầm bút viết xuống tên. Người phát thư hoảng hốt, trong lòng phát sợ, người này thấy thế… Yuuya vào ở phòng Natsume, cũng mới được mấy ngày nay, Kaname trở về nhà vào hôm nay tự nhiên là sẽ không có khả năng biết chuyện đó."Nguyên lai là như thế này." Kaname sờ sờ cằm, nhìn Yuuya cười mỉm "Kỳ thật...... Nếu Yuuya nguyện ý, phòng anh luôn hoan nghênh em nha......"Ukyo một thân tạp dề, khí tràng nhân thê thẳng tắp tăng cao "Đừng nói giỡn, nhưng Kaneme, sao em lại đột nhiên trở về nhà vậy?"Ukyo từ ngày bị ánh mắt của thiếu niên hạ gục, thời điểm mỗi lần nấu cơm, đều sẽ hỏi thiếu niên yêu thích cái gì, dần dà, cũng liền thăm dò được tính cách thiếu niên.Hắn xem được, Yuuya giống như là một đứa trẻ còn chưa lớn lên, sợ người lạ, lại cố tình có một bề ngoài xinh đẹp, như vậy, giống như là một con thú nhỏ mới sinh, luôn đề phòng bảo hộ bản thân, ở trước mặt mỗi người tiến lên, cậu đều muốn cào một vết thật dài.Ở thời điểm muốn tiếp cận Yuuya, nhất định phải kiên nhẫn mười phần, thu hồi sự nguy hiểm của bản thân, mới có thể từng bước một tới gần cậu, tiếp cận cậu...... Ukyo là luật sư, cho nên hắn hiểu được cách tiếp cận một người là như thế nào, phải dùng phương thức ôn hoà nhất.Mỗi một lần nấu cơm, Ukyo tước tiên sẽ đi hỏi Yuuya, kỳ thật, đấy đều là cái cớ, hắn chỉ là lấy cớ để có cơ hội tiếp cận thiếu niên thôi.Yuuya cùng Ema không giống nhau, Ema ôn nhu thiện lương, lại lớn lên thanh tú khả ái, làm em gái, thập phần hiểu chuyện, thật sự là không có gì để bắt bẻ.Mà Yuuya lại có vẻ thập phần không phù hợp mấy, rõ ràng là đang ở tuổi thiếu niên, vốn nên kiêu ngạo tùy ý, nhưng cậu lại đem chính mình giấu đi, tựa hồ thực sợ hãi......Đúng, không sai, chính là sợ hãi, Ukyo cảm nhận được, ở thời điểm hắn tiếp cận thiếu niên, cậu đều biểu hiện sự sợ hãi.Nhưng đến tột cùng là vì cái gì......"Trong chùa đã nhiều ngày không có nhiều người lắm, cho nên không có việc gì, tùy thời đều có thể về nhà, Yuuya cũng thế, nếu em nguyện ý, có thể cùng anh đi chùa chơi nha, diện mạo như vậy, nhất định sẽ được hoan nghênh nha ~"Ukyo hoàn hồn, nghe lời nói không đàng hoàng của Kaname, lập tức đem người kéo xuống lầu, đối với Yuuya ôn nhu nói "Hắn là con trai thứ ba-Asahina Kaname, không phải là người xấu, em đừng bị hắn dọa tới, Kaname chẳng qua là có chút không đàng hoàng."Yuuya ở thời điểm Ukyo lên lầu, liền thả lỏng xuống.Đã tiếp xúc nhiều ngày, cậu đã tương đối có thể tiếp thu Ukyo tới gần, nhưng cũng chỉ là tới gần.Trong lòng ngực ôm Juli không ngừng giãy giụa, sóc con trừng lớn mắt, nổi giận đùng đùng, "Yuuya! Mau thả em ra, để em cắn chết cái tu sĩ thúi này, xem em cào cho mặt hắn nở hoa......"Yuuya nhỏ giọng mở miệng "Juli, em không cần hung dữ như vậy, quá hung dữ về sau liền không có sóc cái thích em."Thân thể Juli đang giãy giụa lập tức cứng đờ.Bị Ukyo kéo ra ngoài, Kaname chớp chớp mắt, thời điểm sắp tới cửa, liền vứt một cái mị nhãn lại "Yuuya, chờ lát nữa gặp lại nha......"Yuuya bị dọa nhẹ đành phải buông tay, Juli đang cứng đờ trong lòng ngực thẳng tắp rớt xuống giường.Juli bị sóc cái doạ tới mức không nhúc nhích được lập tức bò dậy, xoa eo "Ánh mắt của bổn đại gia rất cao! Sao có thể nhìn trúng những sóc cái đó, những gia hoả đó chỉ biết ríu rít thôi, làm em chán ghét lắm!"Yuuya đồng dạng là tâm tính của trẻ con, cậu thực mau liền đem đoạn nhạc đệm vừa mới phát sinh kia quên mất, vui sướng cùng Juli thảo luận đề tài này."Vậy, về sau Juli sinh bé sóc con như thế nào?""......" Nếu không phải có quá nhiều lông, nhất định có thể nhìn được, toàn thân Juli đều hồng thấu." Chẳng lẽ về sau Juli không sinh bé sóc con sao?""......"Ema vừa đi vào phòng em trai, liền nghe thấy cuộc nói chuyện quỷ dị như vậy, lập tức có chút nghi hoặc "Juli là giống đực thì sao có thể sinh bé sóc con được?"Sóc Juli ngây người.Yuuya lại là nhịn không được mà cười ra tiếng, thuận thế ôm chăn ngã xuống giường, cười loạn lên, một đôi mắt đẹp híp lại, như là sắp không giấu được tinh quang bên trong, tiếng nói còn chưa biến đổi dễ nghe đến cực điểm.Ema che lại trái tim, nhịn không được cảm thán, tiến lên đem quần áo bị rơi xuống đầu vai của thiếu niên kéo lên.Nghĩ thầm, thiếu niên như vậy, thật là yêu nghiệt.
Yuuya vào ở phòng Natsume, cũng mới được mấy ngày nay, Kaname trở về nhà vào hôm nay tự nhiên là sẽ không có khả năng biết chuyện đó.
"Nguyên lai là như thế này." Kaname sờ sờ cằm, nhìn Yuuya cười mỉm "Kỳ thật...... Nếu Yuuya nguyện ý, phòng anh luôn hoan nghênh em nha......"
Ukyo một thân tạp dề, khí tràng nhân thê thẳng tắp tăng cao "Đừng nói giỡn, nhưng Kaneme, sao em lại đột nhiên trở về nhà vậy?"
Ukyo từ ngày bị ánh mắt của thiếu niên hạ gục, thời điểm mỗi lần nấu cơm, đều sẽ hỏi thiếu niên yêu thích cái gì, dần dà, cũng liền thăm dò được tính cách thiếu niên.
Hắn xem được, Yuuya giống như là một đứa trẻ còn chưa lớn lên, sợ người lạ, lại cố tình có một bề ngoài xinh đẹp, như vậy, giống như là một con thú nhỏ mới sinh, luôn đề phòng bảo hộ bản thân, ở trước mặt mỗi người tiến lên, cậu đều muốn cào một vết thật dài.
Ở thời điểm muốn tiếp cận Yuuya, nhất định phải kiên nhẫn mười phần, thu hồi sự nguy hiểm của bản thân, mới có thể từng bước một tới gần cậu, tiếp cận cậu...... Ukyo là luật sư, cho nên hắn hiểu được cách tiếp cận một người là như thế nào, phải dùng phương thức ôn hoà nhất.
Mỗi một lần nấu cơm, Ukyo tước tiên sẽ đi hỏi Yuuya, kỳ thật, đấy đều là cái cớ, hắn chỉ là lấy cớ để có cơ hội tiếp cận thiếu niên thôi.
Yuuya cùng Ema không giống nhau, Ema ôn nhu thiện lương, lại lớn lên thanh tú khả ái, làm em gái, thập phần hiểu chuyện, thật sự là không có gì để bắt bẻ.
Mà Yuuya lại có vẻ thập phần không phù hợp mấy, rõ ràng là đang ở tuổi thiếu niên, vốn nên kiêu ngạo tùy ý, nhưng cậu lại đem chính mình giấu đi, tựa hồ thực sợ hãi......
Đúng, không sai, chính là sợ hãi, Ukyo cảm nhận được, ở thời điểm hắn tiếp cận thiếu niên, cậu đều biểu hiện sự sợ hãi.
Nhưng đến tột cùng là vì cái gì......
"Trong chùa đã nhiều ngày không có nhiều người lắm, cho nên không có việc gì, tùy thời đều có thể về nhà, Yuuya cũng thế, nếu em nguyện ý, có thể cùng anh đi chùa chơi nha, diện mạo như vậy, nhất định sẽ được hoan nghênh nha ~"
Ukyo hoàn hồn, nghe lời nói không đàng hoàng của Kaname, lập tức đem người kéo xuống lầu, đối với Yuuya ôn nhu nói "Hắn là con trai thứ ba-Asahina Kaname, không phải là người xấu, em đừng bị hắn dọa tới, Kaname chẳng qua là có chút không đàng hoàng."
Yuuya ở thời điểm Ukyo lên lầu, liền thả lỏng xuống.
Đã tiếp xúc nhiều ngày, cậu đã tương đối có thể tiếp thu Ukyo tới gần, nhưng cũng chỉ là tới gần.
Trong lòng ngực ôm Juli không ngừng giãy giụa, sóc con trừng lớn mắt, nổi giận đùng đùng, "Yuuya! Mau thả em ra, để em cắn chết cái tu sĩ thúi này, xem em cào cho mặt hắn nở hoa......"
Yuuya nhỏ giọng mở miệng "Juli, em không cần hung dữ như vậy, quá hung dữ về sau liền không có sóc cái thích em."
Thân thể Juli đang giãy giụa lập tức cứng đờ.
Bị Ukyo kéo ra ngoài, Kaname chớp chớp mắt, thời điểm sắp tới cửa, liền vứt một cái mị nhãn lại "Yuuya, chờ lát nữa gặp lại nha......"
Yuuya bị dọa nhẹ đành phải buông tay, Juli đang cứng đờ trong lòng ngực thẳng tắp rớt xuống giường.
Juli bị sóc cái doạ tới mức không nhúc nhích được lập tức bò dậy, xoa eo "Ánh mắt của bổn đại gia rất cao! Sao có thể nhìn trúng những sóc cái đó, những gia hoả đó chỉ biết ríu rít thôi, làm em chán ghét lắm!"
Yuuya đồng dạng là tâm tính của trẻ con, cậu thực mau liền đem đoạn nhạc đệm vừa mới phát sinh kia quên mất, vui sướng cùng Juli thảo luận đề tài này.
"Vậy, về sau Juli sinh bé sóc con như thế nào?"
"......" Nếu không phải có quá nhiều lông, nhất định có thể nhìn được, toàn thân Juli đều hồng thấu.
" Chẳng lẽ về sau Juli không sinh bé sóc con sao?"
"......"
Ema vừa đi vào phòng em trai, liền nghe thấy cuộc nói chuyện quỷ dị như vậy, lập tức có chút nghi hoặc "Juli là giống đực thì sao có thể sinh bé sóc con được?"
Sóc Juli ngây người.
Yuuya lại là nhịn không được mà cười ra tiếng, thuận thế ôm chăn ngã xuống giường, cười loạn lên, một đôi mắt đẹp híp lại, như là sắp không giấu được tinh quang bên trong, tiếng nói còn chưa biến đổi dễ nghe đến cực điểm.
Ema che lại trái tim, nhịn không được cảm thán, tiến lên đem quần áo bị rơi xuống đầu vai của thiếu niên kéo lên.
Nghĩ thầm, thiếu niên như vậy, thật là yêu nghiệt.
[Brothers Conflict] Trái Phải Đều Bị Vây Quanh Bởi Nam NhânTác giả: Khuyết DanhTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngLeng keng —— chuông cửa kêu đã lâu, nhưng mãi mà vẫn không thấy có người mở cửa, người phát thư nghi hoặc nhìn địa chỉ trong tay, địa chỉ không sai a! Chẳng lẽ là viết sai địa chỉ? Đang định tiếp tục ấn chuông cửa, liền nghe được trong phòng truyền đến một tiếng vang, đó là âm thanh khi đi lại, chậm rãi, cửa mở. Từ bên trong lộ ra một đôi mắt đen nhánh. Những bộ phận khác của người nọ đều được bao bọc ở trong chăn, chỉ lộ ra một đôi mắt, những bộ phận khác hoàn toàn nhìn không ra. Người phát thư sửng sốt, đem chuyển phát nhanh trong tay đưa lên "Xin hỏi cậu là Hinata Yuuya sao?" Người nọ gật gật đầu, tiếp theo từ trong chăn vươn ra một bàn tay, cái tay kia vừa thấy chính là rất ít tiếp xúc với ánh mặt trời, trắng đến nỗi gần như là trong suốt, nhưng lại vô cùng tinh tế thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, móng tay sạch sẽ mượt mà, thoạt nhìn thật xinh đẹp. "Xin ký nhận" Người nọ không nói một câu liền cầm bút viết xuống tên. Người phát thư hoảng hốt, trong lòng phát sợ, người này thấy thế… Yuuya vào ở phòng Natsume, cũng mới được mấy ngày nay, Kaname trở về nhà vào hôm nay tự nhiên là sẽ không có khả năng biết chuyện đó."Nguyên lai là như thế này." Kaname sờ sờ cằm, nhìn Yuuya cười mỉm "Kỳ thật...... Nếu Yuuya nguyện ý, phòng anh luôn hoan nghênh em nha......"Ukyo một thân tạp dề, khí tràng nhân thê thẳng tắp tăng cao "Đừng nói giỡn, nhưng Kaneme, sao em lại đột nhiên trở về nhà vậy?"Ukyo từ ngày bị ánh mắt của thiếu niên hạ gục, thời điểm mỗi lần nấu cơm, đều sẽ hỏi thiếu niên yêu thích cái gì, dần dà, cũng liền thăm dò được tính cách thiếu niên.Hắn xem được, Yuuya giống như là một đứa trẻ còn chưa lớn lên, sợ người lạ, lại cố tình có một bề ngoài xinh đẹp, như vậy, giống như là một con thú nhỏ mới sinh, luôn đề phòng bảo hộ bản thân, ở trước mặt mỗi người tiến lên, cậu đều muốn cào một vết thật dài.Ở thời điểm muốn tiếp cận Yuuya, nhất định phải kiên nhẫn mười phần, thu hồi sự nguy hiểm của bản thân, mới có thể từng bước một tới gần cậu, tiếp cận cậu...... Ukyo là luật sư, cho nên hắn hiểu được cách tiếp cận một người là như thế nào, phải dùng phương thức ôn hoà nhất.Mỗi một lần nấu cơm, Ukyo tước tiên sẽ đi hỏi Yuuya, kỳ thật, đấy đều là cái cớ, hắn chỉ là lấy cớ để có cơ hội tiếp cận thiếu niên thôi.Yuuya cùng Ema không giống nhau, Ema ôn nhu thiện lương, lại lớn lên thanh tú khả ái, làm em gái, thập phần hiểu chuyện, thật sự là không có gì để bắt bẻ.Mà Yuuya lại có vẻ thập phần không phù hợp mấy, rõ ràng là đang ở tuổi thiếu niên, vốn nên kiêu ngạo tùy ý, nhưng cậu lại đem chính mình giấu đi, tựa hồ thực sợ hãi......Đúng, không sai, chính là sợ hãi, Ukyo cảm nhận được, ở thời điểm hắn tiếp cận thiếu niên, cậu đều biểu hiện sự sợ hãi.Nhưng đến tột cùng là vì cái gì......"Trong chùa đã nhiều ngày không có nhiều người lắm, cho nên không có việc gì, tùy thời đều có thể về nhà, Yuuya cũng thế, nếu em nguyện ý, có thể cùng anh đi chùa chơi nha, diện mạo như vậy, nhất định sẽ được hoan nghênh nha ~"Ukyo hoàn hồn, nghe lời nói không đàng hoàng của Kaname, lập tức đem người kéo xuống lầu, đối với Yuuya ôn nhu nói "Hắn là con trai thứ ba-Asahina Kaname, không phải là người xấu, em đừng bị hắn dọa tới, Kaname chẳng qua là có chút không đàng hoàng."Yuuya ở thời điểm Ukyo lên lầu, liền thả lỏng xuống.Đã tiếp xúc nhiều ngày, cậu đã tương đối có thể tiếp thu Ukyo tới gần, nhưng cũng chỉ là tới gần.Trong lòng ngực ôm Juli không ngừng giãy giụa, sóc con trừng lớn mắt, nổi giận đùng đùng, "Yuuya! Mau thả em ra, để em cắn chết cái tu sĩ thúi này, xem em cào cho mặt hắn nở hoa......"Yuuya nhỏ giọng mở miệng "Juli, em không cần hung dữ như vậy, quá hung dữ về sau liền không có sóc cái thích em."Thân thể Juli đang giãy giụa lập tức cứng đờ.Bị Ukyo kéo ra ngoài, Kaname chớp chớp mắt, thời điểm sắp tới cửa, liền vứt một cái mị nhãn lại "Yuuya, chờ lát nữa gặp lại nha......"Yuuya bị dọa nhẹ đành phải buông tay, Juli đang cứng đờ trong lòng ngực thẳng tắp rớt xuống giường.Juli bị sóc cái doạ tới mức không nhúc nhích được lập tức bò dậy, xoa eo "Ánh mắt của bổn đại gia rất cao! Sao có thể nhìn trúng những sóc cái đó, những gia hoả đó chỉ biết ríu rít thôi, làm em chán ghét lắm!"Yuuya đồng dạng là tâm tính của trẻ con, cậu thực mau liền đem đoạn nhạc đệm vừa mới phát sinh kia quên mất, vui sướng cùng Juli thảo luận đề tài này."Vậy, về sau Juli sinh bé sóc con như thế nào?""......" Nếu không phải có quá nhiều lông, nhất định có thể nhìn được, toàn thân Juli đều hồng thấu." Chẳng lẽ về sau Juli không sinh bé sóc con sao?""......"Ema vừa đi vào phòng em trai, liền nghe thấy cuộc nói chuyện quỷ dị như vậy, lập tức có chút nghi hoặc "Juli là giống đực thì sao có thể sinh bé sóc con được?"Sóc Juli ngây người.Yuuya lại là nhịn không được mà cười ra tiếng, thuận thế ôm chăn ngã xuống giường, cười loạn lên, một đôi mắt đẹp híp lại, như là sắp không giấu được tinh quang bên trong, tiếng nói còn chưa biến đổi dễ nghe đến cực điểm.Ema che lại trái tim, nhịn không được cảm thán, tiến lên đem quần áo bị rơi xuống đầu vai của thiếu niên kéo lên.Nghĩ thầm, thiếu niên như vậy, thật là yêu nghiệt.