Tác giả:

Voldemort đã chết, chiến tranh kết thúc. Trải qua đại chiến Hogwarts trở nên hoang tàn, Harry nhìn xung quanh mình các nhóm pháp sư hoặc là hoan hô hoặc là ôm nhau khóc rống, cặp mắt xanh lục luôn tràn đầy hy vọng bây giờ hiện ra chỉ còn lại bi thương sâu đậm. Giáo sư Lupin, Tonks, Fred, hiệu trưởng Dumbledore, cha đỡ đầu của cậu Sirius, a, còn có Snape, đúng vậy, Severus Snape, người đàn ông anh tuấn kia vì cậu mà chết, Harry sẽ không còn được gặp lại người đàn ông đó nữa. Harry một mình im lặng mà đi vào hầm, nam nhân kia đã từng sinh hoạt nhiều năm trong hầm hiện tại chỉ còn là một mảnh hỗn độn, những cuốn sách văn kiện rơi đầy trên đất, còn có những chai lọ độc dược bị đánh vỡ mà Snape tâm huyết điều chế. Harry nhìn Độc Dược, nhớ tới cặp mắt hắc diệu thạch mê hoặc kia, nhớ tới Snape trước khi chết nhìn cậu mà nói: "Harry, nhìn ta." Khi Harry nhìn gương mặt tái nhợt lúc đó, người đàn ông kia cười ôn nhu, đây là lần đầu tiên Harry nhìn, cũng là một lần duy nhất nhìn đến hắn cười.…

Chương 52: Trở Lại Spinners End

Bảo Hộ Harry Potter Đồng NhânTác giả: An Tiểu BồnTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyVoldemort đã chết, chiến tranh kết thúc. Trải qua đại chiến Hogwarts trở nên hoang tàn, Harry nhìn xung quanh mình các nhóm pháp sư hoặc là hoan hô hoặc là ôm nhau khóc rống, cặp mắt xanh lục luôn tràn đầy hy vọng bây giờ hiện ra chỉ còn lại bi thương sâu đậm. Giáo sư Lupin, Tonks, Fred, hiệu trưởng Dumbledore, cha đỡ đầu của cậu Sirius, a, còn có Snape, đúng vậy, Severus Snape, người đàn ông anh tuấn kia vì cậu mà chết, Harry sẽ không còn được gặp lại người đàn ông đó nữa. Harry một mình im lặng mà đi vào hầm, nam nhân kia đã từng sinh hoạt nhiều năm trong hầm hiện tại chỉ còn là một mảnh hỗn độn, những cuốn sách văn kiện rơi đầy trên đất, còn có những chai lọ độc dược bị đánh vỡ mà Snape tâm huyết điều chế. Harry nhìn Độc Dược, nhớ tới cặp mắt hắc diệu thạch mê hoặc kia, nhớ tới Snape trước khi chết nhìn cậu mà nói: "Harry, nhìn ta." Khi Harry nhìn gương mặt tái nhợt lúc đó, người đàn ông kia cười ôn nhu, đây là lần đầu tiên Harry nhìn, cũng là một lần duy nhất nhìn đến hắn cười.… Sirius mang theo đồ ăn Regulus thích ăn trở về phòng."Anh hai, anh còn nhớ rõ em thích ăn cái gì sao?"Sirius đặt một cái bàn nhỏ ở trên giường, đem đồ ăn đều đặt ở trên bàn.Sau đó đỡ Regulus ngồi dậy dựa lưng vào gối."Anh đương nhiên nhớ rõ, lúc đó có một tên nhóc nào đó muốn ăn mấy thứ này, khóc nháo đòi ăn cho được." Sirius dùng ánh mắt sủng nịch mà nhìn Regulus.Regulus nghe Sirius kể lại chuyện lúc nhỏ, mặt lập tức đỏ bừng."Anh hai, khi đó em còn nhỏ."Sirius xoa đầu Regulus, nhìn hắn vẫn còn bộ dạng như lúc 16 tuổi, "Em ở trong lòng anh, vĩnh viễn là một cậu nhóc." Hắn sẽ yêu thương em trai hắn gấp đôi, đem mấy năm này trả lại cho Regulus, cùng nhau bù đắp tất cả.Bên kia Harry cũng về tới phòng của mình, Snape vẫn còn đang ngủ, nhìn dáng vẻ chắc là rất mệt rồi.Harry rón ra rón rén mà bò lên trên giường, nằm bên người Snape, đầu nhẹ nhàng mà dựa vào trên vai Snape.Mấy ngày trước, Harry không có ngủ cùng Snape.Lúc ngủ thiếu mất người bên cạnh, không ngửi thấy được mùi hương dược liệu nhàn nhạt kia, Harry ngủ cũng không yên ổn lắm.Rốt cuộc, cậu lại có thể cùng xà vương nhà mình ngủ chung, Harry rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.Khi Snape tỉnh dậy, đã là buổi sáng ngày hôm sau.Bên người có một con gấu koala Harry đang nằm trên người hắn mà ch** n**c bọt.Snape nhìn vạt áo bị ướt trước ngực, xoa xoa đầu nhỏ của Harry, để phát tiết sự bất đắc dĩ trong lòng mình.Ở trong giấc ngủ Harry cảm nhận được quấy nhiễu trên người, bất mãn mà rầm rì vài tiếng.Bộ dạng đáng yêu của Harry chọc cười Snape, mắt hắn tràn ngập ý cười cùng ôn nhu.Qua một lúc, mặt trời cũng đã lên cao, tiểu Harry mới chậm rãi mà mở mắt.Harry mới vừa tỉnh ngủ, đôi mắt xanh biếc mang theo một tia buồn ngủ cùng mê mang.Snape nhéo cái mũi Harry, "Em rốt cuộc cũng dậy, tiểu cự quái.".Truyện Cung ĐấuHarry nghe xưng hô của Snape, bất giác trong lòng tràn đầy sự ngọt ngào.Hôn một cái trên má của Snape, mang theo l ngữ khí làm nũng nói, "Severus, sau này anh không được gọi người khác là tiểu cự quái."Snape nhướng mày, "Em thích xưng hô như vậy sao?" Ai biết hắn đều hiểu rõ, hắn thích nhất đem những phù thủy nhỏ ngu ngốc gọi là tiểu cự quái.Harry gật gật đầu, vừa rồi Snape ôn nhu như vậy, nói tiểu cự quái cũng lãng mạn như vậy, làm Harry muốn chiếm hữu cái xưng hô này."Được thôi." Snape bất đắc dĩ đáp ứng, hắn sẽ đổi cách xưng hô mắng bọn kia là được rồi, quỷ khổng lồ? Cái này cũng không tệ......!Harry cùng Snape rời giường sau đó đi rửa mặt, đi vào nhà ăn, thấy Sirius."Chào buổi sáng, cha đỡ đầu."Sirius đang nấu cơm cho Regulus, ngẩng đầu chào hỏi, "A, chào buổi sáng, Harry........!Còn có......!Snape." Do dự nửa ngày, Sirius vẫn là cùng Snape chào hỏi.Snape có chút kinh ngạc, gật gật đầu, "Chào buổi sáng."Harry giúp đỡ Sirius nấu cơm, "Severus, anh muốn ăn cái gì.""Tùy." Snape cầm một quyển sách, ngồi ở trên bàn ăn, đọc sách giết thời gian.Snape đột nhiên nhớ tới một việc, "Harry.""Ân?" Harry quay đầu lại nhìn phía Snape, dừng động tác trên tay."Em....!Hôm nay cùng ta trở về Spinners End đi." Ở nơi này của xuẩn cẩu, hắn trước sau có chút không yên tâm.Huống chi, hiện tại lại phải chăm sóc cho Regulus, ai sẽ quan tâm tới Harry a."Được thôi!" Harry không có chút do dự liền đáp ứng rồi.Sirius ở một bên nghe thấy cũng không có tức giận, lúc này Harry ở cùng với Snape là thích hợp.Hắn bây giờ cần phải chuyên tâm mà chăm sóc Regulus."Hai người không vào chào Regulus một cái sao?"Harry lắc lắc đầu, "Không được, vẫn là chờ thân thể của hắn tốt lên, chúng ta sẽ đi gặp hắn, hiện tại không nên quấy rầy."Harry cùng Snape dùng bữa xong, hai người thu dọn một chút, liền quay về Spinners End..

Sirius mang theo đồ ăn Regulus thích ăn trở về phòng.

"Anh hai, anh còn nhớ rõ em thích ăn cái gì sao?"

Sirius đặt một cái bàn nhỏ ở trên giường, đem đồ ăn đều đặt ở trên bàn.

Sau đó đỡ Regulus ngồi dậy dựa lưng vào gối.

"Anh đương nhiên nhớ rõ, lúc đó có một tên nhóc nào đó muốn ăn mấy thứ này, khóc nháo đòi ăn cho được." Sirius dùng ánh mắt sủng nịch mà nhìn Regulus.

Regulus nghe Sirius kể lại chuyện lúc nhỏ, mặt lập tức đỏ bừng.

"Anh hai, khi đó em còn nhỏ."

Sirius xoa đầu Regulus, nhìn hắn vẫn còn bộ dạng như lúc 16 tuổi, "Em ở trong lòng anh, vĩnh viễn là một cậu nhóc." Hắn sẽ yêu thương em trai hắn gấp đôi, đem mấy năm này trả lại cho Regulus, cùng nhau bù đắp tất cả.

Bên kia Harry cũng về tới phòng của mình, Snape vẫn còn đang ngủ, nhìn dáng vẻ chắc là rất mệt rồi.

Harry rón ra rón rén mà bò lên trên giường, nằm bên người Snape, đầu nhẹ nhàng mà dựa vào trên vai Snape.

Mấy ngày trước, Harry không có ngủ cùng Snape.

Lúc ngủ thiếu mất người bên cạnh, không ngửi thấy được mùi hương dược liệu nhàn nhạt kia, Harry ngủ cũng không yên ổn lắm.

Rốt cuộc, cậu lại có thể cùng xà vương nhà mình ngủ chung, Harry rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Khi Snape tỉnh dậy, đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Bên người có một con gấu koala Harry đang nằm trên người hắn mà ch** n**c bọt.

Snape nhìn vạt áo bị ướt trước ngực, xoa xoa đầu nhỏ của Harry, để phát tiết sự bất đắc dĩ trong lòng mình.

Ở trong giấc ngủ Harry cảm nhận được quấy nhiễu trên người, bất mãn mà rầm rì vài tiếng.

Bộ dạng đáng yêu của Harry chọc cười Snape, mắt hắn tràn ngập ý cười cùng ôn nhu.

Qua một lúc, mặt trời cũng đã lên cao, tiểu Harry mới chậm rãi mà mở mắt.

Harry mới vừa tỉnh ngủ, đôi mắt xanh biếc mang theo một tia buồn ngủ cùng mê mang.

Snape nhéo cái mũi Harry, "Em rốt cuộc cũng dậy, tiểu cự quái.".

Truyện Cung Đấu

Harry nghe xưng hô của Snape, bất giác trong lòng tràn đầy sự ngọt ngào.

Hôn một cái trên má của Snape, mang theo l ngữ khí làm nũng nói, "Severus, sau này anh không được gọi người khác là tiểu cự quái."

Snape nhướng mày, "Em thích xưng hô như vậy sao?" Ai biết hắn đều hiểu rõ, hắn thích nhất đem những phù thủy nhỏ ngu ngốc gọi là tiểu cự quái.

Harry gật gật đầu, vừa rồi Snape ôn nhu như vậy, nói tiểu cự quái cũng lãng mạn như vậy, làm Harry muốn chiếm hữu cái xưng hô này.

"Được thôi." Snape bất đắc dĩ đáp ứng, hắn sẽ đổi cách xưng hô mắng bọn kia là được rồi, quỷ khổng lồ? Cái này cũng không tệ......!

Harry cùng Snape rời giường sau đó đi rửa mặt, đi vào nhà ăn, thấy Sirius.

"Chào buổi sáng, cha đỡ đầu."

Sirius đang nấu cơm cho Regulus, ngẩng đầu chào hỏi, "A, chào buổi sáng, Harry........!Còn có......!Snape." Do dự nửa ngày, Sirius vẫn là cùng Snape chào hỏi.

Snape có chút kinh ngạc, gật gật đầu, "Chào buổi sáng."

Harry giúp đỡ Sirius nấu cơm, "Severus, anh muốn ăn cái gì."

"Tùy." Snape cầm một quyển sách, ngồi ở trên bàn ăn, đọc sách giết thời gian.

Snape đột nhiên nhớ tới một việc, "Harry."

"Ân?" Harry quay đầu lại nhìn phía Snape, dừng động tác trên tay.

"Em....!Hôm nay cùng ta trở về Spinners End đi." Ở nơi này của xuẩn cẩu, hắn trước sau có chút không yên tâm.

Huống chi, hiện tại lại phải chăm sóc cho Regulus, ai sẽ quan tâm tới Harry a.

"Được thôi!" Harry không có chút do dự liền đáp ứng rồi.

Sirius ở một bên nghe thấy cũng không có tức giận, lúc này Harry ở cùng với Snape là thích hợp.

Hắn bây giờ cần phải chuyên tâm mà chăm sóc Regulus.

"Hai người không vào chào Regulus một cái sao?"

Harry lắc lắc đầu, "Không được, vẫn là chờ thân thể của hắn tốt lên, chúng ta sẽ đi gặp hắn, hiện tại không nên quấy rầy."

Harry cùng Snape dùng bữa xong, hai người thu dọn một chút, liền quay về Spinners End..

Bảo Hộ Harry Potter Đồng NhânTác giả: An Tiểu BồnTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyVoldemort đã chết, chiến tranh kết thúc. Trải qua đại chiến Hogwarts trở nên hoang tàn, Harry nhìn xung quanh mình các nhóm pháp sư hoặc là hoan hô hoặc là ôm nhau khóc rống, cặp mắt xanh lục luôn tràn đầy hy vọng bây giờ hiện ra chỉ còn lại bi thương sâu đậm. Giáo sư Lupin, Tonks, Fred, hiệu trưởng Dumbledore, cha đỡ đầu của cậu Sirius, a, còn có Snape, đúng vậy, Severus Snape, người đàn ông anh tuấn kia vì cậu mà chết, Harry sẽ không còn được gặp lại người đàn ông đó nữa. Harry một mình im lặng mà đi vào hầm, nam nhân kia đã từng sinh hoạt nhiều năm trong hầm hiện tại chỉ còn là một mảnh hỗn độn, những cuốn sách văn kiện rơi đầy trên đất, còn có những chai lọ độc dược bị đánh vỡ mà Snape tâm huyết điều chế. Harry nhìn Độc Dược, nhớ tới cặp mắt hắc diệu thạch mê hoặc kia, nhớ tới Snape trước khi chết nhìn cậu mà nói: "Harry, nhìn ta." Khi Harry nhìn gương mặt tái nhợt lúc đó, người đàn ông kia cười ôn nhu, đây là lần đầu tiên Harry nhìn, cũng là một lần duy nhất nhìn đến hắn cười.… Sirius mang theo đồ ăn Regulus thích ăn trở về phòng."Anh hai, anh còn nhớ rõ em thích ăn cái gì sao?"Sirius đặt một cái bàn nhỏ ở trên giường, đem đồ ăn đều đặt ở trên bàn.Sau đó đỡ Regulus ngồi dậy dựa lưng vào gối."Anh đương nhiên nhớ rõ, lúc đó có một tên nhóc nào đó muốn ăn mấy thứ này, khóc nháo đòi ăn cho được." Sirius dùng ánh mắt sủng nịch mà nhìn Regulus.Regulus nghe Sirius kể lại chuyện lúc nhỏ, mặt lập tức đỏ bừng."Anh hai, khi đó em còn nhỏ."Sirius xoa đầu Regulus, nhìn hắn vẫn còn bộ dạng như lúc 16 tuổi, "Em ở trong lòng anh, vĩnh viễn là một cậu nhóc." Hắn sẽ yêu thương em trai hắn gấp đôi, đem mấy năm này trả lại cho Regulus, cùng nhau bù đắp tất cả.Bên kia Harry cũng về tới phòng của mình, Snape vẫn còn đang ngủ, nhìn dáng vẻ chắc là rất mệt rồi.Harry rón ra rón rén mà bò lên trên giường, nằm bên người Snape, đầu nhẹ nhàng mà dựa vào trên vai Snape.Mấy ngày trước, Harry không có ngủ cùng Snape.Lúc ngủ thiếu mất người bên cạnh, không ngửi thấy được mùi hương dược liệu nhàn nhạt kia, Harry ngủ cũng không yên ổn lắm.Rốt cuộc, cậu lại có thể cùng xà vương nhà mình ngủ chung, Harry rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.Khi Snape tỉnh dậy, đã là buổi sáng ngày hôm sau.Bên người có một con gấu koala Harry đang nằm trên người hắn mà ch** n**c bọt.Snape nhìn vạt áo bị ướt trước ngực, xoa xoa đầu nhỏ của Harry, để phát tiết sự bất đắc dĩ trong lòng mình.Ở trong giấc ngủ Harry cảm nhận được quấy nhiễu trên người, bất mãn mà rầm rì vài tiếng.Bộ dạng đáng yêu của Harry chọc cười Snape, mắt hắn tràn ngập ý cười cùng ôn nhu.Qua một lúc, mặt trời cũng đã lên cao, tiểu Harry mới chậm rãi mà mở mắt.Harry mới vừa tỉnh ngủ, đôi mắt xanh biếc mang theo một tia buồn ngủ cùng mê mang.Snape nhéo cái mũi Harry, "Em rốt cuộc cũng dậy, tiểu cự quái.".Truyện Cung ĐấuHarry nghe xưng hô của Snape, bất giác trong lòng tràn đầy sự ngọt ngào.Hôn một cái trên má của Snape, mang theo l ngữ khí làm nũng nói, "Severus, sau này anh không được gọi người khác là tiểu cự quái."Snape nhướng mày, "Em thích xưng hô như vậy sao?" Ai biết hắn đều hiểu rõ, hắn thích nhất đem những phù thủy nhỏ ngu ngốc gọi là tiểu cự quái.Harry gật gật đầu, vừa rồi Snape ôn nhu như vậy, nói tiểu cự quái cũng lãng mạn như vậy, làm Harry muốn chiếm hữu cái xưng hô này."Được thôi." Snape bất đắc dĩ đáp ứng, hắn sẽ đổi cách xưng hô mắng bọn kia là được rồi, quỷ khổng lồ? Cái này cũng không tệ......!Harry cùng Snape rời giường sau đó đi rửa mặt, đi vào nhà ăn, thấy Sirius."Chào buổi sáng, cha đỡ đầu."Sirius đang nấu cơm cho Regulus, ngẩng đầu chào hỏi, "A, chào buổi sáng, Harry........!Còn có......!Snape." Do dự nửa ngày, Sirius vẫn là cùng Snape chào hỏi.Snape có chút kinh ngạc, gật gật đầu, "Chào buổi sáng."Harry giúp đỡ Sirius nấu cơm, "Severus, anh muốn ăn cái gì.""Tùy." Snape cầm một quyển sách, ngồi ở trên bàn ăn, đọc sách giết thời gian.Snape đột nhiên nhớ tới một việc, "Harry.""Ân?" Harry quay đầu lại nhìn phía Snape, dừng động tác trên tay."Em....!Hôm nay cùng ta trở về Spinners End đi." Ở nơi này của xuẩn cẩu, hắn trước sau có chút không yên tâm.Huống chi, hiện tại lại phải chăm sóc cho Regulus, ai sẽ quan tâm tới Harry a."Được thôi!" Harry không có chút do dự liền đáp ứng rồi.Sirius ở một bên nghe thấy cũng không có tức giận, lúc này Harry ở cùng với Snape là thích hợp.Hắn bây giờ cần phải chuyên tâm mà chăm sóc Regulus."Hai người không vào chào Regulus một cái sao?"Harry lắc lắc đầu, "Không được, vẫn là chờ thân thể của hắn tốt lên, chúng ta sẽ đi gặp hắn, hiện tại không nên quấy rầy."Harry cùng Snape dùng bữa xong, hai người thu dọn một chút, liền quay về Spinners End..

Chương 52: Trở Lại Spinners End