Tống Tử Duệ là một tên hủ nam kiêm trạch nam chính hiệu, vậy nên có thể không ra khỏi nhà liền không ra, công việc hằng ngày của y chỉ có ăn, ngủ, đọc tiểu thuyết đam mỹ và xem GV, không lo không nghĩ. Ngươi hỏi tại sao y không lo không nghĩ đúng không? bởi vì y là tiểu đại gia a, ba mẹ của y là người giàu nhất nước, vì chỉ có một nhi tử là y nên thường ngày cưng y như cưng trứng hứng như hứng hoa a. Và vẫn như thường lệ bây giờ y đang nằm trên giường vừa ăn đậu phộng vừa đọc tiểu thuyết.- Ta thao đây cmn rốt cuộc là cái kết gì vậy, công chính bị thụ chính cắm sừng vì quá tức giận công chính liền đem thụ chính biến thành nô lệ t*** d**, ngày đêm bị ép phải phục vụ cho một đám nam nhân, cái logic kì ba gì vậy.Tức giận ném đi quyển sách trong tay, y tức giận mà gào lên, âm thanh vang vọng cả căn phòng, y không hiểu logic của tác giả a, cmn thật bực mình, tức chết y rồi hại y phải bỏ tiền ra mua một cuốn sách nhảm nhí này này.Khụ...khụ....Ặc....Vì quá xúc động mà y bị đống hạt đậu phộng…
Chương 35
Hệ Thống Vô Liêm Sỉ Buộc Ta Câu NhânTác giả: Tuệ Liễu Thanh NamTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTống Tử Duệ là một tên hủ nam kiêm trạch nam chính hiệu, vậy nên có thể không ra khỏi nhà liền không ra, công việc hằng ngày của y chỉ có ăn, ngủ, đọc tiểu thuyết đam mỹ và xem GV, không lo không nghĩ. Ngươi hỏi tại sao y không lo không nghĩ đúng không? bởi vì y là tiểu đại gia a, ba mẹ của y là người giàu nhất nước, vì chỉ có một nhi tử là y nên thường ngày cưng y như cưng trứng hứng như hứng hoa a. Và vẫn như thường lệ bây giờ y đang nằm trên giường vừa ăn đậu phộng vừa đọc tiểu thuyết.- Ta thao đây cmn rốt cuộc là cái kết gì vậy, công chính bị thụ chính cắm sừng vì quá tức giận công chính liền đem thụ chính biến thành nô lệ t*** d**, ngày đêm bị ép phải phục vụ cho một đám nam nhân, cái logic kì ba gì vậy.Tức giận ném đi quyển sách trong tay, y tức giận mà gào lên, âm thanh vang vọng cả căn phòng, y không hiểu logic của tác giả a, cmn thật bực mình, tức chết y rồi hại y phải bỏ tiền ra mua một cuốn sách nhảm nhí này này.Khụ...khụ....Ặc....Vì quá xúc động mà y bị đống hạt đậu phộng… Tống Tử Duệ bị Tô Dĩ Thần đánh xong liền bị cấm túc trong phòng không cho ra ngoài.Tô Dĩ Thần lấy từ trong túi trữ vật ra một ngọc giản sau đó đưa cho Tống Tử Duệ.- Đây là công pháp hệ mộc tên là Mộc Linh Quyết rất thích hợp với em, em tìm hiểu đi, có gì không hiểu thì hỏi vi phu.- Vâng ạ.Tống Tử Duệ nhận lấy liền...im lặng nhìn ngọc giản chầm chầm, cái này làm sao dùng vậy nhỉ.Tô Dĩ Thần ở cạnh nhìn y không chớp mắt, không hiểu sao Duệ nhi không xem mà lại nhìn chằm chằm nó, như phát hiện ra điều gì đó hắn phì cười một cái ra là Duệ nhi không biết sử dụng.Tống Tử Duệ tập trung toàn bộ lực chú ý tìm hiểu cách dùng nào biết người kế bên đã cười đến đau cả bụng.Tô Dĩ Thần bên cạnh không nhìn được nữa liền lên tiếng chỉ y.- Em truyền linh lực vào ngọc giản là được rồi.Tống Tử Duệ giật nảy mình, mặt đỏ bừng xấu hổ mà làm theo.Y truyền vào ngọc giản một tia linh lực, ngọc giản lập tức sáng lên hoá thành luồng sáng bay vào mi tâm của Tống Tử Duệ.Tống Tử Duệ dần dần nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, cẩn thận tu luyện dựa vào công pháp đang ở trong đầu.Linh khí hệ mộc xung quanh cuồng cuộng tiến vào cơ thể Tống Tử Duệ không ngừng.Tô Dĩ Thần đứng một bên quan sát, rất hài lòng đối với Tống Tử Duệ.Nhìn xem Duệ nhi của hắn, tư chất thượng thượng, thông minh xinh đẹp, khả ái ngoan...à không có hơi hư hỏng một tý nhưng mà hắn rất tự hào nha.Tống Tử Duệ tu luyện cảm thấy vô cùng thoải mái, linh khí hệ mộc ôn hoà tựa như v**t v* kinh mạch của y.Cũng giống như lần tu luyện trước linh khí tập trung tại mi tâm của y.Linh khí bị nó hút điên cuồng không ngừng.Tô Dĩ Thần đang say mê ngắm nhìn liền cảm thấy có gì đó không ổn.Hắn nhìn thấy mi tâm của Tống Tử Duệ dần hiện lên một đoá bỉ ngạn đỏ rực, linh khí xung quanh điên cuồng tiến vào mi tâm của y.Tô Dĩ Thần cảm thấy không ổn, muốn ngăn lại nhưng lại sợ Tống Tử Duệ nguy hiểm, hắn đành phải quan sát.Quan sát một lần suốt 2 canh giờ, mỗi giây trôi qua hắn như bị ai đó bóp nghẹn trái tim, hắn lo lắng cho y nhưng không thể làm gì được.Một lát sau linh khí xung quanh dần trở nên chậm chạp không còn điên cuồng tiến nhập vào cơ thể Tống Tử Duệ nữa.Đến khi ngưng lại hoàn toàn Tống Tử Duệ cuối cùng cũng mơ mắt ra.Y tâm trạng cực kỳ thoái mái, cơ thể như được ăn no một trận.Nhìn thấy Tô Dĩ Thần lo lắng nhìn mình chằm chằm Tống Tử Duệ có chút sợ hãi.- Có chuyện gì thế ạ? Ta tu luyện có xảy ra gì sao ạ?- Không có gì, bây giờ em thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào hay không?Tô Dĩ Thần mặt viết đầy hai chữ lo lắng mà hỏi Tống Tử Duệ khiến y trong lòng một mảnh ấm áp.Nam nhân này lo lắng cho y, mặc dù không biết vì điều gì nhưng y thấy rất vui nha, cơ thể cứ lâng lâng sao ấy.Không để Tô Dĩ Thần lo lắng y liền trả lời.- Em không sao ạ, bây giờ em rất thoải mái a.Cơ thể như vừa được ăn no xong vậy.- Vậy nếu thấy khó chịu phải nói vi phu.- Vâng ạ.- Được rồi, em nhớ chăm chỉ tu luyện công pháp.Cho em thời gian hai tháng phải tu luyện đến tầng thứ 2 của Mộc Linh Quyết, sau đó ta sẽ dạy em luyện đan.Tống Tử Duệ nghe được mình sắp được dạy luyện đan liền vui mừng.Phải biết y còn một cái bàn tay vàng là Tử Thần đỉnh chưa có sử dụng đâu a.Nhưng y chợt nhớ đến thời hạn trong vòng hai tháng luền uể oải cả người.Không biết y có kịp hoàn thành chỉ tiêu không nữa, mà hắn thương y như vậy nếu không đúng hạn chắc không phạt gì đâu ha.Như biết suy nghĩ của Tống Tử Duệ Tô Dĩ Thần liền nói một câu khiến y triệt để hoá đá.- Em không làm được thì chuẩn bị sẵn mông chờ vi phu cho ăn roi đi.Đối với chuyện khác Tô Dĩ Thần có thể chiều theo Tống Tử Duệ, sủng y hết mực nhưng đụng đến việc tu luyện thì xin miễn đi.Hắn đối với việc dạy dỗ đồ đệ tu luyện rất để tâm.Đồ đệ đã dạy dỗ nghiêm khắc tận tâm như vậy thì nói chi đến nương tử của hắn.Tống Tử Duệ không dám nói gì ngoài trề môi tỏ ý bất mãn của bản thân đối với Tô Dĩ Thần.Tô Dĩ Thần thấy vậy liền cúi đầu hôn lên môi y, ra sức m*t lấy đôi mối đó.Lưỡi của hắn cạy khoé miệng của Tống Tử Duệ tiến vào khoang miệng y, thần tốc mà khoáy động khoang miệng y.Tống Tử Duệ bị hôn chỉ có thể ôm lấy cổ y, hai má đỏ bừng.Đến khi Tống Tử Duệ thiếu dưỡng khoa mà đập đập và lưng Tô Dĩ Thần hắn mới chịu buông tha cho y.-----Vì tui đang viết một bộ mới là " Xuyên Việt Chi Thời Đại Nguyên Thủy Sinh Tồn Kí" nên bộ này có thể không ra liên tục được.Tui chỉ nói là có thể thôi, nếu được thì tui sẽ đăng liên tục bộ này.-----Cuối cùng thì mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện ạ, mọi người qua đọc bộ mới của tui cũng được ạ.Yêu các đọc giả nhiều lắm ❤️❤️❤️❤️❤️-----Vì tui là fan thể loại nhất thụ đa công nên bộ mới vẫn thuộc thể loại này nhé.Mọi người thông cảm nhé hihi..
Tống Tử Duệ bị Tô Dĩ Thần đánh xong liền bị cấm túc trong phòng không cho ra ngoài.
Tô Dĩ Thần lấy từ trong túi trữ vật ra một ngọc giản sau đó đưa cho Tống Tử Duệ.- Đây là công pháp hệ mộc tên là Mộc Linh Quyết rất thích hợp với em, em tìm hiểu đi, có gì không hiểu thì hỏi vi phu.- Vâng ạ.Tống Tử Duệ nhận lấy liền...im lặng nhìn ngọc giản chầm chầm, cái này làm sao dùng vậy nhỉ.
Tô Dĩ Thần ở cạnh nhìn y không chớp mắt, không hiểu sao Duệ nhi không xem mà lại nhìn chằm chằm nó, như phát hiện ra điều gì đó hắn phì cười một cái ra là Duệ nhi không biết sử dụng.Tống Tử Duệ tập trung toàn bộ lực chú ý tìm hiểu cách dùng nào biết người kế bên đã cười đến đau cả bụng.
Tô Dĩ Thần bên cạnh không nhìn được nữa liền lên tiếng chỉ y.- Em truyền linh lực vào ngọc giản là được rồi.Tống Tử Duệ giật nảy mình, mặt đỏ bừng xấu hổ mà làm theo.
Y truyền vào ngọc giản một tia linh lực, ngọc giản lập tức sáng lên hoá thành luồng sáng bay vào mi tâm của Tống Tử Duệ.Tống Tử Duệ dần dần nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, cẩn thận tu luyện dựa vào công pháp đang ở trong đầu.
Linh khí hệ mộc xung quanh cuồng cuộng tiến vào cơ thể Tống Tử Duệ không ngừng.Tô Dĩ Thần đứng một bên quan sát, rất hài lòng đối với Tống Tử Duệ.
Nhìn xem Duệ nhi của hắn, tư chất thượng thượng, thông minh xinh đẹp, khả ái ngoan...à không có hơi hư hỏng một tý nhưng mà hắn rất tự hào nha.Tống Tử Duệ tu luyện cảm thấy vô cùng thoải mái, linh khí hệ mộc ôn hoà tựa như v**t v* kinh mạch của y.
Cũng giống như lần tu luyện trước linh khí tập trung tại mi tâm của y.
Linh khí bị nó hút điên cuồng không ngừng.Tô Dĩ Thần đang say mê ngắm nhìn liền cảm thấy có gì đó không ổn.
Hắn nhìn thấy mi tâm của Tống Tử Duệ dần hiện lên một đoá bỉ ngạn đỏ rực, linh khí xung quanh điên cuồng tiến vào mi tâm của y.
Tô Dĩ Thần cảm thấy không ổn, muốn ngăn lại nhưng lại sợ Tống Tử Duệ nguy hiểm, hắn đành phải quan sát.
Quan sát một lần suốt 2 canh giờ, mỗi giây trôi qua hắn như bị ai đó bóp nghẹn trái tim, hắn lo lắng cho y nhưng không thể làm gì được.Một lát sau linh khí xung quanh dần trở nên chậm chạp không còn điên cuồng tiến nhập vào cơ thể Tống Tử Duệ nữa.
Đến khi ngưng lại hoàn toàn Tống Tử Duệ cuối cùng cũng mơ mắt ra.
Y tâm trạng cực kỳ thoái mái, cơ thể như được ăn no một trận.
Nhìn thấy Tô Dĩ Thần lo lắng nhìn mình chằm chằm Tống Tử Duệ có chút sợ hãi.- Có chuyện gì thế ạ? Ta tu luyện có xảy ra gì sao ạ?- Không có gì, bây giờ em thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào hay không?Tô Dĩ Thần mặt viết đầy hai chữ lo lắng mà hỏi Tống Tử Duệ khiến y trong lòng một mảnh ấm áp.
Nam nhân này lo lắng cho y, mặc dù không biết vì điều gì nhưng y thấy rất vui nha, cơ thể cứ lâng lâng sao ấy.
Không để Tô Dĩ Thần lo lắng y liền trả lời.- Em không sao ạ, bây giờ em rất thoải mái a.
Cơ thể như vừa được ăn no xong vậy.- Vậy nếu thấy khó chịu phải nói vi phu.- Vâng ạ.- Được rồi, em nhớ chăm chỉ tu luyện công pháp.
Cho em thời gian hai tháng phải tu luyện đến tầng thứ 2 của Mộc Linh Quyết, sau đó ta sẽ dạy em luyện đan.Tống Tử Duệ nghe được mình sắp được dạy luyện đan liền vui mừng.
Phải biết y còn một cái bàn tay vàng là Tử Thần đỉnh chưa có sử dụng đâu a.
Nhưng y chợt nhớ đến thời hạn trong vòng hai tháng luền uể oải cả người.
Không biết y có kịp hoàn thành chỉ tiêu không nữa, mà hắn thương y như vậy nếu không đúng hạn chắc không phạt gì đâu ha.Như biết suy nghĩ của Tống Tử Duệ Tô Dĩ Thần liền nói một câu khiến y triệt để hoá đá.- Em không làm được thì chuẩn bị sẵn mông chờ vi phu cho ăn roi đi.Đối với chuyện khác Tô Dĩ Thần có thể chiều theo Tống Tử Duệ, sủng y hết mực nhưng đụng đến việc tu luyện thì xin miễn đi.
Hắn đối với việc dạy dỗ đồ đệ tu luyện rất để tâm.
Đồ đệ đã dạy dỗ nghiêm khắc tận tâm như vậy thì nói chi đến nương tử của hắn.Tống Tử Duệ không dám nói gì ngoài trề môi tỏ ý bất mãn của bản thân đối với Tô Dĩ Thần.
Tô Dĩ Thần thấy vậy liền cúi đầu hôn lên môi y, ra sức m*t lấy đôi mối đó.
Lưỡi của hắn cạy khoé miệng của Tống Tử Duệ tiến vào khoang miệng y, thần tốc mà khoáy động khoang miệng y.Tống Tử Duệ bị hôn chỉ có thể ôm lấy cổ y, hai má đỏ bừng.
Đến khi Tống Tử Duệ thiếu dưỡng khoa mà đập đập và lưng Tô Dĩ Thần hắn mới chịu buông tha cho y.-----Vì tui đang viết một bộ mới là " Xuyên Việt Chi Thời Đại Nguyên Thủy Sinh Tồn Kí" nên bộ này có thể không ra liên tục được.
Tui chỉ nói là có thể thôi, nếu được thì tui sẽ đăng liên tục bộ này.-----Cuối cùng thì mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện ạ, mọi người qua đọc bộ mới của tui cũng được ạ.
Yêu các đọc giả nhiều lắm ❤️❤️❤️❤️❤️-----Vì tui là fan thể loại nhất thụ đa công nên bộ mới vẫn thuộc thể loại này nhé.
Mọi người thông cảm nhé hihi..
Hệ Thống Vô Liêm Sỉ Buộc Ta Câu NhânTác giả: Tuệ Liễu Thanh NamTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTống Tử Duệ là một tên hủ nam kiêm trạch nam chính hiệu, vậy nên có thể không ra khỏi nhà liền không ra, công việc hằng ngày của y chỉ có ăn, ngủ, đọc tiểu thuyết đam mỹ và xem GV, không lo không nghĩ. Ngươi hỏi tại sao y không lo không nghĩ đúng không? bởi vì y là tiểu đại gia a, ba mẹ của y là người giàu nhất nước, vì chỉ có một nhi tử là y nên thường ngày cưng y như cưng trứng hứng như hứng hoa a. Và vẫn như thường lệ bây giờ y đang nằm trên giường vừa ăn đậu phộng vừa đọc tiểu thuyết.- Ta thao đây cmn rốt cuộc là cái kết gì vậy, công chính bị thụ chính cắm sừng vì quá tức giận công chính liền đem thụ chính biến thành nô lệ t*** d**, ngày đêm bị ép phải phục vụ cho một đám nam nhân, cái logic kì ba gì vậy.Tức giận ném đi quyển sách trong tay, y tức giận mà gào lên, âm thanh vang vọng cả căn phòng, y không hiểu logic của tác giả a, cmn thật bực mình, tức chết y rồi hại y phải bỏ tiền ra mua một cuốn sách nhảm nhí này này.Khụ...khụ....Ặc....Vì quá xúc động mà y bị đống hạt đậu phộng… Tống Tử Duệ bị Tô Dĩ Thần đánh xong liền bị cấm túc trong phòng không cho ra ngoài.Tô Dĩ Thần lấy từ trong túi trữ vật ra một ngọc giản sau đó đưa cho Tống Tử Duệ.- Đây là công pháp hệ mộc tên là Mộc Linh Quyết rất thích hợp với em, em tìm hiểu đi, có gì không hiểu thì hỏi vi phu.- Vâng ạ.Tống Tử Duệ nhận lấy liền...im lặng nhìn ngọc giản chầm chầm, cái này làm sao dùng vậy nhỉ.Tô Dĩ Thần ở cạnh nhìn y không chớp mắt, không hiểu sao Duệ nhi không xem mà lại nhìn chằm chằm nó, như phát hiện ra điều gì đó hắn phì cười một cái ra là Duệ nhi không biết sử dụng.Tống Tử Duệ tập trung toàn bộ lực chú ý tìm hiểu cách dùng nào biết người kế bên đã cười đến đau cả bụng.Tô Dĩ Thần bên cạnh không nhìn được nữa liền lên tiếng chỉ y.- Em truyền linh lực vào ngọc giản là được rồi.Tống Tử Duệ giật nảy mình, mặt đỏ bừng xấu hổ mà làm theo.Y truyền vào ngọc giản một tia linh lực, ngọc giản lập tức sáng lên hoá thành luồng sáng bay vào mi tâm của Tống Tử Duệ.Tống Tử Duệ dần dần nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, cẩn thận tu luyện dựa vào công pháp đang ở trong đầu.Linh khí hệ mộc xung quanh cuồng cuộng tiến vào cơ thể Tống Tử Duệ không ngừng.Tô Dĩ Thần đứng một bên quan sát, rất hài lòng đối với Tống Tử Duệ.Nhìn xem Duệ nhi của hắn, tư chất thượng thượng, thông minh xinh đẹp, khả ái ngoan...à không có hơi hư hỏng một tý nhưng mà hắn rất tự hào nha.Tống Tử Duệ tu luyện cảm thấy vô cùng thoải mái, linh khí hệ mộc ôn hoà tựa như v**t v* kinh mạch của y.Cũng giống như lần tu luyện trước linh khí tập trung tại mi tâm của y.Linh khí bị nó hút điên cuồng không ngừng.Tô Dĩ Thần đang say mê ngắm nhìn liền cảm thấy có gì đó không ổn.Hắn nhìn thấy mi tâm của Tống Tử Duệ dần hiện lên một đoá bỉ ngạn đỏ rực, linh khí xung quanh điên cuồng tiến vào mi tâm của y.Tô Dĩ Thần cảm thấy không ổn, muốn ngăn lại nhưng lại sợ Tống Tử Duệ nguy hiểm, hắn đành phải quan sát.Quan sát một lần suốt 2 canh giờ, mỗi giây trôi qua hắn như bị ai đó bóp nghẹn trái tim, hắn lo lắng cho y nhưng không thể làm gì được.Một lát sau linh khí xung quanh dần trở nên chậm chạp không còn điên cuồng tiến nhập vào cơ thể Tống Tử Duệ nữa.Đến khi ngưng lại hoàn toàn Tống Tử Duệ cuối cùng cũng mơ mắt ra.Y tâm trạng cực kỳ thoái mái, cơ thể như được ăn no một trận.Nhìn thấy Tô Dĩ Thần lo lắng nhìn mình chằm chằm Tống Tử Duệ có chút sợ hãi.- Có chuyện gì thế ạ? Ta tu luyện có xảy ra gì sao ạ?- Không có gì, bây giờ em thấy thế nào? Có khó chịu chỗ nào hay không?Tô Dĩ Thần mặt viết đầy hai chữ lo lắng mà hỏi Tống Tử Duệ khiến y trong lòng một mảnh ấm áp.Nam nhân này lo lắng cho y, mặc dù không biết vì điều gì nhưng y thấy rất vui nha, cơ thể cứ lâng lâng sao ấy.Không để Tô Dĩ Thần lo lắng y liền trả lời.- Em không sao ạ, bây giờ em rất thoải mái a.Cơ thể như vừa được ăn no xong vậy.- Vậy nếu thấy khó chịu phải nói vi phu.- Vâng ạ.- Được rồi, em nhớ chăm chỉ tu luyện công pháp.Cho em thời gian hai tháng phải tu luyện đến tầng thứ 2 của Mộc Linh Quyết, sau đó ta sẽ dạy em luyện đan.Tống Tử Duệ nghe được mình sắp được dạy luyện đan liền vui mừng.Phải biết y còn một cái bàn tay vàng là Tử Thần đỉnh chưa có sử dụng đâu a.Nhưng y chợt nhớ đến thời hạn trong vòng hai tháng luền uể oải cả người.Không biết y có kịp hoàn thành chỉ tiêu không nữa, mà hắn thương y như vậy nếu không đúng hạn chắc không phạt gì đâu ha.Như biết suy nghĩ của Tống Tử Duệ Tô Dĩ Thần liền nói một câu khiến y triệt để hoá đá.- Em không làm được thì chuẩn bị sẵn mông chờ vi phu cho ăn roi đi.Đối với chuyện khác Tô Dĩ Thần có thể chiều theo Tống Tử Duệ, sủng y hết mực nhưng đụng đến việc tu luyện thì xin miễn đi.Hắn đối với việc dạy dỗ đồ đệ tu luyện rất để tâm.Đồ đệ đã dạy dỗ nghiêm khắc tận tâm như vậy thì nói chi đến nương tử của hắn.Tống Tử Duệ không dám nói gì ngoài trề môi tỏ ý bất mãn của bản thân đối với Tô Dĩ Thần.Tô Dĩ Thần thấy vậy liền cúi đầu hôn lên môi y, ra sức m*t lấy đôi mối đó.Lưỡi của hắn cạy khoé miệng của Tống Tử Duệ tiến vào khoang miệng y, thần tốc mà khoáy động khoang miệng y.Tống Tử Duệ bị hôn chỉ có thể ôm lấy cổ y, hai má đỏ bừng.Đến khi Tống Tử Duệ thiếu dưỡng khoa mà đập đập và lưng Tô Dĩ Thần hắn mới chịu buông tha cho y.-----Vì tui đang viết một bộ mới là " Xuyên Việt Chi Thời Đại Nguyên Thủy Sinh Tồn Kí" nên bộ này có thể không ra liên tục được.Tui chỉ nói là có thể thôi, nếu được thì tui sẽ đăng liên tục bộ này.-----Cuối cùng thì mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện ạ, mọi người qua đọc bộ mới của tui cũng được ạ.Yêu các đọc giả nhiều lắm ❤️❤️❤️❤️❤️-----Vì tui là fan thể loại nhất thụ đa công nên bộ mới vẫn thuộc thể loại này nhé.Mọi người thông cảm nhé hihi..