Buổi chiều muộn, hành lang bệnh viện vang lên tiếng giày cao gót đập mạnh vào sàn nhà. Nhận được tin bạn trai gặp tai nạn xe hơi, tôi vội vàng bỏ công việc, lao về nhà. Nhưng trên chuyến tàu cao tốc trở về, tôi đọc được tin tức địa phương. Tiêu đề nổi bật: “Khi chiếc xe lao tới, anh ấy đã trao hy vọng sống cho người khác.” Phần bình luận đầy những lời khen ngợi như anh hùng nên được thưởng. Bức ảnh minh họa là bạn trai tôi, Thẩm Hoa, nằm trên cáng, sống chết không rõ. Đồng nghiệp và cũng là đàn chị Hà Tử Ninh đứng bên cạnh, nắm tay anh ta, gương mặt đầy lo lắng. Người được cứu chính là cô ấy. Trong tàu chạy nhanh như gió, tâm trạng bồn chồn của tôi bỗng trở nên bình tĩnh. Cơ thể căng thẳng cũng dần thả lỏng, đầu óc bắt đầu suy nghĩ. Hành động của Thẩm Hoa thật đáng suy ngẫm. Anh ta thật sự dũng cảm. Nhưng với tính cách của anh ta, nói rằng anh ta cứu người vì lòng tốt thì tôi không tin. Hoặc là anh ta có mục đích riêng, hoặc là hai người có tình cảm, không sai được. Nói đến Hà Tử Ninh…
Tác giả: