Người ta đều nói vấn đạo cầu trường sinh có thể đi vào cảnh cực lạc. Đối với Giản Thành mà nói, những lời này chân thật miêu tả hắn. Hỏi, trường sinh, nhân sinh cực lạc, sau đó lại là gì? Tử vong. Tử vong ngay trong cực lạc, theo lý thuyết Giản Thành hẳn phải thật cao hứng mới phải. Nhưng nếu như người g**t ch*t hắn lại là những tiên nữ muôn màu muôn vẻ mà hắn sủng ái đó thì sao? Như vậy hắn không phải tiến vào cảnh cực lạc, mà là rớt vào động bàn tơ a. Giản Thành đang nghiêm túc quét rác. Hắn quét rác thực nghiêm túc, phảng phất như lần đầu nhìn thấy cây chổi, nhìn chằm chằm vào mặt đất, từng chút một dọn hết tro bụi và lá rụng trên mặt đất. Giản Thành mặc trang phục của phục dịch đơn giản nhất, tóc dài cột đuôi ngựa, khuôn mặt tuấn tú, rõ ràng hiện lên nét ngây ngô, lại cố tình nhiều thêm một cỗ khí chất thâm trầm. Đặc biệt đôi mắt nhìn xuống mặt đất kia, đen trầm nhu hồ sâu, lạnh lẽo đạm mạc. Không có khí phách tung hoành của thiếu niên, cũng không có khí phách hăng hái của tu giả…
Tác giả: