Lúc 11 giờ đêm, chồng tôi lên giường, như mọi khi cúi xuống hôn tôi chúc ngủ ngon. Tôi bỗng cảm thấy có điều gì đó là lạ. Nghĩ một lúc, rồi sực nhớ ra: Anh ấy vừa cạo râu. 01 “Cạo râu thì sao chứ? Chẳng lẽ đàn ông không được cạo râu vào buổi tối à?” – Lạc Lạc, bạn thân tôi, tỉnh bơ nói. “Vấn đề là… anh ấy chưa bao giờ cạo râu buổi tối cả.” “Biết đâu tối nay có tiệc tùng gì đó thì sao?” Tôi lắc đầu. “Tần Thận không bao giờ tham gia tiệc tùng vào buổi tối, ai cũng biết điều đó. Mỗi ngày 7 giờ tối là về nhà, 11 giờ lên giường ngủ, còn đúng giờ hơn cả sư thầy ở chùa.” “Với lại, ai mà chẳng biết anh ấy yêu vợ đến tận xương tủy, vì vợ mà suýt mất cả mạng!” – Lạc Lạc nhíu mày nhìn tôi, có vẻ bất lực. “Giang Ly, cậu đừng nói là đang nghi ngờ chuyện gì đấy nhé?” Tôi giật mình, rồi bật cười: “Không đâu.” Đang nói thì điện thoại tôi reo. Là Tần Thận gọi. “A Ly, dì Trần nói em ăn không ngon, chỉ uống được nửa bát canh. Anh nhờ trợ lý mua mấy món em thích gửi về rồi, ăn xong nhớ vận động nhẹ…
Chương 2: Chương 2
Vết Cắt Dịu DàngTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịLúc 11 giờ đêm, chồng tôi lên giường, như mọi khi cúi xuống hôn tôi chúc ngủ ngon. Tôi bỗng cảm thấy có điều gì đó là lạ. Nghĩ một lúc, rồi sực nhớ ra: Anh ấy vừa cạo râu. 01 “Cạo râu thì sao chứ? Chẳng lẽ đàn ông không được cạo râu vào buổi tối à?” – Lạc Lạc, bạn thân tôi, tỉnh bơ nói. “Vấn đề là… anh ấy chưa bao giờ cạo râu buổi tối cả.” “Biết đâu tối nay có tiệc tùng gì đó thì sao?” Tôi lắc đầu. “Tần Thận không bao giờ tham gia tiệc tùng vào buổi tối, ai cũng biết điều đó. Mỗi ngày 7 giờ tối là về nhà, 11 giờ lên giường ngủ, còn đúng giờ hơn cả sư thầy ở chùa.” “Với lại, ai mà chẳng biết anh ấy yêu vợ đến tận xương tủy, vì vợ mà suýt mất cả mạng!” – Lạc Lạc nhíu mày nhìn tôi, có vẻ bất lực. “Giang Ly, cậu đừng nói là đang nghi ngờ chuyện gì đấy nhé?” Tôi giật mình, rồi bật cười: “Không đâu.” Đang nói thì điện thoại tôi reo. Là Tần Thận gọi. “A Ly, dì Trần nói em ăn không ngon, chỉ uống được nửa bát canh. Anh nhờ trợ lý mua mấy món em thích gửi về rồi, ăn xong nhớ vận động nhẹ… 02Tôi là Cự Giải, bẩm sinh nhạy cảm.Lại còn di truyền tính cách thích so đo, dễ suy nghĩ quá nhiều từ mẹ.Bất kỳ thay đổi nhỏ nào trong nếp sống hàng ngày đều dễ khiến tôi bất an.Việc cạo râu vào buổi tối phần lớn là vì có tiệc tùng.Vì tôi không có thói quen ăn tối, nên Tần Thận thường đến vài quán ăn quen thuộc rồi mới về nhà, chưa bao giờ ra ngoài dự tiệc hay nhậu nhẹt.Vậy bây giờ, với vị trí và quyền lực của Tần Thận hiện tại, tình huống gì sẽ khiến anh phá lệ như vậy?Chẳng lẽ công ty gặp vấn đề gì, anh sợ tôi lo lắng nên giấu tôi?Tôi quyết định đến công ty anh xem thử.Không có gì thì tốt, nhưng nếu có chuyện, tôi không muốn để Tần Thận đối mặt một mình.Tôi gọi điện cho Chương Hiểu.Cô ấy là giám đốc tài chính của công ty, cũng là bạn cùng phòng suốt bốn năm đại học của tôi. Khi gia đình cô ấy nợ nần bế tắc, tôi đã cho cô ấy mượn tiền và giới thiệu vào công ty của Tần Thận.Chương Hiểu gần như chạy xuống đón tôi.Sau một tràng chào hỏi thân mật, cô ấy kéo tôi lên thang máy, cười hì hì:“Giang Ly, cậu ít đến đây quá! Cả công ty mong cậu đến lắm, Tần tổng lúc nào cũng lạnh lùng, chỉ khi cậu đến tâm trạng anh ấy mới tốt lên, bọn tớ mới dễ thở một chút.”Tôi không nhịn được cười, hỏi:“Gần đây công ty có chuyện gì không?”“Có chứ, có chuyện lớn.”“Chuyện gì?” Tôi khựng lại một chút.“Công ty làm ăn gấp đôi, thưởng của nhân viên cũng gấp đôi, có tính là chuyện lớn không?” Chương Hiểu cười rạng rỡ.Cuộc sống của cô ấy gặp nhiều sóng gió, nhưng vẫn luôn lạc quan và nhiệt huyết. Đó cũng là lý do tôi quý mến và sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.Tần Thận đang họp, Chương Hiểu dẫn tôi đến văn phòng anh chờ.Khi đi ngang qua phòng điều hành, tôi thấy vài cô gái trẻ đẹp đang ngồi bên trong, đều là gương mặt lạ.Trong lòng tôi bỗng thoáng nghĩ:Chẳng lẽ vì một trong số họ mà Tần Thận bắt đầu để ý đến ngoại hình?Ý nghĩ đó vừa xuất hiện khiến tôi giật mình.Ngay lập tức, tôi tự cười nhạo bản thân:Nghĩ linh tinh gì thế, đó là Tần Thận mà.Năm đó công ty anh ấy tổ chức cuộc thi hoa hậu, bao nhiêu người đẹp vây quanh, vậy mà Tần Thận chẳng hề để mắt đến ai, một chút tin đồn cũng không có.Bây giờ mấy cô gái kia… sao có thể chứ!“Có chuyện gì à?” Chương Hiểu hỏi.Tôi mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được:“Tần Thận tuyển trợ lý mới à?”Chương Hiểu nghĩ một lát.“Không có tuyển trợ lý đâu. À, cậu nói mấy cô gái kia à, do công ty mở rộng kinh doanh, nhiều công việc đối ngoại hơn, Tần tổng muốn về nhà đúng giờ nên cho lập một đội PR.”Cô ấy cười tít mắt, nghiêng đầu nhìn tôi, trêu chọc:“Giang Ly, cậu là mỹ nhân hàng đầu, hoa khôi của các hoa khôi, còn lo lắng chuyện này à?”Tôi bất lực, cười đáp:
02
Tôi là Cự Giải, bẩm sinh nhạy cảm.
Lại còn di truyền tính cách thích so đo, dễ suy nghĩ quá nhiều từ mẹ.
Bất kỳ thay đổi nhỏ nào trong nếp sống hàng ngày đều dễ khiến tôi bất an.
Việc cạo râu vào buổi tối phần lớn là vì có tiệc tùng.
Vì tôi không có thói quen ăn tối, nên Tần Thận thường đến vài quán ăn quen thuộc rồi mới về nhà, chưa bao giờ ra ngoài dự tiệc hay nhậu nhẹt.
Vậy bây giờ, với vị trí và quyền lực của Tần Thận hiện tại, tình huống gì sẽ khiến anh phá lệ như vậy?
Chẳng lẽ công ty gặp vấn đề gì, anh sợ tôi lo lắng nên giấu tôi?
Tôi quyết định đến công ty anh xem thử.
Không có gì thì tốt, nhưng nếu có chuyện, tôi không muốn để Tần Thận đối mặt một mình.
Tôi gọi điện cho Chương Hiểu.
Cô ấy là giám đốc tài chính của công ty, cũng là bạn cùng phòng suốt bốn năm đại học của tôi. Khi gia đình cô ấy nợ nần bế tắc, tôi đã cho cô ấy mượn tiền và giới thiệu vào công ty của Tần Thận.
Chương Hiểu gần như chạy xuống đón tôi.
Sau một tràng chào hỏi thân mật, cô ấy kéo tôi lên thang máy, cười hì hì:
“Giang Ly, cậu ít đến đây quá! Cả công ty mong cậu đến lắm, Tần tổng lúc nào cũng lạnh lùng, chỉ khi cậu đến tâm trạng anh ấy mới tốt lên, bọn tớ mới dễ thở một chút.”
Tôi không nhịn được cười, hỏi:
“Gần đây công ty có chuyện gì không?”
“Có chứ, có chuyện lớn.”
“Chuyện gì?” Tôi khựng lại một chút.
“Công ty làm ăn gấp đôi, thưởng của nhân viên cũng gấp đôi, có tính là chuyện lớn không?” Chương Hiểu cười rạng rỡ.
Cuộc sống của cô ấy gặp nhiều sóng gió, nhưng vẫn luôn lạc quan và nhiệt huyết. Đó cũng là lý do tôi quý mến và sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.
Tần Thận đang họp, Chương Hiểu dẫn tôi đến văn phòng anh chờ.
Khi đi ngang qua phòng điều hành, tôi thấy vài cô gái trẻ đẹp đang ngồi bên trong, đều là gương mặt lạ.
Trong lòng tôi bỗng thoáng nghĩ:
Chẳng lẽ vì một trong số họ mà Tần Thận bắt đầu để ý đến ngoại hình?
Ý nghĩ đó vừa xuất hiện khiến tôi giật mình.
Ngay lập tức, tôi tự cười nhạo bản thân:
Nghĩ linh tinh gì thế, đó là Tần Thận mà.
Năm đó công ty anh ấy tổ chức cuộc thi hoa hậu, bao nhiêu người đẹp vây quanh, vậy mà Tần Thận chẳng hề để mắt đến ai, một chút tin đồn cũng không có.
Bây giờ mấy cô gái kia… sao có thể chứ!
“Có chuyện gì à?” Chương Hiểu hỏi.
Tôi mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được:
“Tần Thận tuyển trợ lý mới à?”
Chương Hiểu nghĩ một lát.
“Không có tuyển trợ lý đâu. À, cậu nói mấy cô gái kia à, do công ty mở rộng kinh doanh, nhiều công việc đối ngoại hơn, Tần tổng muốn về nhà đúng giờ nên cho lập một đội PR.”
Cô ấy cười tít mắt, nghiêng đầu nhìn tôi, trêu chọc:
“Giang Ly, cậu là mỹ nhân hàng đầu, hoa khôi của các hoa khôi, còn lo lắng chuyện này à?”
Tôi bất lực, cười đáp:
Vết Cắt Dịu DàngTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịLúc 11 giờ đêm, chồng tôi lên giường, như mọi khi cúi xuống hôn tôi chúc ngủ ngon. Tôi bỗng cảm thấy có điều gì đó là lạ. Nghĩ một lúc, rồi sực nhớ ra: Anh ấy vừa cạo râu. 01 “Cạo râu thì sao chứ? Chẳng lẽ đàn ông không được cạo râu vào buổi tối à?” – Lạc Lạc, bạn thân tôi, tỉnh bơ nói. “Vấn đề là… anh ấy chưa bao giờ cạo râu buổi tối cả.” “Biết đâu tối nay có tiệc tùng gì đó thì sao?” Tôi lắc đầu. “Tần Thận không bao giờ tham gia tiệc tùng vào buổi tối, ai cũng biết điều đó. Mỗi ngày 7 giờ tối là về nhà, 11 giờ lên giường ngủ, còn đúng giờ hơn cả sư thầy ở chùa.” “Với lại, ai mà chẳng biết anh ấy yêu vợ đến tận xương tủy, vì vợ mà suýt mất cả mạng!” – Lạc Lạc nhíu mày nhìn tôi, có vẻ bất lực. “Giang Ly, cậu đừng nói là đang nghi ngờ chuyện gì đấy nhé?” Tôi giật mình, rồi bật cười: “Không đâu.” Đang nói thì điện thoại tôi reo. Là Tần Thận gọi. “A Ly, dì Trần nói em ăn không ngon, chỉ uống được nửa bát canh. Anh nhờ trợ lý mua mấy món em thích gửi về rồi, ăn xong nhớ vận động nhẹ… 02Tôi là Cự Giải, bẩm sinh nhạy cảm.Lại còn di truyền tính cách thích so đo, dễ suy nghĩ quá nhiều từ mẹ.Bất kỳ thay đổi nhỏ nào trong nếp sống hàng ngày đều dễ khiến tôi bất an.Việc cạo râu vào buổi tối phần lớn là vì có tiệc tùng.Vì tôi không có thói quen ăn tối, nên Tần Thận thường đến vài quán ăn quen thuộc rồi mới về nhà, chưa bao giờ ra ngoài dự tiệc hay nhậu nhẹt.Vậy bây giờ, với vị trí và quyền lực của Tần Thận hiện tại, tình huống gì sẽ khiến anh phá lệ như vậy?Chẳng lẽ công ty gặp vấn đề gì, anh sợ tôi lo lắng nên giấu tôi?Tôi quyết định đến công ty anh xem thử.Không có gì thì tốt, nhưng nếu có chuyện, tôi không muốn để Tần Thận đối mặt một mình.Tôi gọi điện cho Chương Hiểu.Cô ấy là giám đốc tài chính của công ty, cũng là bạn cùng phòng suốt bốn năm đại học của tôi. Khi gia đình cô ấy nợ nần bế tắc, tôi đã cho cô ấy mượn tiền và giới thiệu vào công ty của Tần Thận.Chương Hiểu gần như chạy xuống đón tôi.Sau một tràng chào hỏi thân mật, cô ấy kéo tôi lên thang máy, cười hì hì:“Giang Ly, cậu ít đến đây quá! Cả công ty mong cậu đến lắm, Tần tổng lúc nào cũng lạnh lùng, chỉ khi cậu đến tâm trạng anh ấy mới tốt lên, bọn tớ mới dễ thở một chút.”Tôi không nhịn được cười, hỏi:“Gần đây công ty có chuyện gì không?”“Có chứ, có chuyện lớn.”“Chuyện gì?” Tôi khựng lại một chút.“Công ty làm ăn gấp đôi, thưởng của nhân viên cũng gấp đôi, có tính là chuyện lớn không?” Chương Hiểu cười rạng rỡ.Cuộc sống của cô ấy gặp nhiều sóng gió, nhưng vẫn luôn lạc quan và nhiệt huyết. Đó cũng là lý do tôi quý mến và sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.Tần Thận đang họp, Chương Hiểu dẫn tôi đến văn phòng anh chờ.Khi đi ngang qua phòng điều hành, tôi thấy vài cô gái trẻ đẹp đang ngồi bên trong, đều là gương mặt lạ.Trong lòng tôi bỗng thoáng nghĩ:Chẳng lẽ vì một trong số họ mà Tần Thận bắt đầu để ý đến ngoại hình?Ý nghĩ đó vừa xuất hiện khiến tôi giật mình.Ngay lập tức, tôi tự cười nhạo bản thân:Nghĩ linh tinh gì thế, đó là Tần Thận mà.Năm đó công ty anh ấy tổ chức cuộc thi hoa hậu, bao nhiêu người đẹp vây quanh, vậy mà Tần Thận chẳng hề để mắt đến ai, một chút tin đồn cũng không có.Bây giờ mấy cô gái kia… sao có thể chứ!“Có chuyện gì à?” Chương Hiểu hỏi.Tôi mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được:“Tần Thận tuyển trợ lý mới à?”Chương Hiểu nghĩ một lát.“Không có tuyển trợ lý đâu. À, cậu nói mấy cô gái kia à, do công ty mở rộng kinh doanh, nhiều công việc đối ngoại hơn, Tần tổng muốn về nhà đúng giờ nên cho lập một đội PR.”Cô ấy cười tít mắt, nghiêng đầu nhìn tôi, trêu chọc:“Giang Ly, cậu là mỹ nhân hàng đầu, hoa khôi của các hoa khôi, còn lo lắng chuyện này à?”Tôi bất lực, cười đáp: