1 “Giang huynh, ngày đại hôn sao lại mặt mày u ám thế kia!” “Đúng vậy đó, tẩu tử của huynh là hoa khôi nổi danh ở Ỷ Thúy Lâu, Giang huynh thật có phúc phần.” Ngay sau đó, một giọng nói thô kệch vang lên. “Cút! Phúc phần này ai muốn thì lấy đi!” Giang? Hoa khôi? Vừa tỉnh lại, ta liền cảm thấy có điều không ổn. Thanh âm xa lạ, họ tên xa lạ, từ ngữ xa lạ, cùng với cách bài trí đơn sơ hiện ra mờ mờ qua tấm khăn hồng che đầu. Đang định xem xét, bỗng một màn sáng lấp lánh chữ hiện ra trước mắt. 【Nữ phụ đ/ộ/c á/c còn chưa biết kiệu hoa là do nam chính bỏ thuốc mê rồi cố ý tráo đổi, cũng thật đáng thương, vị hôn phu vì người trong lòng mà tráo kiệu, khiến thiên kim Thái úy đường đường chính chính lại lỡ gả làm thiếp cho con nhà thương nhân.】 【Thương gì mà thương, nữ chính và Dạ Lân đã động phòng rồi, nàng ta còn ỷ vào thân phận ép nữ chính quay về Hoa Lâu, Hoa Lâu là chốn thế nào chứ, Dạ Lân không chịu, nàng lại đè nén trả thù bọn họ, thật sự đáng giận vô cùng.】 【Nhưng mà nữ phụ mới là vị hôn…
Chương 27
Giang Sơn Vị NguyệtTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không1 “Giang huynh, ngày đại hôn sao lại mặt mày u ám thế kia!” “Đúng vậy đó, tẩu tử của huynh là hoa khôi nổi danh ở Ỷ Thúy Lâu, Giang huynh thật có phúc phần.” Ngay sau đó, một giọng nói thô kệch vang lên. “Cút! Phúc phần này ai muốn thì lấy đi!” Giang? Hoa khôi? Vừa tỉnh lại, ta liền cảm thấy có điều không ổn. Thanh âm xa lạ, họ tên xa lạ, từ ngữ xa lạ, cùng với cách bài trí đơn sơ hiện ra mờ mờ qua tấm khăn hồng che đầu. Đang định xem xét, bỗng một màn sáng lấp lánh chữ hiện ra trước mắt. 【Nữ phụ đ/ộ/c á/c còn chưa biết kiệu hoa là do nam chính bỏ thuốc mê rồi cố ý tráo đổi, cũng thật đáng thương, vị hôn phu vì người trong lòng mà tráo kiệu, khiến thiên kim Thái úy đường đường chính chính lại lỡ gả làm thiếp cho con nhà thương nhân.】 【Thương gì mà thương, nữ chính và Dạ Lân đã động phòng rồi, nàng ta còn ỷ vào thân phận ép nữ chính quay về Hoa Lâu, Hoa Lâu là chốn thế nào chứ, Dạ Lân không chịu, nàng lại đè nén trả thù bọn họ, thật sự đáng giận vô cùng.】 【Nhưng mà nữ phụ mới là vị hôn… 27Ngày 23 tháng Sáu, Bạch Cân quân – thế lực từng bị đánh lui – lại dấy binh trở lại, chiếm cứ vùng núi non thuộc địa giới Cẩm Châu.Lấy Cẩm Châu làm cứ điểm, chúng tiến quân về Giang Nam, nhanh chóng chiếm lĩnh một vùng rộng lớn nơi đây.Kẻ cầm đầu là một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi, nổi danh vì trị quân nghiêm khắc, thủ đoạn sắt m/á/u.Ngọn lửa khởi nghĩa bùng cháy dữ dội, vô số dân nghèo khổ khắp nơi nô nức hưởng ứng.Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, số quân của Bạch Cân quân đã tăng vọt đến ba mươi vạn người.Ngày 15 tháng Bảy, Bạch Cân quân hạ Giang Nam.Ngày 29 tháng Bảy, công phá Thương Châu.Ngày 12 tháng Tám, Định Châu thất thủ.【Nam phụ hung mãnh thật đấy, ta yên tâm rồi.】【Chuẩn rồi.】Tin tức truyền tới triều đình thì đã là cuối tháng Tám.Hoàng đế đọc xong chiến báo, tức giận công tâm, phun m/á/u ngất lịm ngay trên triều.Lúc này, quân địch đã áp sát U Châu.Qua U Châu, chính là địa phận Bạch Châu – nơi đặt đô thành.Đại cục sắp đổ.Triều đình mất chủ, rối loạn như ong vỡ tổ.Đúng lúc ấy, Thái úy Tư Phùng Niên đứng ra, đề nghị lập công chúa Lý Khinh Nguyệt làm Hoàng thái nữ, lâm triều nghe chính.Mùng Một tháng Chín, ta vội vã được đưa lên bảo tọa Thái nữ.Chưa kịp nghị bàn ra được tướng soái cầm binh, thì tin hoàng đế băng hà đã truyền đến.Ngay sau đó, ta lại vội vàng đăng cơ, trở thành nữ đế đầu tiên của Đại Chu.Mùng Ba tháng Chín, triều đình và dân chúng khắp nơi chìm trong ảm đạm.Ta ban ra thánh chỉ đầu tiên sau khi lên ngôi, lệnh trưởng tử Thái úy – Tư Khinh Ngôn – đi chiêu an.Mọi người đều cho rằng ta điên rồi, nhưng không ai dám đứng ra ngăn cản.Vong quốc cận kề, chẳng ai muốn thành tội nhân thời loạn. Khắp triều đình chỉ toàn đám xương mềm gối yếu.Ngày Hai Mươi tháng Chín, Bạch Cân quân quy hàng.Mùng Một tháng Mười, giữa muôn vàn ánh nhìn dõi theo, chủ soái Bạch Cân quân tiến vào kinh thành.Ta khoác long bào vàng rực, dẫn theo bá quan văn võ, đứng trên thành lâu nghênh đón hắn.Cao lớn trên chiến mã, toàn thân ngân giáp, ánh sáng lạnh lẽo như sương. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt lạnh lùng cứng rắn bỗng trở nên dịu dàng.【Cuối cùng, đại kết cục rồi, ta tuyên bố đây chính là chính truyện!】【Cảm động quá đi, hoàng vị, tình lang, Khinh Nguyệt có đủ cả rồi.】【Nhìn cái dáng nam phụ kìa, không nhớ nữ phụ từng đe dọa hắn thế nào sao? Mà giờ lại chẳng phản kháng gì, đầu có vấn đề à!】【Lầu trên làm ta cười c/h/ế/c mất, người ta cam tâm tình nguyện, ngươi lại thấy oan ức thay hắn, mà đúng thật nam phụ đầu óc có bệnh.】【Não yêu đương thì chẳng phải là bệnh còn gì!】
27
Ngày 23 tháng Sáu, Bạch Cân quân – thế lực từng bị đánh lui – lại dấy binh trở lại, chiếm cứ vùng núi non thuộc địa giới Cẩm Châu.
Lấy Cẩm Châu làm cứ điểm, chúng tiến quân về Giang Nam, nhanh chóng chiếm lĩnh một vùng rộng lớn nơi đây.
Kẻ cầm đầu là một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi, nổi danh vì trị quân nghiêm khắc, thủ đoạn sắt m/á/u.
Ngọn lửa khởi nghĩa bùng cháy dữ dội, vô số dân nghèo khổ khắp nơi nô nức hưởng ứng.
Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, số quân của Bạch Cân quân đã tăng vọt đến ba mươi vạn người.
Ngày 15 tháng Bảy, Bạch Cân quân hạ Giang Nam.
Ngày 29 tháng Bảy, công phá Thương Châu.
Ngày 12 tháng Tám, Định Châu thất thủ.
【Nam phụ hung mãnh thật đấy, ta yên tâm rồi.】
【Chuẩn rồi.】
Tin tức truyền tới triều đình thì đã là cuối tháng Tám.
Hoàng đế đọc xong chiến báo, tức giận công tâm, phun m/á/u ngất lịm ngay trên triều.
Lúc này, quân địch đã áp sát U Châu.
Qua U Châu, chính là địa phận Bạch Châu – nơi đặt đô thành.
Đại cục sắp đổ.
Triều đình mất chủ, rối loạn như ong vỡ tổ.
Đúng lúc ấy, Thái úy Tư Phùng Niên đứng ra, đề nghị lập công chúa Lý Khinh Nguyệt làm Hoàng thái nữ, lâm triều nghe chính.
Mùng Một tháng Chín, ta vội vã được đưa lên bảo tọa Thái nữ.
Chưa kịp nghị bàn ra được tướng soái cầm binh, thì tin hoàng đế băng hà đã truyền đến.
Ngay sau đó, ta lại vội vàng đăng cơ, trở thành nữ đế đầu tiên của Đại Chu.
Mùng Ba tháng Chín, triều đình và dân chúng khắp nơi chìm trong ảm đạm.
Ta ban ra thánh chỉ đầu tiên sau khi lên ngôi, lệnh trưởng tử Thái úy – Tư Khinh Ngôn – đi chiêu an.
Mọi người đều cho rằng ta điên rồi, nhưng không ai dám đứng ra ngăn cản.
Vong quốc cận kề, chẳng ai muốn thành tội nhân thời loạn. Khắp triều đình chỉ toàn đám xương mềm gối yếu.
Ngày Hai Mươi tháng Chín, Bạch Cân quân quy hàng.
Mùng Một tháng Mười, giữa muôn vàn ánh nhìn dõi theo, chủ soái Bạch Cân quân tiến vào kinh thành.
Ta khoác long bào vàng rực, dẫn theo bá quan văn võ, đứng trên thành lâu nghênh đón hắn.
Cao lớn trên chiến mã, toàn thân ngân giáp, ánh sáng lạnh lẽo như sương. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt lạnh lùng cứng rắn bỗng trở nên dịu dàng.
【Cuối cùng, đại kết cục rồi, ta tuyên bố đây chính là chính truyện!】
【Cảm động quá đi, hoàng vị, tình lang, Khinh Nguyệt có đủ cả rồi.】
【Nhìn cái dáng nam phụ kìa, không nhớ nữ phụ từng đe dọa hắn thế nào sao? Mà giờ lại chẳng phản kháng gì, đầu có vấn đề à!】
【Lầu trên làm ta cười c/h/ế/c mất, người ta cam tâm tình nguyện, ngươi lại thấy oan ức thay hắn, mà đúng thật nam phụ đầu óc có bệnh.】
【Não yêu đương thì chẳng phải là bệnh còn gì!】
Giang Sơn Vị NguyệtTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không1 “Giang huynh, ngày đại hôn sao lại mặt mày u ám thế kia!” “Đúng vậy đó, tẩu tử của huynh là hoa khôi nổi danh ở Ỷ Thúy Lâu, Giang huynh thật có phúc phần.” Ngay sau đó, một giọng nói thô kệch vang lên. “Cút! Phúc phần này ai muốn thì lấy đi!” Giang? Hoa khôi? Vừa tỉnh lại, ta liền cảm thấy có điều không ổn. Thanh âm xa lạ, họ tên xa lạ, từ ngữ xa lạ, cùng với cách bài trí đơn sơ hiện ra mờ mờ qua tấm khăn hồng che đầu. Đang định xem xét, bỗng một màn sáng lấp lánh chữ hiện ra trước mắt. 【Nữ phụ đ/ộ/c á/c còn chưa biết kiệu hoa là do nam chính bỏ thuốc mê rồi cố ý tráo đổi, cũng thật đáng thương, vị hôn phu vì người trong lòng mà tráo kiệu, khiến thiên kim Thái úy đường đường chính chính lại lỡ gả làm thiếp cho con nhà thương nhân.】 【Thương gì mà thương, nữ chính và Dạ Lân đã động phòng rồi, nàng ta còn ỷ vào thân phận ép nữ chính quay về Hoa Lâu, Hoa Lâu là chốn thế nào chứ, Dạ Lân không chịu, nàng lại đè nén trả thù bọn họ, thật sự đáng giận vô cùng.】 【Nhưng mà nữ phụ mới là vị hôn… 27Ngày 23 tháng Sáu, Bạch Cân quân – thế lực từng bị đánh lui – lại dấy binh trở lại, chiếm cứ vùng núi non thuộc địa giới Cẩm Châu.Lấy Cẩm Châu làm cứ điểm, chúng tiến quân về Giang Nam, nhanh chóng chiếm lĩnh một vùng rộng lớn nơi đây.Kẻ cầm đầu là một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi, nổi danh vì trị quân nghiêm khắc, thủ đoạn sắt m/á/u.Ngọn lửa khởi nghĩa bùng cháy dữ dội, vô số dân nghèo khổ khắp nơi nô nức hưởng ứng.Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, số quân của Bạch Cân quân đã tăng vọt đến ba mươi vạn người.Ngày 15 tháng Bảy, Bạch Cân quân hạ Giang Nam.Ngày 29 tháng Bảy, công phá Thương Châu.Ngày 12 tháng Tám, Định Châu thất thủ.【Nam phụ hung mãnh thật đấy, ta yên tâm rồi.】【Chuẩn rồi.】Tin tức truyền tới triều đình thì đã là cuối tháng Tám.Hoàng đế đọc xong chiến báo, tức giận công tâm, phun m/á/u ngất lịm ngay trên triều.Lúc này, quân địch đã áp sát U Châu.Qua U Châu, chính là địa phận Bạch Châu – nơi đặt đô thành.Đại cục sắp đổ.Triều đình mất chủ, rối loạn như ong vỡ tổ.Đúng lúc ấy, Thái úy Tư Phùng Niên đứng ra, đề nghị lập công chúa Lý Khinh Nguyệt làm Hoàng thái nữ, lâm triều nghe chính.Mùng Một tháng Chín, ta vội vã được đưa lên bảo tọa Thái nữ.Chưa kịp nghị bàn ra được tướng soái cầm binh, thì tin hoàng đế băng hà đã truyền đến.Ngay sau đó, ta lại vội vàng đăng cơ, trở thành nữ đế đầu tiên của Đại Chu.Mùng Ba tháng Chín, triều đình và dân chúng khắp nơi chìm trong ảm đạm.Ta ban ra thánh chỉ đầu tiên sau khi lên ngôi, lệnh trưởng tử Thái úy – Tư Khinh Ngôn – đi chiêu an.Mọi người đều cho rằng ta điên rồi, nhưng không ai dám đứng ra ngăn cản.Vong quốc cận kề, chẳng ai muốn thành tội nhân thời loạn. Khắp triều đình chỉ toàn đám xương mềm gối yếu.Ngày Hai Mươi tháng Chín, Bạch Cân quân quy hàng.Mùng Một tháng Mười, giữa muôn vàn ánh nhìn dõi theo, chủ soái Bạch Cân quân tiến vào kinh thành.Ta khoác long bào vàng rực, dẫn theo bá quan văn võ, đứng trên thành lâu nghênh đón hắn.Cao lớn trên chiến mã, toàn thân ngân giáp, ánh sáng lạnh lẽo như sương. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt lạnh lùng cứng rắn bỗng trở nên dịu dàng.【Cuối cùng, đại kết cục rồi, ta tuyên bố đây chính là chính truyện!】【Cảm động quá đi, hoàng vị, tình lang, Khinh Nguyệt có đủ cả rồi.】【Nhìn cái dáng nam phụ kìa, không nhớ nữ phụ từng đe dọa hắn thế nào sao? Mà giờ lại chẳng phản kháng gì, đầu có vấn đề à!】【Lầu trên làm ta cười c/h/ế/c mất, người ta cam tâm tình nguyện, ngươi lại thấy oan ức thay hắn, mà đúng thật nam phụ đầu óc có bệnh.】【Não yêu đương thì chẳng phải là bệnh còn gì!】