Ta mở mắt, đầu đau, người cũng đau, nhưng giường rất êm. Giường? Ta nhớ rõ sau 8 tiếng tra tấn với dàn hậu cung nam gì gì đó của nữ chính nào nào đó mà đứa em họ ác ma của ta yêu thích, ta lết về nhà với hai con mắt kèm nhèm hoa mắt chóng mặt đau đầu, rồi sau đó hình như… hình như ta trượt chân lăn xuống cầu thang. Phải chăng có nhà hảo tâm nào đó giúp ta kêu một chiếc xe cấp cứu? Cơ mà có mỗi 12 bậc, có cần cấp cứu không? Định thần nhìn lại, trần đen, cao ghê. ????? Trần bệnh viện mà lại có màu đen? Hay tên khốn khiếp nào đó mang ta vào nhà tang lễ?? Chưa kịp rủa xả, bên tai ta vang lên: “Ma quân người tỉnh rồi!!” Haiz, cô nương, dù gì ta cũng là người bệnh, cô có cần dùng chất giọng 80 decibel đấy để gọi ta dậy không hả? “Bệ hạ người tỉnh rồi!” Một vật gì đó lao lên giường. ta rất muốn tránh nhưng không có sức. Định thần nhìn lại, ta giật phắt tay mình đi. Tiên sư nhà nó, ông đây là nam nhá!!! Ông không cần đãi ngộ nam nhân hai mét thô to nước mắt đầm đìa cầm tay ông hôn hôn hít hít…
Chương 38: Nhật Ký Tím Rịm Phiên Ngoại
Vì Cái Gì Các Nam Chủ Truy Ta!!!Tác giả: MACRTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTa mở mắt, đầu đau, người cũng đau, nhưng giường rất êm. Giường? Ta nhớ rõ sau 8 tiếng tra tấn với dàn hậu cung nam gì gì đó của nữ chính nào nào đó mà đứa em họ ác ma của ta yêu thích, ta lết về nhà với hai con mắt kèm nhèm hoa mắt chóng mặt đau đầu, rồi sau đó hình như… hình như ta trượt chân lăn xuống cầu thang. Phải chăng có nhà hảo tâm nào đó giúp ta kêu một chiếc xe cấp cứu? Cơ mà có mỗi 12 bậc, có cần cấp cứu không? Định thần nhìn lại, trần đen, cao ghê. ????? Trần bệnh viện mà lại có màu đen? Hay tên khốn khiếp nào đó mang ta vào nhà tang lễ?? Chưa kịp rủa xả, bên tai ta vang lên: “Ma quân người tỉnh rồi!!” Haiz, cô nương, dù gì ta cũng là người bệnh, cô có cần dùng chất giọng 80 decibel đấy để gọi ta dậy không hả? “Bệ hạ người tỉnh rồi!” Một vật gì đó lao lên giường. ta rất muốn tránh nhưng không có sức. Định thần nhìn lại, ta giật phắt tay mình đi. Tiên sư nhà nó, ông đây là nam nhá!!! Ông không cần đãi ngộ nam nhân hai mét thô to nước mắt đầm đìa cầm tay ông hôn hôn hít hít… Dạo này chạy deadline, có hơi bận, lên bồi thường mọi người tí quà vậy.Chap mới tui viết dở, hi vọng trong tuần này hoàn thành.tuy rằng bận tới tối tăm mặt, não tui chắc do vận động quá độ nên lại đào hố mới rồi.tui nhất định sẽ chuyên tâm viết truyện này, trước khi xong không nhảy hố nên đừng lo drop.truyện mới cũng là đam, hài, nhưng bối cảnh khác a~ tui có vài chương lót tay rồi, nghĩ sơ sơ cũng hài ra phết.đoạn cuối chắc chính kịch chút thì mới hợp, nghĩ thôi, chưa chắp bút.haiz~ lảm nhảm hơi nhiều: mọi người đọc giải trí nha.*** bối cảnh: Văn Chiêu gia nhập nhóm phiên dịch, phòng cách tím rịm không xa.tím rịm nhật lý vạn ki mà phòng bên thì cứ ăn chơi nghịch ngợm, khiến cho lòng tím tịm cũng khó mà an tâm được.đây giống với cảnh mình học bài làm kiểm tra, thằng bên cạnh nó cứ hát hò rủ rê, rất là muốn ăn đòn._____________________________________________________________________________Nhật ký của Đông phương tường:Ngày XX Tháng YY năm ZZZZTrời đẹp, trừ việc phòng bên quá ồn ào.Cây bút thứ 20 trong ngày, lần sau nên mua theo lố.Công việc chất đống, làm mãi không xong, phòng bên náo nhiệt, nghĩ mà ức.Cơm lạnh canh nguội, phòng bên thơm lừng,…khụ! Tự chủ!!!……………………………….Luyện lòng kiên nhẫn, xem kim chỉ nam:Làm ông chủ tốt phải biết bao dungPhòng bên có ồn, mình vẫn phải nhẫn.Một điều nhịn, chín điều lành, nhưng các người có cần cười phe phé từ sáng đến đêm không hả!!!.………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết quan tâmGhé qua vài lần, trong phòng vắng lạnhTiếng cười rộn rã, hay ghé thử xem?Không được, nhân viên cũng cần tự do phát triển.………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết thỏa mãnCông nhận nhân tài, hài lòng thực tạiNăng suất tăng cao, hiểu quả tang mạnh, cớ gì, lòng ta vẫn không vui?………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết hòa đồngNgày ngày hỏi han, nhà nhà thân cậnVốn thì cũng dễ, hỏi thăm đôi lờiGọi là qua lại, nhà nhà đều vui.Hà cớ chi, từ khi oa oa đến, ai ai thấy ta cũng tránh!!!………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết phóng khoángThưởng hào phóng, phạt nghiêm minh.Công bằng chính trực là nguyên tắc vàng.trong như nước, sáng như gương, người người kính ngưỡng, nhưng hễ thấy oa oa, lửa giận lại bùng.………………………………Kết: không phải ta không tốt, mà là địch quá tàiHai quyền dù có mạnh, cùng khó địch bốn tay,không hổ là Ma quân.Tài sức phi phàm, xú danh lan xaCó điều… Ma Quân… hình như hơi NGỐC!Mở miệng là ăn, ngậm miệng là ngủ! HEO!!!………………………………Đầu óc không tồi, có phần sáng lángHoang tưởng hơi nặng, tưởng tượng hơi xa.Là người có tài, cần dùng đúng chỗĐể cây tự mọc, mọc lệch chẳng saiLà đám người kia không biết uốn nắn.…………………………………Miệng ngọt hơn đường,chân như bôi mỡNgày ngày nịnh hót, chẳng phân địch ta.Già trẻ gái trai, ai ai cũng đổ, Lam Nhan!Có mắt không tròng, không phân lớn nhỏÔng chủ là ta, cớ gì nịnh họ, có vứt xuống biển thì cũng là ta!Thân làm lão bản, ai dám kháng lờiCứ nhanh chân chạy, thì tránh được saoPhòng to mấy khoảnh, thuyền rộng mấy khoanh,Chim lồng cá chậu, nhóc thoát nổi sao!!! Chờ xem!!!____________________________________________________________________________giới thiệu về tím rịm:họ tên: Đông Phương Tường- trưởng tử nhà Đông Phương, mẹ khó sinh mất sớm, cha sau này sủng thiếp phù chính, sinh ra em trai cùng cha khác mẹ chỉ cách có 3 tuổi.- được vú nuôi nuôi lớn.đầu óc thông minh, cộng thêm tài sản mẹ để lại, vị trí thiếu chủ vô cùng vững chắc.chướng mắt người nhà nên thường đi buôn, mắt không thấy, tâm không phiền.- Mẹ kế muốn chiếm tài sản, em trai thì sủng đến hư, cộng thêm ông bố đầu úng nước, phù chính nên mẹ kế càng cảm thấy có hi vọng, lúc nào cũng muốn giết người cướp của- là người thông minh nhất trong 6 nam chính, thâm tàng bất lộ, cũng không độc chiếm bá đạo.là kiểu khiến cho người ta ức chết không đền mạng.- chiêu trò quá thâm ảo, dùng lên người Văn chiêu không có tác dụng.- có hơi thiếu trẻ thơ, nhiều lúc cũng rất trẻ con.__________________________________________________________________________có bá đạo vàng khè, ôn nhu đỏ chót, hũ nút đen thùi, hồ ly trắng hếu, hai mặt xanh lè cùng âm hiểm tím rịm, Văn Chiêu có mà chạy đằng trời.nghĩ lại cũng đủ bộ rồi ha:1.Bá Đạo Công2.Ôn Nhu Công3.Mặt Than Công4.Hồ Ly Công5.Hai Mặt Công6.Phúc Hắc Công.
Dạo này chạy deadline, có hơi bận, lên bồi thường mọi người tí quà vậy.
Chap mới tui viết dở, hi vọng trong tuần này hoàn thành.
tuy rằng bận tới tối tăm mặt, não tui chắc do vận động quá độ nên lại đào hố mới rồi.
tui nhất định sẽ chuyên tâm viết truyện này, trước khi xong không nhảy hố nên đừng lo drop.
truyện mới cũng là đam, hài, nhưng bối cảnh khác a~ tui có vài chương lót tay rồi, nghĩ sơ sơ cũng hài ra phết.
đoạn cuối chắc chính kịch chút thì mới hợp, nghĩ thôi, chưa chắp bút.
haiz~ lảm nhảm hơi nhiều: mọi người đọc giải trí nha.
*** bối cảnh: Văn Chiêu gia nhập nhóm phiên dịch, phòng cách tím rịm không xa.
tím rịm nhật lý vạn ki mà phòng bên thì cứ ăn chơi nghịch ngợm, khiến cho lòng tím tịm cũng khó mà an tâm được.
đây giống với cảnh mình học bài làm kiểm tra, thằng bên cạnh nó cứ hát hò rủ rê, rất là muốn ăn đòn.
_____________________________________________________________________________
Nhật ký của Đông phương tường:
Ngày XX Tháng YY năm ZZZZ
Trời đẹp, trừ việc phòng bên quá ồn ào.
Cây bút thứ 20 trong ngày, lần sau nên mua theo lố.
Công việc chất đống, làm mãi không xong, phòng bên náo nhiệt, nghĩ mà ức.
Cơm lạnh canh nguội, phòng bên thơm lừng,…khụ! Tự chủ!!!
……………………………….
Luyện lòng kiên nhẫn, xem kim chỉ nam:
Làm ông chủ tốt phải biết bao dung
Phòng bên có ồn, mình vẫn phải nhẫn.
Một điều nhịn, chín điều lành, nhưng các người có cần cười phe phé từ sáng đến đêm không hả!!!
.………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết quan tâm
Ghé qua vài lần, trong phòng vắng lạnh
Tiếng cười rộn rã, hay ghé thử xem?
Không được, nhân viên cũng cần tự do phát triển.
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết thỏa mãn
Công nhận nhân tài, hài lòng thực tại
Năng suất tăng cao, hiểu quả tang mạnh, cớ gì, lòng ta vẫn không vui?
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết hòa đồng
Ngày ngày hỏi han, nhà nhà thân cận
Vốn thì cũng dễ, hỏi thăm đôi lời
Gọi là qua lại, nhà nhà đều vui.
Hà cớ chi, từ khi oa oa đến, ai ai thấy ta cũng tránh!!!
………………………………
Làm ông chủ tốt, phải biết phóng khoáng
Thưởng hào phóng, phạt nghiêm minh.
Công bằng chính trực là nguyên tắc vàng.
trong như nước, sáng như gương, người người kính ngưỡng, nhưng hễ thấy oa oa, lửa giận lại bùng.
………………………………
Kết: không phải ta không tốt, mà là địch quá tài
Hai quyền dù có mạnh, cùng khó địch bốn tay,
không hổ là Ma quân.
Tài sức phi phàm, xú danh lan xa
Có điều… Ma Quân… hình như hơi NGỐC!
Mở miệng là ăn, ngậm miệng là ngủ! HEO!!!
………………………………
Đầu óc không tồi, có phần sáng láng
Hoang tưởng hơi nặng, tưởng tượng hơi xa.
Là người có tài, cần dùng đúng chỗ
Để cây tự mọc, mọc lệch chẳng sai
Là đám người kia không biết uốn nắn.
…………………………………
Miệng ngọt hơn đường,chân như bôi mỡ
Ngày ngày nịnh hót, chẳng phân địch ta.
Già trẻ gái trai, ai ai cũng đổ, Lam Nhan!
Có mắt không tròng, không phân lớn nhỏ
Ông chủ là ta, cớ gì nịnh họ, có vứt xuống biển thì cũng là ta!
Thân làm lão bản, ai dám kháng lời
Cứ nhanh chân chạy, thì tránh được sao
Phòng to mấy khoảnh, thuyền rộng mấy khoanh,
Chim lồng cá chậu, nhóc thoát nổi sao!!! Chờ xem!!!
____________________________________________________________________________
giới thiệu về tím rịm:
họ tên: Đông Phương Tường
- trưởng tử nhà Đông Phương, mẹ khó sinh mất sớm, cha sau này sủng thiếp phù chính, sinh ra em trai cùng cha khác mẹ chỉ cách có 3 tuổi.
- được vú nuôi nuôi lớn.
đầu óc thông minh, cộng thêm tài sản mẹ để lại, vị trí thiếu chủ vô cùng vững chắc.
chướng mắt người nhà nên thường đi buôn, mắt không thấy, tâm không phiền.
- Mẹ kế muốn chiếm tài sản, em trai thì sủng đến hư, cộng thêm ông bố đầu úng nước, phù chính nên mẹ kế càng cảm thấy có hi vọng, lúc nào cũng muốn giết người cướp của
- là người thông minh nhất trong 6 nam chính, thâm tàng bất lộ, cũng không độc chiếm bá đạo.
là kiểu khiến cho người ta ức chết không đền mạng.
- chiêu trò quá thâm ảo, dùng lên người Văn chiêu không có tác dụng.
- có hơi thiếu trẻ thơ, nhiều lúc cũng rất trẻ con.
__________________________________________________________________________
có bá đạo vàng khè, ôn nhu đỏ chót, hũ nút đen thùi, hồ ly trắng hếu, hai mặt xanh lè cùng âm hiểm tím rịm, Văn Chiêu có mà chạy đằng trời.
nghĩ lại cũng đủ bộ rồi ha:
1.
Bá Đạo Công
2.
Ôn Nhu Công
3.
Mặt Than Công
4.
Hồ Ly Công
5.
Hai Mặt Công
6.
Phúc Hắc Công.
Vì Cái Gì Các Nam Chủ Truy Ta!!!Tác giả: MACRTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTa mở mắt, đầu đau, người cũng đau, nhưng giường rất êm. Giường? Ta nhớ rõ sau 8 tiếng tra tấn với dàn hậu cung nam gì gì đó của nữ chính nào nào đó mà đứa em họ ác ma của ta yêu thích, ta lết về nhà với hai con mắt kèm nhèm hoa mắt chóng mặt đau đầu, rồi sau đó hình như… hình như ta trượt chân lăn xuống cầu thang. Phải chăng có nhà hảo tâm nào đó giúp ta kêu một chiếc xe cấp cứu? Cơ mà có mỗi 12 bậc, có cần cấp cứu không? Định thần nhìn lại, trần đen, cao ghê. ????? Trần bệnh viện mà lại có màu đen? Hay tên khốn khiếp nào đó mang ta vào nhà tang lễ?? Chưa kịp rủa xả, bên tai ta vang lên: “Ma quân người tỉnh rồi!!” Haiz, cô nương, dù gì ta cũng là người bệnh, cô có cần dùng chất giọng 80 decibel đấy để gọi ta dậy không hả? “Bệ hạ người tỉnh rồi!” Một vật gì đó lao lên giường. ta rất muốn tránh nhưng không có sức. Định thần nhìn lại, ta giật phắt tay mình đi. Tiên sư nhà nó, ông đây là nam nhá!!! Ông không cần đãi ngộ nam nhân hai mét thô to nước mắt đầm đìa cầm tay ông hôn hôn hít hít… Dạo này chạy deadline, có hơi bận, lên bồi thường mọi người tí quà vậy.Chap mới tui viết dở, hi vọng trong tuần này hoàn thành.tuy rằng bận tới tối tăm mặt, não tui chắc do vận động quá độ nên lại đào hố mới rồi.tui nhất định sẽ chuyên tâm viết truyện này, trước khi xong không nhảy hố nên đừng lo drop.truyện mới cũng là đam, hài, nhưng bối cảnh khác a~ tui có vài chương lót tay rồi, nghĩ sơ sơ cũng hài ra phết.đoạn cuối chắc chính kịch chút thì mới hợp, nghĩ thôi, chưa chắp bút.haiz~ lảm nhảm hơi nhiều: mọi người đọc giải trí nha.*** bối cảnh: Văn Chiêu gia nhập nhóm phiên dịch, phòng cách tím rịm không xa.tím rịm nhật lý vạn ki mà phòng bên thì cứ ăn chơi nghịch ngợm, khiến cho lòng tím tịm cũng khó mà an tâm được.đây giống với cảnh mình học bài làm kiểm tra, thằng bên cạnh nó cứ hát hò rủ rê, rất là muốn ăn đòn._____________________________________________________________________________Nhật ký của Đông phương tường:Ngày XX Tháng YY năm ZZZZTrời đẹp, trừ việc phòng bên quá ồn ào.Cây bút thứ 20 trong ngày, lần sau nên mua theo lố.Công việc chất đống, làm mãi không xong, phòng bên náo nhiệt, nghĩ mà ức.Cơm lạnh canh nguội, phòng bên thơm lừng,…khụ! Tự chủ!!!……………………………….Luyện lòng kiên nhẫn, xem kim chỉ nam:Làm ông chủ tốt phải biết bao dungPhòng bên có ồn, mình vẫn phải nhẫn.Một điều nhịn, chín điều lành, nhưng các người có cần cười phe phé từ sáng đến đêm không hả!!!.………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết quan tâmGhé qua vài lần, trong phòng vắng lạnhTiếng cười rộn rã, hay ghé thử xem?Không được, nhân viên cũng cần tự do phát triển.………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết thỏa mãnCông nhận nhân tài, hài lòng thực tạiNăng suất tăng cao, hiểu quả tang mạnh, cớ gì, lòng ta vẫn không vui?………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết hòa đồngNgày ngày hỏi han, nhà nhà thân cậnVốn thì cũng dễ, hỏi thăm đôi lờiGọi là qua lại, nhà nhà đều vui.Hà cớ chi, từ khi oa oa đến, ai ai thấy ta cũng tránh!!!………………………………Làm ông chủ tốt, phải biết phóng khoángThưởng hào phóng, phạt nghiêm minh.Công bằng chính trực là nguyên tắc vàng.trong như nước, sáng như gương, người người kính ngưỡng, nhưng hễ thấy oa oa, lửa giận lại bùng.………………………………Kết: không phải ta không tốt, mà là địch quá tàiHai quyền dù có mạnh, cùng khó địch bốn tay,không hổ là Ma quân.Tài sức phi phàm, xú danh lan xaCó điều… Ma Quân… hình như hơi NGỐC!Mở miệng là ăn, ngậm miệng là ngủ! HEO!!!………………………………Đầu óc không tồi, có phần sáng lángHoang tưởng hơi nặng, tưởng tượng hơi xa.Là người có tài, cần dùng đúng chỗĐể cây tự mọc, mọc lệch chẳng saiLà đám người kia không biết uốn nắn.…………………………………Miệng ngọt hơn đường,chân như bôi mỡNgày ngày nịnh hót, chẳng phân địch ta.Già trẻ gái trai, ai ai cũng đổ, Lam Nhan!Có mắt không tròng, không phân lớn nhỏÔng chủ là ta, cớ gì nịnh họ, có vứt xuống biển thì cũng là ta!Thân làm lão bản, ai dám kháng lờiCứ nhanh chân chạy, thì tránh được saoPhòng to mấy khoảnh, thuyền rộng mấy khoanh,Chim lồng cá chậu, nhóc thoát nổi sao!!! Chờ xem!!!____________________________________________________________________________giới thiệu về tím rịm:họ tên: Đông Phương Tường- trưởng tử nhà Đông Phương, mẹ khó sinh mất sớm, cha sau này sủng thiếp phù chính, sinh ra em trai cùng cha khác mẹ chỉ cách có 3 tuổi.- được vú nuôi nuôi lớn.đầu óc thông minh, cộng thêm tài sản mẹ để lại, vị trí thiếu chủ vô cùng vững chắc.chướng mắt người nhà nên thường đi buôn, mắt không thấy, tâm không phiền.- Mẹ kế muốn chiếm tài sản, em trai thì sủng đến hư, cộng thêm ông bố đầu úng nước, phù chính nên mẹ kế càng cảm thấy có hi vọng, lúc nào cũng muốn giết người cướp của- là người thông minh nhất trong 6 nam chính, thâm tàng bất lộ, cũng không độc chiếm bá đạo.là kiểu khiến cho người ta ức chết không đền mạng.- chiêu trò quá thâm ảo, dùng lên người Văn chiêu không có tác dụng.- có hơi thiếu trẻ thơ, nhiều lúc cũng rất trẻ con.__________________________________________________________________________có bá đạo vàng khè, ôn nhu đỏ chót, hũ nút đen thùi, hồ ly trắng hếu, hai mặt xanh lè cùng âm hiểm tím rịm, Văn Chiêu có mà chạy đằng trời.nghĩ lại cũng đủ bộ rồi ha:1.Bá Đạo Công2.Ôn Nhu Công3.Mặt Than Công4.Hồ Ly Công5.Hai Mặt Công6.Phúc Hắc Công.