Một năm trước, Hiền Phúc Hoàng hậu bị băng huyết do khó sinh, từ lúc lâm bồn đến khi qua đời chưa đầy hai canh giờ. Ta cùng Hiền Phúc là cùng một đợt tuyển tú mà nhập cung , nàng được phong Hậu, còn ta chỉ là Phi. Mười mấy năm tình nghĩa tỷ muội, nhưng ngày đó nàng ra đi quá đột ngột, khiến ta không thể không tra xét sự tình. Trong cung, quan trọng nhất không gì ngoài quyền lực và ân sủng. Ta thay đổi cách hành xử, dốc lòng vận hành, trở thành người nắm quyền đứng đầu hậu cung, trước mặt Hoàng thượng và văn võ bá quan, ta được cả triều đình công nhận. Nhưng mọi thứ đến quá bất ngờ. Gia thế của ta không tệ, nếu không thì cũng chẳng thể giữ vững vị trí Phi vị bao năm dù không được sủng ái. Nay ngôi Hậu còn trống, mà ta lại đang được ân sủng vô cùng, các đại thần liền dâng sớ xin lập con gái của Đại tướng quân, Dung Phi Thượng Quan Nguyệt Bạch, làm Hoàng hậu. Thân thể Hoàng thượng ngày một suy yếu, Thái tử lại chưa đủ tuổi trưởng thành, nếu có biến cố xảy ra, hoàng tộc cần một người ra…
Chương 9
Cái Giá Của Ngai HậuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung ĐấuMột năm trước, Hiền Phúc Hoàng hậu bị băng huyết do khó sinh, từ lúc lâm bồn đến khi qua đời chưa đầy hai canh giờ. Ta cùng Hiền Phúc là cùng một đợt tuyển tú mà nhập cung , nàng được phong Hậu, còn ta chỉ là Phi. Mười mấy năm tình nghĩa tỷ muội, nhưng ngày đó nàng ra đi quá đột ngột, khiến ta không thể không tra xét sự tình. Trong cung, quan trọng nhất không gì ngoài quyền lực và ân sủng. Ta thay đổi cách hành xử, dốc lòng vận hành, trở thành người nắm quyền đứng đầu hậu cung, trước mặt Hoàng thượng và văn võ bá quan, ta được cả triều đình công nhận. Nhưng mọi thứ đến quá bất ngờ. Gia thế của ta không tệ, nếu không thì cũng chẳng thể giữ vững vị trí Phi vị bao năm dù không được sủng ái. Nay ngôi Hậu còn trống, mà ta lại đang được ân sủng vô cùng, các đại thần liền dâng sớ xin lập con gái của Đại tướng quân, Dung Phi Thượng Quan Nguyệt Bạch, làm Hoàng hậu. Thân thể Hoàng thượng ngày một suy yếu, Thái tử lại chưa đủ tuổi trưởng thành, nếu có biến cố xảy ra, hoàng tộc cần một người ra… Đến thời Triệu Thuần Kiếm, quốc gia yên ổn nội bộ, bên ngoài có uy danh của tổ tiên trấn áp, việc tập trung các đạo quân phân tán về tay hoàng đế lại trở thành vấn đề nan giải.Triệu Thuần Kiếm đã mất rất nhiều công sức để giành được binh phù của Ngự lâm và quân Thục.Man Di trước giờ vốn nhu nhược, nhưng vừa khi quân Thục vừa rút đi, một tiểu quốc nơi hoang dã đã hợp nhất các bộ tộc nhỏ lẻ, chuẩn bị dấy quân làm loạn.Triệu Thuần Kiếm không muốn buông binh quyền, nhưng cũng không thể để mất thành trì, nên đành trao binh phù cho người đệ đệ mà hắn tin tưởng nhất.Nay Vĩnh vương không chịu giao lại binh quyền, Triệu Thuần Kiếm vì không muốn quyền lực hoàng gia rơi vào tay người khác, đành lập ta, hoặc nói cách khác, lập con gái của đại tướng quân làm hoàng hậu, để quyền lực chính thống luôn có sự hậu thuẫn của binh quyền.Tiêu Duẫn bẩm báo xong, tự động lui đi. Ta ngồi một mình trong điện, nghiền ngẫm chuỗi tin tức này.Khi màn bí mật về thân phận của Ôn Dục Loan đã được vén lên, ai hại chết Hiền Phúc đã quá rõ ràng.Hay đúng hơn, để ta ngồi lên ngôi vị hoàng hậu, Triệu Thuần Kiếm đã không ít lần phải hao tâm tổn trí.Cái chết vì khó sinh của Hiền Phúc, Ôn Quý phi mà ta đã điều tra được, và, với Triệu Thuần Kiếm, Thập Ngũ chỉ là một bất ngờ ngoài ý muốn…Nếu hắn đã phí bao công sức để nâng đỡ ta lên ngôi vị Hoàng Hậu, thì ta nhất định phải tặng lại hắn một món quà. Một món quà thật lớn.Một kế hoạch hiểm độc đã nhen nhóm trong lòng ta.Cung đèn lay động, muôn vạn ánh sáng cùng nhau chiếu rọi.Đây là yến tiệc cung đình chính thức đầu tiên sau khi ta được phong hậu, được tổ chức hoành tráng dưới sự chỉ đạo của Hoàng đế và do Quý phi Ôn Dục Loan chủ trì.Triệu Thuần Kiếm đối với ta bề ngoài là sủng ái, nhưng thực chất không hề tin tưởng. Hắn luôn muốn dùng Ôn Dục Loan để kiềm chế ta, vì vậy dù ta đã vào Trung cung được nửa năm rồi nhưng hắn vẫn để Ôn Quý phi giữ Phượng ấn, quản lý lục cung.“Nương nương, thiếp nghe nói hôm nay Ôn cô nương của giáo phường ti sẽ đến. Nàng ta múa Hồ huyền rất giỏi, không biết có thể để chúng ta thưởng thức trước một chút hay không?”Phu nhân của Thượng thư bộ Lại nâng chén kính ta, nàng là con gái của nhị thúc ta. Vinh sủng hôm nay của ta cũng giúp nàng được hưởng lây.Ta nhìn về phía Triệu Thuần Kiếm, hắn không để ý, chỉ phẩy tay bảo ta tự quyết định.“Hôm nay vui vẻ, tất nhiên phải đáp ứng mong muốn của phu nhân rồi.” ta cao giọng đáp.Chẳng bao lâu, một đoàn vũ nữ mặc y phục nền trắng hoa văn xanh lá, quấn khăn lụa màu sặc sỡ tiến vào đại điện.
Đến thời Triệu Thuần Kiếm, quốc gia yên ổn nội bộ, bên ngoài có uy danh của tổ tiên trấn áp, việc tập trung các đạo quân phân tán về tay hoàng đế lại trở thành vấn đề nan giải.
Triệu Thuần Kiếm đã mất rất nhiều công sức để giành được binh phù của Ngự lâm và quân Thục.
Man Di trước giờ vốn nhu nhược, nhưng vừa khi quân Thục vừa rút đi, một tiểu quốc nơi hoang dã đã hợp nhất các bộ tộc nhỏ lẻ, chuẩn bị dấy quân làm loạn.
Triệu Thuần Kiếm không muốn buông binh quyền, nhưng cũng không thể để mất thành trì, nên đành trao binh phù cho người đệ đệ mà hắn tin tưởng nhất.
Nay Vĩnh vương không chịu giao lại binh quyền, Triệu Thuần Kiếm vì không muốn quyền lực hoàng gia rơi vào tay người khác, đành lập ta, hoặc nói cách khác, lập con gái của đại tướng quân làm hoàng hậu, để quyền lực chính thống luôn có sự hậu thuẫn của binh quyền.
Tiêu Duẫn bẩm báo xong, tự động lui đi. Ta ngồi một mình trong điện, nghiền ngẫm chuỗi tin tức này.
Khi màn bí mật về thân phận của Ôn Dục Loan đã được vén lên, ai hại chết Hiền Phúc đã quá rõ ràng.
Hay đúng hơn, để ta ngồi lên ngôi vị hoàng hậu, Triệu Thuần Kiếm đã không ít lần phải hao tâm tổn trí.
Cái chết vì khó sinh của Hiền Phúc, Ôn Quý phi mà ta đã điều tra được, và, với Triệu Thuần Kiếm, Thập Ngũ chỉ là một bất ngờ ngoài ý muốn…
Nếu hắn đã phí bao công sức để nâng đỡ ta lên ngôi vị Hoàng Hậu, thì ta nhất định phải tặng lại hắn một món quà. Một món quà thật lớn.
Một kế hoạch hiểm độc đã nhen nhóm trong lòng ta.
Cung đèn lay động, muôn vạn ánh sáng cùng nhau chiếu rọi.
Đây là yến tiệc cung đình chính thức đầu tiên sau khi ta được phong hậu, được tổ chức hoành tráng dưới sự chỉ đạo của Hoàng đế và do Quý phi Ôn Dục Loan chủ trì.
Triệu Thuần Kiếm đối với ta bề ngoài là sủng ái, nhưng thực chất không hề tin tưởng. Hắn luôn muốn dùng Ôn Dục Loan để kiềm chế ta, vì vậy dù ta đã vào Trung cung được nửa năm rồi nhưng hắn vẫn để Ôn Quý phi giữ Phượng ấn, quản lý lục cung.
“Nương nương, thiếp nghe nói hôm nay Ôn cô nương của giáo phường ti sẽ đến. Nàng ta múa Hồ huyền rất giỏi, không biết có thể để chúng ta thưởng thức trước một chút hay không?”
Phu nhân của Thượng thư bộ Lại nâng chén kính ta, nàng là con gái của nhị thúc ta. Vinh sủng hôm nay của ta cũng giúp nàng được hưởng lây.
Ta nhìn về phía Triệu Thuần Kiếm, hắn không để ý, chỉ phẩy tay bảo ta tự quyết định.
“Hôm nay vui vẻ, tất nhiên phải đáp ứng mong muốn của phu nhân rồi.” ta cao giọng đáp.
Chẳng bao lâu, một đoàn vũ nữ mặc y phục nền trắng hoa văn xanh lá, quấn khăn lụa màu sặc sỡ tiến vào đại điện.
Cái Giá Của Ngai HậuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung ĐấuMột năm trước, Hiền Phúc Hoàng hậu bị băng huyết do khó sinh, từ lúc lâm bồn đến khi qua đời chưa đầy hai canh giờ. Ta cùng Hiền Phúc là cùng một đợt tuyển tú mà nhập cung , nàng được phong Hậu, còn ta chỉ là Phi. Mười mấy năm tình nghĩa tỷ muội, nhưng ngày đó nàng ra đi quá đột ngột, khiến ta không thể không tra xét sự tình. Trong cung, quan trọng nhất không gì ngoài quyền lực và ân sủng. Ta thay đổi cách hành xử, dốc lòng vận hành, trở thành người nắm quyền đứng đầu hậu cung, trước mặt Hoàng thượng và văn võ bá quan, ta được cả triều đình công nhận. Nhưng mọi thứ đến quá bất ngờ. Gia thế của ta không tệ, nếu không thì cũng chẳng thể giữ vững vị trí Phi vị bao năm dù không được sủng ái. Nay ngôi Hậu còn trống, mà ta lại đang được ân sủng vô cùng, các đại thần liền dâng sớ xin lập con gái của Đại tướng quân, Dung Phi Thượng Quan Nguyệt Bạch, làm Hoàng hậu. Thân thể Hoàng thượng ngày một suy yếu, Thái tử lại chưa đủ tuổi trưởng thành, nếu có biến cố xảy ra, hoàng tộc cần một người ra… Đến thời Triệu Thuần Kiếm, quốc gia yên ổn nội bộ, bên ngoài có uy danh của tổ tiên trấn áp, việc tập trung các đạo quân phân tán về tay hoàng đế lại trở thành vấn đề nan giải.Triệu Thuần Kiếm đã mất rất nhiều công sức để giành được binh phù của Ngự lâm và quân Thục.Man Di trước giờ vốn nhu nhược, nhưng vừa khi quân Thục vừa rút đi, một tiểu quốc nơi hoang dã đã hợp nhất các bộ tộc nhỏ lẻ, chuẩn bị dấy quân làm loạn.Triệu Thuần Kiếm không muốn buông binh quyền, nhưng cũng không thể để mất thành trì, nên đành trao binh phù cho người đệ đệ mà hắn tin tưởng nhất.Nay Vĩnh vương không chịu giao lại binh quyền, Triệu Thuần Kiếm vì không muốn quyền lực hoàng gia rơi vào tay người khác, đành lập ta, hoặc nói cách khác, lập con gái của đại tướng quân làm hoàng hậu, để quyền lực chính thống luôn có sự hậu thuẫn của binh quyền.Tiêu Duẫn bẩm báo xong, tự động lui đi. Ta ngồi một mình trong điện, nghiền ngẫm chuỗi tin tức này.Khi màn bí mật về thân phận của Ôn Dục Loan đã được vén lên, ai hại chết Hiền Phúc đã quá rõ ràng.Hay đúng hơn, để ta ngồi lên ngôi vị hoàng hậu, Triệu Thuần Kiếm đã không ít lần phải hao tâm tổn trí.Cái chết vì khó sinh của Hiền Phúc, Ôn Quý phi mà ta đã điều tra được, và, với Triệu Thuần Kiếm, Thập Ngũ chỉ là một bất ngờ ngoài ý muốn…Nếu hắn đã phí bao công sức để nâng đỡ ta lên ngôi vị Hoàng Hậu, thì ta nhất định phải tặng lại hắn một món quà. Một món quà thật lớn.Một kế hoạch hiểm độc đã nhen nhóm trong lòng ta.Cung đèn lay động, muôn vạn ánh sáng cùng nhau chiếu rọi.Đây là yến tiệc cung đình chính thức đầu tiên sau khi ta được phong hậu, được tổ chức hoành tráng dưới sự chỉ đạo của Hoàng đế và do Quý phi Ôn Dục Loan chủ trì.Triệu Thuần Kiếm đối với ta bề ngoài là sủng ái, nhưng thực chất không hề tin tưởng. Hắn luôn muốn dùng Ôn Dục Loan để kiềm chế ta, vì vậy dù ta đã vào Trung cung được nửa năm rồi nhưng hắn vẫn để Ôn Quý phi giữ Phượng ấn, quản lý lục cung.“Nương nương, thiếp nghe nói hôm nay Ôn cô nương của giáo phường ti sẽ đến. Nàng ta múa Hồ huyền rất giỏi, không biết có thể để chúng ta thưởng thức trước một chút hay không?”Phu nhân của Thượng thư bộ Lại nâng chén kính ta, nàng là con gái của nhị thúc ta. Vinh sủng hôm nay của ta cũng giúp nàng được hưởng lây.Ta nhìn về phía Triệu Thuần Kiếm, hắn không để ý, chỉ phẩy tay bảo ta tự quyết định.“Hôm nay vui vẻ, tất nhiên phải đáp ứng mong muốn của phu nhân rồi.” ta cao giọng đáp.Chẳng bao lâu, một đoàn vũ nữ mặc y phục nền trắng hoa văn xanh lá, quấn khăn lụa màu sặc sỡ tiến vào đại điện.