Tác giả:

Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…

Chương 24

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Hứa Thị thở dài: "Chỉ cần hai đứa sống tốt, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn, ta và cha con vẫn còn làm được, sau này thiếu gì thì cứ nói với mẫu thân."Cố Tâm Nguyệt nghẹn ngào, không nói nên lời, chỉ ừ một tiếng, đưa tay kéo Hứa Thị đi về phía trước.Bây giờ dù nàng nói nhiều hơn nữa, với tư cách là một người mẫu thân, Hứa Thị vẫn luôn cảm thấy nàng không có cơm ăn, vẫn nên thực tế sống tốt cuộc sống trước đã.Hai người ra khỏi hiệu sách, đi thẳng đến tiệm gạo, nhìn quanh một lượt, Cố Tâm Nguyệt đã có tính toán trong lòng, triều đại này chỉ có gạo thường, gạo nếp, bột mì, gạo vàng to nhỏ, đậu nành...Nàng lại âm thầm suy tính về lương thực và hạt giống trong không gian của mình——Gạo và bột mì trong không gian trông còn ngon hơn cả loại tốt nhất trong tiệm, xem ra sau này nàng ăn phải cẩn thận hơn, may mà Tống Dập trông không giống người phàm, hai hài tử còn nhỏ, Hứa Thị thì nàng càng phải chú ý hơn.Khoai tây và khoai lang trong không gian cũng không thể tùy tiện lấy ra, phải từ từ tính toán.Chủ tiệm thấy hai người toàn là miếng vá chồng miếng vá, nhìn cũng biết là nhà nghèo, hai năm nay đất đai không tốt, nhiều nhà nông có ruộng cũng không đủ ăn, đến mua lương thực cũng không có gì lạ.Lại thấy Cố Tâm Nguyệt cẩn thận nhìn quanh bốn phía, không có ý hỏi giá, hắn liền chủ động giới thiệu: "Hai vị phu nhân đến mua lương thực à? Ở đây còn một ít hàng rẻ cần bán gấp, giá cả phải chăng, hai vị phu nhân xem thử?"Cố Tâm Nguyệt hoàn hồn, không ngờ chủ tiệm lại nhiệt tình như vậy, nàng không khỏi gật đầu.Chủ tiệm dẫn hai người đến một gánh gạo tấm trước cửa: "Gạo tấm này là gạo cũ năm ngoái, hơi ẩm mốc, mặc dù hương vị kém hơn nhưng vẫn có thể no bụng, nếu phu nhân không chê thì có thể mua một ít về, giá chỉ 5 văn tiên/cân."Cố Tâm Nguyệt ngồi xổm xuống, thấy gạo tấm không chỉ có màu đen mà bên trong còn có thứ gì đó đang động đậy.Nàng không khỏi sợ hãi lùi ra xa.Ngược lại, Hứa Thị bình tĩnh ngửi mùi gạo, dường như có chút động lòng.Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, vội vàng xua tay từ chối: "Chủ tiệm, có loại gạo nào tốt hơn không? Người nhà sức khỏe không tốt, hai hài tử còn nhỏ, sợ là không ăn được loại gạo này."Chủ tiệm nghe xong cũng không ngạc nhiên, sau đó chỉ vào một bên khác: "Loại này tuy cũng là gạo tấm nhưng là gạo mới thu hoạch năm ngoái, bảo quản cũng tốt hơn, ngươi xem, loại này là 10 văn.""Đất thế à?" Cố Tâm Nguyệt không ngờ hai loại gạo lại chênh lệch nhiều như vậy, trách không được lúc nãy Hứa Thị lại động lòng với loại gạo cũ 5 văn tiền/cân."Haiz, hai năm nay thời tiết không tốt, lương thực cứ tăng giá, năm nay mưa lại ít, không chừng đến mùa đông, giá này còn tăng gấp đôi, nên nếu có tiền thì nên tích trữ lương thực sớm.”Chủ tiệm thấy Cố Tâm Nguyệt gật đầu như có điều suy nghĩ, tiếp tục giới thiệu: "Ngươi xem bột mì này, bột đen là 8 văn, bột trắng là 12 văn, phu nhân có muốn mua thêm không?”

Hứa Thị thở dài: "Chỉ cần hai đứa sống tốt, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn, ta và cha con vẫn còn làm được, sau này thiếu gì thì cứ nói với mẫu thân."

Cố Tâm Nguyệt nghẹn ngào, không nói nên lời, chỉ ừ một tiếng, đưa tay kéo Hứa Thị đi về phía trước.

Bây giờ dù nàng nói nhiều hơn nữa, với tư cách là một người mẫu thân, Hứa Thị vẫn luôn cảm thấy nàng không có cơm ăn, vẫn nên thực tế sống tốt cuộc sống trước đã.

Hai người ra khỏi hiệu sách, đi thẳng đến tiệm gạo, nhìn quanh một lượt, Cố Tâm Nguyệt đã có tính toán trong lòng, triều đại này chỉ có gạo thường, gạo nếp, bột mì, gạo vàng to nhỏ, đậu nành...

Nàng lại âm thầm suy tính về lương thực và hạt giống trong không gian của mình——

Gạo và bột mì trong không gian trông còn ngon hơn cả loại tốt nhất trong tiệm, xem ra sau này nàng ăn phải cẩn thận hơn, may mà Tống Dập trông không giống người phàm, hai hài tử còn nhỏ, Hứa Thị thì nàng càng phải chú ý hơn.

Khoai tây và khoai lang trong không gian cũng không thể tùy tiện lấy ra, phải từ từ tính toán.

Chủ tiệm thấy hai người toàn là miếng vá chồng miếng vá, nhìn cũng biết là nhà nghèo, hai năm nay đất đai không tốt, nhiều nhà nông có ruộng cũng không đủ ăn, đến mua lương thực cũng không có gì lạ.

Lại thấy Cố Tâm Nguyệt cẩn thận nhìn quanh bốn phía, không có ý hỏi giá, hắn liền chủ động giới thiệu: "Hai vị phu nhân đến mua lương thực à? Ở đây còn một ít hàng rẻ cần bán gấp, giá cả phải chăng, hai vị phu nhân xem thử?"

Cố Tâm Nguyệt hoàn hồn, không ngờ chủ tiệm lại nhiệt tình như vậy, nàng không khỏi gật đầu.

Chủ tiệm dẫn hai người đến một gánh gạo tấm trước cửa: "Gạo tấm này là gạo cũ năm ngoái, hơi ẩm mốc, mặc dù hương vị kém hơn nhưng vẫn có thể no bụng, nếu phu nhân không chê thì có thể mua một ít về, giá chỉ 5 văn tiên/cân."

Cố Tâm Nguyệt ngồi xổm xuống, thấy gạo tấm không chỉ có màu đen mà bên trong còn có thứ gì đó đang động đậy.

Nàng không khỏi sợ hãi lùi ra xa.

Ngược lại, Hứa Thị bình tĩnh ngửi mùi gạo, dường như có chút động lòng.

Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, vội vàng xua tay từ chối: "Chủ tiệm, có loại gạo nào tốt hơn không? Người nhà sức khỏe không tốt, hai hài tử còn nhỏ, sợ là không ăn được loại gạo này."

Chủ tiệm nghe xong cũng không ngạc nhiên, sau đó chỉ vào một bên khác: "Loại này tuy cũng là gạo tấm nhưng là gạo mới thu hoạch năm ngoái, bảo quản cũng tốt hơn, ngươi xem, loại này là 10 văn."

"Đất thế à?" Cố Tâm Nguyệt không ngờ hai loại gạo lại chênh lệch nhiều như vậy, trách không được lúc nãy Hứa Thị lại động lòng với loại gạo cũ 5 văn tiền/cân.

"Haiz, hai năm nay thời tiết không tốt, lương thực cứ tăng giá, năm nay mưa lại ít, không chừng đến mùa đông, giá này còn tăng gấp đôi, nên nếu có tiền thì nên tích trữ lương thực sớm.”

Chủ tiệm thấy Cố Tâm Nguyệt gật đầu như có điều suy nghĩ, tiếp tục giới thiệu: "Ngươi xem bột mì này, bột đen là 8 văn, bột trắng là 12 văn, phu nhân có muốn mua thêm không?”

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Hứa Thị thở dài: "Chỉ cần hai đứa sống tốt, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn, ta và cha con vẫn còn làm được, sau này thiếu gì thì cứ nói với mẫu thân."Cố Tâm Nguyệt nghẹn ngào, không nói nên lời, chỉ ừ một tiếng, đưa tay kéo Hứa Thị đi về phía trước.Bây giờ dù nàng nói nhiều hơn nữa, với tư cách là một người mẫu thân, Hứa Thị vẫn luôn cảm thấy nàng không có cơm ăn, vẫn nên thực tế sống tốt cuộc sống trước đã.Hai người ra khỏi hiệu sách, đi thẳng đến tiệm gạo, nhìn quanh một lượt, Cố Tâm Nguyệt đã có tính toán trong lòng, triều đại này chỉ có gạo thường, gạo nếp, bột mì, gạo vàng to nhỏ, đậu nành...Nàng lại âm thầm suy tính về lương thực và hạt giống trong không gian của mình——Gạo và bột mì trong không gian trông còn ngon hơn cả loại tốt nhất trong tiệm, xem ra sau này nàng ăn phải cẩn thận hơn, may mà Tống Dập trông không giống người phàm, hai hài tử còn nhỏ, Hứa Thị thì nàng càng phải chú ý hơn.Khoai tây và khoai lang trong không gian cũng không thể tùy tiện lấy ra, phải từ từ tính toán.Chủ tiệm thấy hai người toàn là miếng vá chồng miếng vá, nhìn cũng biết là nhà nghèo, hai năm nay đất đai không tốt, nhiều nhà nông có ruộng cũng không đủ ăn, đến mua lương thực cũng không có gì lạ.Lại thấy Cố Tâm Nguyệt cẩn thận nhìn quanh bốn phía, không có ý hỏi giá, hắn liền chủ động giới thiệu: "Hai vị phu nhân đến mua lương thực à? Ở đây còn một ít hàng rẻ cần bán gấp, giá cả phải chăng, hai vị phu nhân xem thử?"Cố Tâm Nguyệt hoàn hồn, không ngờ chủ tiệm lại nhiệt tình như vậy, nàng không khỏi gật đầu.Chủ tiệm dẫn hai người đến một gánh gạo tấm trước cửa: "Gạo tấm này là gạo cũ năm ngoái, hơi ẩm mốc, mặc dù hương vị kém hơn nhưng vẫn có thể no bụng, nếu phu nhân không chê thì có thể mua một ít về, giá chỉ 5 văn tiên/cân."Cố Tâm Nguyệt ngồi xổm xuống, thấy gạo tấm không chỉ có màu đen mà bên trong còn có thứ gì đó đang động đậy.Nàng không khỏi sợ hãi lùi ra xa.Ngược lại, Hứa Thị bình tĩnh ngửi mùi gạo, dường như có chút động lòng.Cố Tâm Nguyệt thấy vậy, vội vàng xua tay từ chối: "Chủ tiệm, có loại gạo nào tốt hơn không? Người nhà sức khỏe không tốt, hai hài tử còn nhỏ, sợ là không ăn được loại gạo này."Chủ tiệm nghe xong cũng không ngạc nhiên, sau đó chỉ vào một bên khác: "Loại này tuy cũng là gạo tấm nhưng là gạo mới thu hoạch năm ngoái, bảo quản cũng tốt hơn, ngươi xem, loại này là 10 văn.""Đất thế à?" Cố Tâm Nguyệt không ngờ hai loại gạo lại chênh lệch nhiều như vậy, trách không được lúc nãy Hứa Thị lại động lòng với loại gạo cũ 5 văn tiền/cân."Haiz, hai năm nay thời tiết không tốt, lương thực cứ tăng giá, năm nay mưa lại ít, không chừng đến mùa đông, giá này còn tăng gấp đôi, nên nếu có tiền thì nên tích trữ lương thực sớm.”Chủ tiệm thấy Cố Tâm Nguyệt gật đầu như có điều suy nghĩ, tiếp tục giới thiệu: "Ngươi xem bột mì này, bột đen là 8 văn, bột trắng là 12 văn, phu nhân có muốn mua thêm không?”

Chương 24