Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…
Chương 278
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Mặc dù các loại rau không phong phú như mùa xuân nhưng chỉ cần đất đã được khai hoang thì đều được trồng đầy ắp.Sau khi vụ gieo trông mùa thu kết thúc, Cố Tâm Nguyệt cũng bắt đầu suy nghĩ về việc lập kế hoạch lại cuộc sống trên núi.Thời gian này bán dưa, cộng với tiền bán truyện tranh, trong tay nàng đã tích cóp được không ít bạc. Dung tích của không gian cũng theo đó mà dần mở rộng.Nhân lúc mỗi lần vào thành, lúc về, nàng đều phải mang theo không ít đồ dùng cần thiết... Nàng cũng đã mua không ít gà con, vịt con. Như vậy sau này, bọn họ không cần vào thành mua trứng gà, trứng vịt cũng vẫn có để ăn.Nàng còn mua cả lợn con và dê. Sau này mọi người không chỉ có thể ăn thịt, còn có thể cho đám hài tử uống sữa dê.Ngoài ra nàng cũng mua không ít các loại bình lọ hũ vại.Thời tiết trên núi gần đây rất đẹp, rất thích hợp để phơi tương đậu.Mà lần này Cố Tâm Nguyệt dự định không chỉ làm tương đậu, nàng còn muốn thử làm một ít nước tương.Thay vì trực tiếp mang nông sản trên núi ra bán gây nghi ngờ cho người khác, không bằng nàng trực tiếp chế biến những thứ đó thành nông sản phụ.Như vậy không chỉ có thể che mắt người khác, mà giá trị gia tăng cũng cao.Sau khi mua đồ về, Cố Tâm Nguyệt liền triệu tập mọi người lại cùng nhau bàn bạc phân công.Thời gian này, bốn người Cố Tâm Nguyệt cách ngày lại phải vào thành, thời gian ở chung với mọi người không nhiều. Vì vậy nhân cơ hội này, nàng vừa hay muốn nói với mọi người về kế hoạch sau này.Thời gian này kiếm được tiền, thu hoạch mùa thu lại bội thu, mọi người không lo ăn mặc, đồ dùng cũng không thiếu. Ai nấy đều nở nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt.Cuộc sống của bọn họ không hề kém cạnh người trong thành.Thấy mọi người đã đông đủ, Cố lão đầu liền lên tiếng trước: "Thời gian này việc buôn bán vào thành của chúng ta cũng dần dần ổn định, Tống Dập cũng tìm được một lão sư tốt, cuộc sống của chúng ta đã ngày càng tốt hơn!"Mọi người cùng gật đầu đồng ý."Nhưng mà, nếu chúng ta muốn ở lại trên núi để tiếp tục qua mùa đông, chỉ dựa vào những thứ này thì chưa đủ, vì vậy mấy hài tử đã bàn bạc, định làm thêm một số việc buôn bán khác, hôm nay chúng ta sẽ phân công, cố gắng làm xong trước khi trời lạnh, sau đó sẽ yên tâm hơn.”"Vâng! Vâng!" Mọi người vội vàng đáp lại.Thấy mọi người đều đang mong đợi, Cố Tâm Nguyệt liên lên tiếng: "Đầu tiên chúng ta định làm tương đậu, tức là dùng đậu nành và đậu răng ngựa thu hoạch vào mùa thu trước của chúng ta để làm, ta có thể dạy mọi người cách làm."Hứa Thị nghe vậy, chủ động đề nghị: "Trước đây ta đã thấy Tâm Nguyệt làm tương đậu, việc này ta và Thanh Hoan làm là được, nếu bận quá thì để Ngọc Nương dẫn mấy nữ nhân khác sang giúp."Tâm Nguyệt gật đầu đồng ý, rồi nói tiếp: "Còn nữa, gần đây ta mới học được cách làm nước tương ở trong thành, việc này có lẽ ta phải tự làm nhưng cần hai người giúp."Cố Đại Sơn và Cố lão đầu vội vàng lên tiếng: "Việc này để hai cha con ta giúp con. `"Được." Cố Tâm Nguyệt gật đầu, tiếp tục nói: "Còn mấy con gà vịt lợn dê mới mua này... `Chưa đợi nàng nói hết lời, Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục đã cùng lên tiếng: "Những thứ này cứ giao cho hai chúng ta, dù sao trước đây mấy con bò, thỏ rừng, gà rừng trong sân cũng đều là chúng ta chăm, chúng ta làm được."
Mặc dù các loại rau không phong phú như mùa xuân nhưng chỉ cần đất đã được khai hoang thì đều được trồng đầy ắp.
Sau khi vụ gieo trông mùa thu kết thúc, Cố Tâm Nguyệt cũng bắt đầu suy nghĩ về việc lập kế hoạch lại cuộc sống trên núi.
Thời gian này bán dưa, cộng với tiền bán truyện tranh, trong tay nàng đã tích cóp được không ít bạc. Dung tích của không gian cũng theo đó mà dần mở rộng.
Nhân lúc mỗi lần vào thành, lúc về, nàng đều phải mang theo không ít đồ dùng cần thiết... Nàng cũng đã mua không ít gà con, vịt con. Như vậy sau này, bọn họ không cần vào thành mua trứng gà, trứng vịt cũng vẫn có để ăn.
Nàng còn mua cả lợn con và dê. Sau này mọi người không chỉ có thể ăn thịt, còn có thể cho đám hài tử uống sữa dê.
Ngoài ra nàng cũng mua không ít các loại bình lọ hũ vại.
Thời tiết trên núi gần đây rất đẹp, rất thích hợp để phơi tương đậu.
Mà lần này Cố Tâm Nguyệt dự định không chỉ làm tương đậu, nàng còn muốn thử làm một ít nước tương.
Thay vì trực tiếp mang nông sản trên núi ra bán gây nghi ngờ cho người khác, không bằng nàng trực tiếp chế biến những thứ đó thành nông sản phụ.
Như vậy không chỉ có thể che mắt người khác, mà giá trị gia tăng cũng cao.
Sau khi mua đồ về, Cố Tâm Nguyệt liền triệu tập mọi người lại cùng nhau bàn bạc phân công.
Thời gian này, bốn người Cố Tâm Nguyệt cách ngày lại phải vào thành, thời gian ở chung với mọi người không nhiều. Vì vậy nhân cơ hội này, nàng vừa hay muốn nói với mọi người về kế hoạch sau này.
Thời gian này kiếm được tiền, thu hoạch mùa thu lại bội thu, mọi người không lo ăn mặc, đồ dùng cũng không thiếu. Ai nấy đều nở nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt.
Cuộc sống của bọn họ không hề kém cạnh người trong thành.
Thấy mọi người đã đông đủ, Cố lão đầu liền lên tiếng trước: "Thời gian này việc buôn bán vào thành của chúng ta cũng dần dần ổn định, Tống Dập cũng tìm được một lão sư tốt, cuộc sống của chúng ta đã ngày càng tốt hơn!"
Mọi người cùng gật đầu đồng ý.
"Nhưng mà, nếu chúng ta muốn ở lại trên núi để tiếp tục qua mùa đông, chỉ dựa vào những thứ này thì chưa đủ, vì vậy mấy hài tử đã bàn bạc, định làm thêm một số việc buôn bán khác, hôm nay chúng ta sẽ phân công, cố gắng làm xong trước khi trời lạnh, sau đó sẽ yên tâm hơn.”
"Vâng! Vâng!" Mọi người vội vàng đáp lại.
Thấy mọi người đều đang mong đợi, Cố Tâm Nguyệt liên lên tiếng: "Đầu tiên chúng ta định làm tương đậu, tức là dùng đậu nành và đậu răng ngựa thu hoạch vào mùa thu trước của chúng ta để làm, ta có thể dạy mọi người cách làm."
Hứa Thị nghe vậy, chủ động đề nghị: "Trước đây ta đã thấy Tâm Nguyệt làm tương đậu, việc này ta và Thanh Hoan làm là được, nếu bận quá thì để Ngọc Nương dẫn mấy nữ nhân khác sang giúp."
Tâm Nguyệt gật đầu đồng ý, rồi nói tiếp: "Còn nữa, gần đây ta mới học được cách làm nước tương ở trong thành, việc này có lẽ ta phải tự làm nhưng cần hai người giúp."
Cố Đại Sơn và Cố lão đầu vội vàng lên tiếng: "Việc này để hai cha con ta giúp con. `
"Được." Cố Tâm Nguyệt gật đầu, tiếp tục nói: "Còn mấy con gà vịt lợn dê mới mua này... `
Chưa đợi nàng nói hết lời, Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục đã cùng lên tiếng: "Những thứ này cứ giao cho hai chúng ta, dù sao trước đây mấy con bò, thỏ rừng, gà rừng trong sân cũng đều là chúng ta chăm, chúng ta làm được."
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Mặc dù các loại rau không phong phú như mùa xuân nhưng chỉ cần đất đã được khai hoang thì đều được trồng đầy ắp.Sau khi vụ gieo trông mùa thu kết thúc, Cố Tâm Nguyệt cũng bắt đầu suy nghĩ về việc lập kế hoạch lại cuộc sống trên núi.Thời gian này bán dưa, cộng với tiền bán truyện tranh, trong tay nàng đã tích cóp được không ít bạc. Dung tích của không gian cũng theo đó mà dần mở rộng.Nhân lúc mỗi lần vào thành, lúc về, nàng đều phải mang theo không ít đồ dùng cần thiết... Nàng cũng đã mua không ít gà con, vịt con. Như vậy sau này, bọn họ không cần vào thành mua trứng gà, trứng vịt cũng vẫn có để ăn.Nàng còn mua cả lợn con và dê. Sau này mọi người không chỉ có thể ăn thịt, còn có thể cho đám hài tử uống sữa dê.Ngoài ra nàng cũng mua không ít các loại bình lọ hũ vại.Thời tiết trên núi gần đây rất đẹp, rất thích hợp để phơi tương đậu.Mà lần này Cố Tâm Nguyệt dự định không chỉ làm tương đậu, nàng còn muốn thử làm một ít nước tương.Thay vì trực tiếp mang nông sản trên núi ra bán gây nghi ngờ cho người khác, không bằng nàng trực tiếp chế biến những thứ đó thành nông sản phụ.Như vậy không chỉ có thể che mắt người khác, mà giá trị gia tăng cũng cao.Sau khi mua đồ về, Cố Tâm Nguyệt liền triệu tập mọi người lại cùng nhau bàn bạc phân công.Thời gian này, bốn người Cố Tâm Nguyệt cách ngày lại phải vào thành, thời gian ở chung với mọi người không nhiều. Vì vậy nhân cơ hội này, nàng vừa hay muốn nói với mọi người về kế hoạch sau này.Thời gian này kiếm được tiền, thu hoạch mùa thu lại bội thu, mọi người không lo ăn mặc, đồ dùng cũng không thiếu. Ai nấy đều nở nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt.Cuộc sống của bọn họ không hề kém cạnh người trong thành.Thấy mọi người đã đông đủ, Cố lão đầu liền lên tiếng trước: "Thời gian này việc buôn bán vào thành của chúng ta cũng dần dần ổn định, Tống Dập cũng tìm được một lão sư tốt, cuộc sống của chúng ta đã ngày càng tốt hơn!"Mọi người cùng gật đầu đồng ý."Nhưng mà, nếu chúng ta muốn ở lại trên núi để tiếp tục qua mùa đông, chỉ dựa vào những thứ này thì chưa đủ, vì vậy mấy hài tử đã bàn bạc, định làm thêm một số việc buôn bán khác, hôm nay chúng ta sẽ phân công, cố gắng làm xong trước khi trời lạnh, sau đó sẽ yên tâm hơn.”"Vâng! Vâng!" Mọi người vội vàng đáp lại.Thấy mọi người đều đang mong đợi, Cố Tâm Nguyệt liên lên tiếng: "Đầu tiên chúng ta định làm tương đậu, tức là dùng đậu nành và đậu răng ngựa thu hoạch vào mùa thu trước của chúng ta để làm, ta có thể dạy mọi người cách làm."Hứa Thị nghe vậy, chủ động đề nghị: "Trước đây ta đã thấy Tâm Nguyệt làm tương đậu, việc này ta và Thanh Hoan làm là được, nếu bận quá thì để Ngọc Nương dẫn mấy nữ nhân khác sang giúp."Tâm Nguyệt gật đầu đồng ý, rồi nói tiếp: "Còn nữa, gần đây ta mới học được cách làm nước tương ở trong thành, việc này có lẽ ta phải tự làm nhưng cần hai người giúp."Cố Đại Sơn và Cố lão đầu vội vàng lên tiếng: "Việc này để hai cha con ta giúp con. `"Được." Cố Tâm Nguyệt gật đầu, tiếp tục nói: "Còn mấy con gà vịt lợn dê mới mua này... `Chưa đợi nàng nói hết lời, Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục đã cùng lên tiếng: "Những thứ này cứ giao cho hai chúng ta, dù sao trước đây mấy con bò, thỏ rừng, gà rừng trong sân cũng đều là chúng ta chăm, chúng ta làm được."