Tác giả:

1. Quận chúa Minh Thành ôm mộng gả cho Bát hoàng tử. Bởi vậy, hôm nay nàng tận tâm lấy lòng hoàng hậu, không ngờ khi đang điểm trà lại bị tiểu thư phủ tướng quân khiêu khích. Hai người tranh cãi không ngừng, lời qua tiếng lại, cuối cùng lại để hoàng hậu nương nương nghe thấy. Hoàng hậu vốn đã không ưa gì quận chúa, nay càng thêm ghét bỏ. Khi cửa phòng mở, A Lục khẽ né mình, chiếc đèn lưu ly sượt qua mặt nàng, đập mạnh vào tường, vỡ tan thành trăm mảnh. Kiếp trước, mỗi lần tâm trạng quận chúa không tốt, đều cầm vật sắc nhọn ném thẳng vào mặt A Lục như vậy. Quận chúa ngã bệt xuống đất, đôi mắt đỏ hoe, trừng trừng nhìn A Lục. “Hôm nay trong tiệc xuân, ta mất hết mặt mũi trước hoàng hậu nương nương. “Là ngươi giở trò đúng không? “Là ngươi dẫn Sở Du Du đến phải không?” Sở Du Du chính là thiên kim phủ tướng quân. Thấy quận chúa ngồi dưới đất chẳng ra dáng vẻ gì, A Lục khép lại cửa phòng, rồi lắc đầu nói: “A Lục chỉ là một tiểu tỳ, đâu thể nào sai khiến được thiên kim tướng quân. Xin quận…

Chương 11: Chương 11

Người Xuyên Không Gặp Kẻ Trùng SinhTác giả: Khuyết DanhTruyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không1. Quận chúa Minh Thành ôm mộng gả cho Bát hoàng tử. Bởi vậy, hôm nay nàng tận tâm lấy lòng hoàng hậu, không ngờ khi đang điểm trà lại bị tiểu thư phủ tướng quân khiêu khích. Hai người tranh cãi không ngừng, lời qua tiếng lại, cuối cùng lại để hoàng hậu nương nương nghe thấy. Hoàng hậu vốn đã không ưa gì quận chúa, nay càng thêm ghét bỏ. Khi cửa phòng mở, A Lục khẽ né mình, chiếc đèn lưu ly sượt qua mặt nàng, đập mạnh vào tường, vỡ tan thành trăm mảnh. Kiếp trước, mỗi lần tâm trạng quận chúa không tốt, đều cầm vật sắc nhọn ném thẳng vào mặt A Lục như vậy. Quận chúa ngã bệt xuống đất, đôi mắt đỏ hoe, trừng trừng nhìn A Lục. “Hôm nay trong tiệc xuân, ta mất hết mặt mũi trước hoàng hậu nương nương. “Là ngươi giở trò đúng không? “Là ngươi dẫn Sở Du Du đến phải không?” Sở Du Du chính là thiên kim phủ tướng quân. Thấy quận chúa ngồi dưới đất chẳng ra dáng vẻ gì, A Lục khép lại cửa phòng, rồi lắc đầu nói: “A Lục chỉ là một tiểu tỳ, đâu thể nào sai khiến được thiên kim tướng quân. Xin quận… 7.Dưới sự đề nghị của A Lục, Cửu hoàng tử sớm đã hồi kinh.Hoàng thượng cũng không hề ngăn cản, bởi lẽ ngài rất hài lòng với thế cục tam phân đỉnh lập như hiện tại. Nếu như lần này Cửu hoàng tử có thể khải hoàn trở về, có lẽ triều đình sẽ phá vỡ được cục diện bế tắc đã kéo dài bấy lâu nay.A Lục đang cúi đầu đọc sách, thì Sở Du Du đột ngột xông vào phòng tựa như một cơn lốc.Nàng ta chỉ thẳng tay vào mặt A Lục, giọng nói the thé cất lên:“Tất cả đều là do ngươi, đồ tiện nhân này. Ta đã nghe lời ngươi, để cho Cửu hoàng tử đi đón phụ thân, nào ngờ giữa đường hắn lại bị phục kích, đến bây giờ vẫn chưa hề rõ tung tích.”“Ta sớm đã không nên tin ngươi.”Sở Du Du nói xong, liền bước tới định tát vào mặt A Lục.A Lục né được, rồi nhanh tay bóp lấy cổ của nàng ta, nhìn gương mặt đang đỏ bừng lên vì thiếu khí của nàng ta mà khẽ cất tiếng cười.“Trời đã bắt đầu chuyển ấm rồi, tiểu thư nên dùng một chút thuốc để giải nhiệt mới phải chứ.“Tiểu thư xin hãy bớt giận…”Nàng ta sững người lại, A Lục từ trên giường đứng dậy, rồi nhấc chân bước ra khỏi phòng.“Đợi đã. Ta còn chưa hỏi xong đâu. Ngươi định đi đâu hả?”A Lục quay đầu lại, đáp lời:“Đi đến nơi mà ta nên đến.”Cửu hoàng tử bị phục kích, A Lục biết rõ là do ai đã ra tay.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Kiếp trước, nàng từng bị gả cho thị vệ của Bát hoàng tử, cho nên nàng hiểu rất rõ những thủ đoạn của hắn.Chỉ là khi ấy, nàng đã bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc, cho dù lý trí biết rõ mọi chuyện, nhưng lại không thể nào thực sự căm hận hắn được.Cảm giác đó, hệt như là bị trúng tà vậy.8.Lần nữa gặp lại Minh Thành quận chúa, nàng ta vận một bộ y phục màu xanh nhạt, dung nhan trông thật rực rỡ, lại được trang điểm một cách khéo léo, trông càng thêm phần đoan trang, quý phái.Nàng ta đứng ở trước cổng của vương phủ, ánh mắt nhìn A Lục đầy vẻ dò xét.“A Lục. Ngươi vẫn chưa c.h.ế.t sao?”Minh Thành tiến lên phía trước hai bước, cố gắng giấu đi sự bất an đang dâng lên trong lòng mình:“Những tháng ngày qua ngươi đã đi đâu vậy. Ngày xuất giá bị bọn cướp bắt đi, chẳng hay vẫn còn giữ được trong sạch hay không?”A Lục liếc nhìn nàng ta một cái, không hề đáp lời, rồi cất bước tiến lên phía trước.Thị vệ đứng ở trước cửa đã ngăn A Lục lại, nàng liền lấy ra lệnh bài của Cửu hoàng tử:“Ta muốn được gặp Bát vương gia.”Sắc mặt của Minh Thành lập tức thay đổi, rồi vội vàng bám theo sau lưng A Lục:“A Lục, ta biết là ngươi không hề muốn gặp ta, nhưng ta đã đi tìm ngươi rồi…”A Lục siết chặt tấm lệnh bài đang cầm trong tay, rồi đột ngột dừng bước lại.Minh Thành suýt chút nữa thì va phải người A Lục, bất giác kêu lên một tiếng “Ôi chao”.“Thuở nhỏ khi lần đầu gặp ngươi, ngươi đã từng nói với ta rằng ‘nhân sinh vốn bình đẳng’. Ta vẫn luôn cảm thấy tò mò, không biết giờ đây ngươi nghĩ sao về điều đó?”

7.

Dưới sự đề nghị của A Lục, Cửu hoàng tử sớm đã hồi kinh.

Hoàng thượng cũng không hề ngăn cản, bởi lẽ ngài rất hài lòng với thế cục tam phân đỉnh lập như hiện tại. Nếu như lần này Cửu hoàng tử có thể khải hoàn trở về, có lẽ triều đình sẽ phá vỡ được cục diện bế tắc đã kéo dài bấy lâu nay.

A Lục đang cúi đầu đọc sách, thì Sở Du Du đột ngột xông vào phòng tựa như một cơn lốc.

Nàng ta chỉ thẳng tay vào mặt A Lục, giọng nói the thé cất lên:

“Tất cả đều là do ngươi, đồ tiện nhân này. Ta đã nghe lời ngươi, để cho Cửu hoàng tử đi đón phụ thân, nào ngờ giữa đường hắn lại bị phục kích, đến bây giờ vẫn chưa hề rõ tung tích.”

“Ta sớm đã không nên tin ngươi.”

Sở Du Du nói xong, liền bước tới định tát vào mặt A Lục.

A Lục né được, rồi nhanh tay bóp lấy cổ của nàng ta, nhìn gương mặt đang đỏ bừng lên vì thiếu khí của nàng ta mà khẽ cất tiếng cười.

“Trời đã bắt đầu chuyển ấm rồi, tiểu thư nên dùng một chút thuốc để giải nhiệt mới phải chứ.

“Tiểu thư xin hãy bớt giận…”

Nàng ta sững người lại, A Lục từ trên giường đứng dậy, rồi nhấc chân bước ra khỏi phòng.

“Đợi đã. Ta còn chưa hỏi xong đâu. Ngươi định đi đâu hả?”

A Lục quay đầu lại, đáp lời:

“Đi đến nơi mà ta nên đến.”

Cửu hoàng tử bị phục kích, A Lục biết rõ là do ai đã ra tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Kiếp trước, nàng từng bị gả cho thị vệ của Bát hoàng tử, cho nên nàng hiểu rất rõ những thủ đoạn của hắn.

Chỉ là khi ấy, nàng đã bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc, cho dù lý trí biết rõ mọi chuyện, nhưng lại không thể nào thực sự căm hận hắn được.

Cảm giác đó, hệt như là bị trúng tà vậy.

8.

Lần nữa gặp lại Minh Thành quận chúa, nàng ta vận một bộ y phục màu xanh nhạt, dung nhan trông thật rực rỡ, lại được trang điểm một cách khéo léo, trông càng thêm phần đoan trang, quý phái.

Nàng ta đứng ở trước cổng của vương phủ, ánh mắt nhìn A Lục đầy vẻ dò xét.

“A Lục. Ngươi vẫn chưa c.h.ế.t sao?”

Minh Thành tiến lên phía trước hai bước, cố gắng giấu đi sự bất an đang dâng lên trong lòng mình:

“Những tháng ngày qua ngươi đã đi đâu vậy. Ngày xuất giá bị bọn cướp bắt đi, chẳng hay vẫn còn giữ được trong sạch hay không?”

A Lục liếc nhìn nàng ta một cái, không hề đáp lời, rồi cất bước tiến lên phía trước.

Thị vệ đứng ở trước cửa đã ngăn A Lục lại, nàng liền lấy ra lệnh bài của Cửu hoàng tử:

“Ta muốn được gặp Bát vương gia.”

Sắc mặt của Minh Thành lập tức thay đổi, rồi vội vàng bám theo sau lưng A Lục:

“A Lục, ta biết là ngươi không hề muốn gặp ta, nhưng ta đã đi tìm ngươi rồi…”

A Lục siết chặt tấm lệnh bài đang cầm trong tay, rồi đột ngột dừng bước lại.

Minh Thành suýt chút nữa thì va phải người A Lục, bất giác kêu lên một tiếng “Ôi chao”.

“Thuở nhỏ khi lần đầu gặp ngươi, ngươi đã từng nói với ta rằng ‘nhân sinh vốn bình đẳng’. Ta vẫn luôn cảm thấy tò mò, không biết giờ đây ngươi nghĩ sao về điều đó?”

Người Xuyên Không Gặp Kẻ Trùng SinhTác giả: Khuyết DanhTruyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không1. Quận chúa Minh Thành ôm mộng gả cho Bát hoàng tử. Bởi vậy, hôm nay nàng tận tâm lấy lòng hoàng hậu, không ngờ khi đang điểm trà lại bị tiểu thư phủ tướng quân khiêu khích. Hai người tranh cãi không ngừng, lời qua tiếng lại, cuối cùng lại để hoàng hậu nương nương nghe thấy. Hoàng hậu vốn đã không ưa gì quận chúa, nay càng thêm ghét bỏ. Khi cửa phòng mở, A Lục khẽ né mình, chiếc đèn lưu ly sượt qua mặt nàng, đập mạnh vào tường, vỡ tan thành trăm mảnh. Kiếp trước, mỗi lần tâm trạng quận chúa không tốt, đều cầm vật sắc nhọn ném thẳng vào mặt A Lục như vậy. Quận chúa ngã bệt xuống đất, đôi mắt đỏ hoe, trừng trừng nhìn A Lục. “Hôm nay trong tiệc xuân, ta mất hết mặt mũi trước hoàng hậu nương nương. “Là ngươi giở trò đúng không? “Là ngươi dẫn Sở Du Du đến phải không?” Sở Du Du chính là thiên kim phủ tướng quân. Thấy quận chúa ngồi dưới đất chẳng ra dáng vẻ gì, A Lục khép lại cửa phòng, rồi lắc đầu nói: “A Lục chỉ là một tiểu tỳ, đâu thể nào sai khiến được thiên kim tướng quân. Xin quận… 7.Dưới sự đề nghị của A Lục, Cửu hoàng tử sớm đã hồi kinh.Hoàng thượng cũng không hề ngăn cản, bởi lẽ ngài rất hài lòng với thế cục tam phân đỉnh lập như hiện tại. Nếu như lần này Cửu hoàng tử có thể khải hoàn trở về, có lẽ triều đình sẽ phá vỡ được cục diện bế tắc đã kéo dài bấy lâu nay.A Lục đang cúi đầu đọc sách, thì Sở Du Du đột ngột xông vào phòng tựa như một cơn lốc.Nàng ta chỉ thẳng tay vào mặt A Lục, giọng nói the thé cất lên:“Tất cả đều là do ngươi, đồ tiện nhân này. Ta đã nghe lời ngươi, để cho Cửu hoàng tử đi đón phụ thân, nào ngờ giữa đường hắn lại bị phục kích, đến bây giờ vẫn chưa hề rõ tung tích.”“Ta sớm đã không nên tin ngươi.”Sở Du Du nói xong, liền bước tới định tát vào mặt A Lục.A Lục né được, rồi nhanh tay bóp lấy cổ của nàng ta, nhìn gương mặt đang đỏ bừng lên vì thiếu khí của nàng ta mà khẽ cất tiếng cười.“Trời đã bắt đầu chuyển ấm rồi, tiểu thư nên dùng một chút thuốc để giải nhiệt mới phải chứ.“Tiểu thư xin hãy bớt giận…”Nàng ta sững người lại, A Lục từ trên giường đứng dậy, rồi nhấc chân bước ra khỏi phòng.“Đợi đã. Ta còn chưa hỏi xong đâu. Ngươi định đi đâu hả?”A Lục quay đầu lại, đáp lời:“Đi đến nơi mà ta nên đến.”Cửu hoàng tử bị phục kích, A Lục biết rõ là do ai đã ra tay.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Kiếp trước, nàng từng bị gả cho thị vệ của Bát hoàng tử, cho nên nàng hiểu rất rõ những thủ đoạn của hắn.Chỉ là khi ấy, nàng đã bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc, cho dù lý trí biết rõ mọi chuyện, nhưng lại không thể nào thực sự căm hận hắn được.Cảm giác đó, hệt như là bị trúng tà vậy.8.Lần nữa gặp lại Minh Thành quận chúa, nàng ta vận một bộ y phục màu xanh nhạt, dung nhan trông thật rực rỡ, lại được trang điểm một cách khéo léo, trông càng thêm phần đoan trang, quý phái.Nàng ta đứng ở trước cổng của vương phủ, ánh mắt nhìn A Lục đầy vẻ dò xét.“A Lục. Ngươi vẫn chưa c.h.ế.t sao?”Minh Thành tiến lên phía trước hai bước, cố gắng giấu đi sự bất an đang dâng lên trong lòng mình:“Những tháng ngày qua ngươi đã đi đâu vậy. Ngày xuất giá bị bọn cướp bắt đi, chẳng hay vẫn còn giữ được trong sạch hay không?”A Lục liếc nhìn nàng ta một cái, không hề đáp lời, rồi cất bước tiến lên phía trước.Thị vệ đứng ở trước cửa đã ngăn A Lục lại, nàng liền lấy ra lệnh bài của Cửu hoàng tử:“Ta muốn được gặp Bát vương gia.”Sắc mặt của Minh Thành lập tức thay đổi, rồi vội vàng bám theo sau lưng A Lục:“A Lục, ta biết là ngươi không hề muốn gặp ta, nhưng ta đã đi tìm ngươi rồi…”A Lục siết chặt tấm lệnh bài đang cầm trong tay, rồi đột ngột dừng bước lại.Minh Thành suýt chút nữa thì va phải người A Lục, bất giác kêu lên một tiếng “Ôi chao”.“Thuở nhỏ khi lần đầu gặp ngươi, ngươi đã từng nói với ta rằng ‘nhân sinh vốn bình đẳng’. Ta vẫn luôn cảm thấy tò mò, không biết giờ đây ngươi nghĩ sao về điều đó?”

Chương 11: Chương 11