Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…
Chương 311
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Để tiện đưa khách đi xem nhà, nha hành đều tự trang bị xe ngựa, chỉ một lát sau, mọi người đã đến thư viện Thanh Giang.Có lẽ vì hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng nên những người bán đồ ăn ở phía bên kia cầu đông đúc hơn hôm qua.Chưa đến giờ ăn, bọn họ đã bắt đầu chiên, rán, nấu, nướng.Ngửi thấy mùi thơm nức mũi, người môi giới lần lượt dẫn Cố Tâm Nguyệt và hai người kia đi xem.Xem hết một lượt, Cố Tâm Nguyệt thấy mấy cửa hàng cũng na ná nhau, trước đây đó vốn là cửa hàng bán đồ ăn, cách bài trí cũng na ná nhau.Mức tiền thuê cũng đều khoảng 1 đến 2 lạng bạc một tháng.Cố Tâm Nguyệt đứng trong một cửa hàng đối diện với thư viện Thanh Giang, hỏi người môi giới: "Nếu chúng ta thuê, chúng ta có thể trang trí lại bên trong không?"Vì là bán Ma Lạt Năng nên cấu trúc ban đầu của ngôi nhà này không còn phù hợp nữa.Trước tiên bọn họ phải phá bỏ nhà bếp, cũng không cần diện tích lớn như vậy. Phần từ cửa ra vào đến bếp phải vạch ra một chỗ để đựng các xiên đồ ăn, làm khu tự chọn. Ngoài chỗ ngồi cho khách, còn phải kê một cái bàn để làm khu gia VỊ.Cố Tâm Nguyệt vừa quan sát xung quanh, vừA Yênh chóng suy nghĩ xem nên cải tạo như thế nào.Người môi giới lộ vẻ khó xử: "Nơi này vốn là để bán đồ ăn, nếu ngươi cải tạo không nhiều thì không sao, nếu muốn lật tung lên làm lại từ đầu thì chắc chắn phải hỏi ý chủ nhà, nhưng hiện tại chủ nhà không có trong thành, nhất thời không thể trả lời được, nếu ngươi thực sự muốn cải tạo nhiều lớn, chỉ bằng mua luôn đi!”"Mua à?" Cố Tâm Nguyệt lẩm bẩm trong lòng, cũng không phải không được.Nói thật, lỡ như nàng mất công mất sức cải tạo lại nơi này, chẳng may chủ nhà không cho thuê thì phải làm sao?Đặc biệt là, lỡ như sau này nàng làm ăn phát đạt thì cửa hàng thuê chắc chắn sẽ bị người ta bắt nạt.Cố Tâm Nguyệt không muốn bộc lộ hết suy nghĩ của mình nên tỏ vẻ khó xử: "Mua cửa hàng cũng không phải không được, chỉ là ta hiện giờ có hơi eo hẹp, không biết nếu mua thì phải trả bao nhiêu tiền?"Người môi giới nghe thấy có hy vọng, lập tức phấn chấn hẳn lên.Trước đó, khi chủ nhà giao chìa khóa cho bà ta, đã dặn dò bà ta. Gia đình đó đã đi nơi khác, đương nhiên là mong bán được sớm để thoát khỏi. Hơn nữa, đối với công việc ở nha hành của bà ta, tiền hoa hồng bán cửa hàng đương nhiên cao hơn nhiều so với tiên thuê cửa hàng.Thấy Cố Tâm Nguyệt khó xử, người môi giới liền cười khuyên nhủ: "Bây giờ mua cửa hàng này rất hời, đúng là thời điểm tốt, nếu như trước đây, một vị trí tốt như vậy, ít nhất cũng phải 120 lượng, bây giờ thời cuộc không tốt, chủ nhà dặn ta bán không được thấp hơn 100 lượng, ngươi thấy thế nào?"Cố Tâm Nguyệt nhíu mày: "100 lượng? Đắt thế?"Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh đi bên cạnh cũng nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.Sáng nay không phải muội muội nói đến thuê cửa hàng à?Nói chuyện thế nào mà lại thành mua cửa hàng rồi?Hơn nữa còn tới tận 100 lượng? Một số tiền lớn như vậy mà không cần bàn bạc với muội phu à?Nhưng nghĩ đến việc muội muội thường có chủ ý nên bọn họ đều im lặng không nói gì."Đắt? Không đắt đâu, cô nương, ngươi xem bên ngoài náo nhiệt thế nào, hôm nay thư viện Thanh Giang vừa mới mở cửa, ngày mai giá của cửa hàng này sẽ tăng vọt, chỉ là bây giờ chủ nhà vẫn chưa nhận được tin, sau khi hẳn biết được, e rằng sẽ trách ta bán rễ mất." Người môi giới khoa trương nói.
Để tiện đưa khách đi xem nhà, nha hành đều tự trang bị xe ngựa, chỉ một lát sau, mọi người đã đến thư viện Thanh Giang.
Có lẽ vì hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng nên những người bán đồ ăn ở phía bên kia cầu đông đúc hơn hôm qua.
Chưa đến giờ ăn, bọn họ đã bắt đầu chiên, rán, nấu, nướng.
Ngửi thấy mùi thơm nức mũi, người môi giới lần lượt dẫn Cố Tâm Nguyệt và hai người kia đi xem.
Xem hết một lượt, Cố Tâm Nguyệt thấy mấy cửa hàng cũng na ná nhau, trước đây đó vốn là cửa hàng bán đồ ăn, cách bài trí cũng na ná nhau.
Mức tiền thuê cũng đều khoảng 1 đến 2 lạng bạc một tháng.
Cố Tâm Nguyệt đứng trong một cửa hàng đối diện với thư viện Thanh Giang, hỏi người môi giới: "Nếu chúng ta thuê, chúng ta có thể trang trí lại bên trong không?"
Vì là bán Ma Lạt Năng nên cấu trúc ban đầu của ngôi nhà này không còn phù hợp nữa.
Trước tiên bọn họ phải phá bỏ nhà bếp, cũng không cần diện tích lớn như vậy. Phần từ cửa ra vào đến bếp phải vạch ra một chỗ để đựng các xiên đồ ăn, làm khu tự chọn. Ngoài chỗ ngồi cho khách, còn phải kê một cái bàn để làm khu gia VỊ.
Cố Tâm Nguyệt vừa quan sát xung quanh, vừA Yênh chóng suy nghĩ xem nên cải tạo như thế nào.
Người môi giới lộ vẻ khó xử: "Nơi này vốn là để bán đồ ăn, nếu ngươi cải tạo không nhiều thì không sao, nếu muốn lật tung lên làm lại từ đầu thì chắc chắn phải hỏi ý chủ nhà, nhưng hiện tại chủ nhà không có trong thành, nhất thời không thể trả lời được, nếu ngươi thực sự muốn cải tạo nhiều lớn, chỉ bằng mua luôn đi!”
"Mua à?" Cố Tâm Nguyệt lẩm bẩm trong lòng, cũng không phải không được.
Nói thật, lỡ như nàng mất công mất sức cải tạo lại nơi này, chẳng may chủ nhà không cho thuê thì phải làm sao?
Đặc biệt là, lỡ như sau này nàng làm ăn phát đạt thì cửa hàng thuê chắc chắn sẽ bị người ta bắt nạt.
Cố Tâm Nguyệt không muốn bộc lộ hết suy nghĩ của mình nên tỏ vẻ khó xử: "Mua cửa hàng cũng không phải không được, chỉ là ta hiện giờ có hơi eo hẹp, không biết nếu mua thì phải trả bao nhiêu tiền?"
Người môi giới nghe thấy có hy vọng, lập tức phấn chấn hẳn lên.
Trước đó, khi chủ nhà giao chìa khóa cho bà ta, đã dặn dò bà ta. Gia đình đó đã đi nơi khác, đương nhiên là mong bán được sớm để thoát khỏi. Hơn nữa, đối với công việc ở nha hành của bà ta, tiền hoa hồng bán cửa hàng đương nhiên cao hơn nhiều so với tiên thuê cửa hàng.
Thấy Cố Tâm Nguyệt khó xử, người môi giới liền cười khuyên nhủ: "Bây giờ mua cửa hàng này rất hời, đúng là thời điểm tốt, nếu như trước đây, một vị trí tốt như vậy, ít nhất cũng phải 120 lượng, bây giờ thời cuộc không tốt, chủ nhà dặn ta bán không được thấp hơn 100 lượng, ngươi thấy thế nào?"
Cố Tâm Nguyệt nhíu mày: "100 lượng? Đắt thế?"
Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh đi bên cạnh cũng nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.
Sáng nay không phải muội muội nói đến thuê cửa hàng à?
Nói chuyện thế nào mà lại thành mua cửa hàng rồi?
Hơn nữa còn tới tận 100 lượng? Một số tiền lớn như vậy mà không cần bàn bạc với muội phu à?
Nhưng nghĩ đến việc muội muội thường có chủ ý nên bọn họ đều im lặng không nói gì.
"Đắt? Không đắt đâu, cô nương, ngươi xem bên ngoài náo nhiệt thế nào, hôm nay thư viện Thanh Giang vừa mới mở cửa, ngày mai giá của cửa hàng này sẽ tăng vọt, chỉ là bây giờ chủ nhà vẫn chưa nhận được tin, sau khi hẳn biết được, e rằng sẽ trách ta bán rễ mất." Người môi giới khoa trương nói.
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… Để tiện đưa khách đi xem nhà, nha hành đều tự trang bị xe ngựa, chỉ một lát sau, mọi người đã đến thư viện Thanh Giang.Có lẽ vì hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng nên những người bán đồ ăn ở phía bên kia cầu đông đúc hơn hôm qua.Chưa đến giờ ăn, bọn họ đã bắt đầu chiên, rán, nấu, nướng.Ngửi thấy mùi thơm nức mũi, người môi giới lần lượt dẫn Cố Tâm Nguyệt và hai người kia đi xem.Xem hết một lượt, Cố Tâm Nguyệt thấy mấy cửa hàng cũng na ná nhau, trước đây đó vốn là cửa hàng bán đồ ăn, cách bài trí cũng na ná nhau.Mức tiền thuê cũng đều khoảng 1 đến 2 lạng bạc một tháng.Cố Tâm Nguyệt đứng trong một cửa hàng đối diện với thư viện Thanh Giang, hỏi người môi giới: "Nếu chúng ta thuê, chúng ta có thể trang trí lại bên trong không?"Vì là bán Ma Lạt Năng nên cấu trúc ban đầu của ngôi nhà này không còn phù hợp nữa.Trước tiên bọn họ phải phá bỏ nhà bếp, cũng không cần diện tích lớn như vậy. Phần từ cửa ra vào đến bếp phải vạch ra một chỗ để đựng các xiên đồ ăn, làm khu tự chọn. Ngoài chỗ ngồi cho khách, còn phải kê một cái bàn để làm khu gia VỊ.Cố Tâm Nguyệt vừa quan sát xung quanh, vừA Yênh chóng suy nghĩ xem nên cải tạo như thế nào.Người môi giới lộ vẻ khó xử: "Nơi này vốn là để bán đồ ăn, nếu ngươi cải tạo không nhiều thì không sao, nếu muốn lật tung lên làm lại từ đầu thì chắc chắn phải hỏi ý chủ nhà, nhưng hiện tại chủ nhà không có trong thành, nhất thời không thể trả lời được, nếu ngươi thực sự muốn cải tạo nhiều lớn, chỉ bằng mua luôn đi!”"Mua à?" Cố Tâm Nguyệt lẩm bẩm trong lòng, cũng không phải không được.Nói thật, lỡ như nàng mất công mất sức cải tạo lại nơi này, chẳng may chủ nhà không cho thuê thì phải làm sao?Đặc biệt là, lỡ như sau này nàng làm ăn phát đạt thì cửa hàng thuê chắc chắn sẽ bị người ta bắt nạt.Cố Tâm Nguyệt không muốn bộc lộ hết suy nghĩ của mình nên tỏ vẻ khó xử: "Mua cửa hàng cũng không phải không được, chỉ là ta hiện giờ có hơi eo hẹp, không biết nếu mua thì phải trả bao nhiêu tiền?"Người môi giới nghe thấy có hy vọng, lập tức phấn chấn hẳn lên.Trước đó, khi chủ nhà giao chìa khóa cho bà ta, đã dặn dò bà ta. Gia đình đó đã đi nơi khác, đương nhiên là mong bán được sớm để thoát khỏi. Hơn nữa, đối với công việc ở nha hành của bà ta, tiền hoa hồng bán cửa hàng đương nhiên cao hơn nhiều so với tiên thuê cửa hàng.Thấy Cố Tâm Nguyệt khó xử, người môi giới liền cười khuyên nhủ: "Bây giờ mua cửa hàng này rất hời, đúng là thời điểm tốt, nếu như trước đây, một vị trí tốt như vậy, ít nhất cũng phải 120 lượng, bây giờ thời cuộc không tốt, chủ nhà dặn ta bán không được thấp hơn 100 lượng, ngươi thấy thế nào?"Cố Tâm Nguyệt nhíu mày: "100 lượng? Đắt thế?"Cố Nhị Dũng và Cố Tam Thanh đi bên cạnh cũng nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.Sáng nay không phải muội muội nói đến thuê cửa hàng à?Nói chuyện thế nào mà lại thành mua cửa hàng rồi?Hơn nữa còn tới tận 100 lượng? Một số tiền lớn như vậy mà không cần bàn bạc với muội phu à?Nhưng nghĩ đến việc muội muội thường có chủ ý nên bọn họ đều im lặng không nói gì."Đắt? Không đắt đâu, cô nương, ngươi xem bên ngoài náo nhiệt thế nào, hôm nay thư viện Thanh Giang vừa mới mở cửa, ngày mai giá của cửa hàng này sẽ tăng vọt, chỉ là bây giờ chủ nhà vẫn chưa nhận được tin, sau khi hẳn biết được, e rằng sẽ trách ta bán rễ mất." Người môi giới khoa trương nói.