Là một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian…
Chương 569
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… "Vậy thì tốt! Đa tạ Tống đại ca, chỉ cần các ngươi đều gật đầu, Ngọc Nương bên kia chắc cũng không thành vấn đề.""Hai người định khi nào thì thành hôn?”"Càng nhanh càng tốt!"Mọi người thấy Giang đại nhân ngày thường đều là dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, nay vì chuyện hôn sự mà căng thẳng như một gã tiểu tử mới lớn, ai nấy đều không nhịn được mà bật cười.Ngày hôm nay, thật là hỉ sự liên miên!...Từ sau khi Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan đều mang thai bị phát hiện, hai người liền bị đủ loại lý do ép buộc phải ở nhà dưỡng thai.Tuy nhàm chán, nhưng để cho mọi người không lo lắng, hai người vẫn ngoan ngoãn ở nhà.May là hai hài tử Hoài Cẩn và Tử Du thường xuyên đọc sách cho hai đệ muội trong bụng nghe, thời gian mới trôi quA Yênh chóng một chút.Gần đây, Tống Dập được thăng chức, ngày nào hắn cũng về muộn.Cố Nhị Dũng mới vào cung làm thị vệ, cũng là sáng đi tối mịt mới vê.Hai người Cố lão đầu và Cố Đại Sơn cũng luôn vất vả ngược xuôi, lo toan việc đồng áng.Lúa mạch thu xong cất vào kho, lại phải lo trồng các loại rau củ, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là lương thực. Trang trại của mình còn đỡ, cho dù không đến xem, đám nông hộ trước kia cũng biết cách chăm nom.Nhưng hoàng trang bên kia thì bọn họ không dám lơ là, từ khâu gieo trồng đến bón phân tưới tiêu, hai người đều phải tự tay trông nom.Đó là việc không thể lơ là chút nào.Cho đến khi trời se lạnh, ý thu đậm nét. Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan ở nhà mãi, cuối cùng cũng được Ngọc Nương và Giang ngự y đồng ý cho ra ngoài.Hiện giờ bụng hai người đã lớn dần, chỉ cần không làm động tác nguy hiểm thì hoàn toàn không có vấn đề gì.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Nhất là sắc mặt hai người vẫn luôn hồng hào, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.Hôm nay, số thịt bò, thịt dê mà Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập đặt trước ở biên ải cũng đã đến nơi.Đến khi Cố Tam Thanh phái người ra trang trại tiếp ứng, mới phát hiện số lượng hoàn toàn không giống với số lượng muội muội và muội phu đã đặt trước, mà là gấp đôi.Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt biết chuyện, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.Không ngờ đến cuối cùng, bọn họ vẫn là chiếm lời của người ta.Thịt bò, thịt dê mong đợi bấy lâu cuối cùng cũng đã tới.Tiệm thịt nướng mới của Cố Tam Thanh đã được tân trang xong, bàn ghế và lò nướng chuyên dụng cũng đã được mua sắm đầy đủ.Ngay khi được "thả tự do", Cố Tâm Nguyệt đã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, từ trang trại, hoàng trang cho đến cửa tiệm.Thực ra mỗi lần đi lại, nàng đều được ngôi trên xe ngựa lót nệm êm ái, trà bánh không lúc nào ngớt, đối với nàng mà nói cũng chẳng phải là vất vả gì.Thế nhưng những chuyện này, nàng vẫn phải lén lút mà làm, nếu bị Tống Dập biết được, nói không chừng hắn lại dạy dỗ nàng một trận.May mà dạo này Tống Dập cũng khá bận rộn.Sau vài ngày tất bật, tiệm thịt nướng cũng chính thức khai trương.Hôm nay, rất nhiều thực khách quen của tiệm lẩu trước kia cũng nghe tiếng mà tìm đến.Ngay cả Tần Tranh bận rộn trăm công nghìn việc cũng đến, còn mang theo không ít lễ vật.Mọi người đang vui về trò chuyện trong tiệm. Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa sang trọng tỉnh xảo dừng lại trước cửa.Trong xe ngựa, một nha hoàn dung mạo đoan trang nhỏ giọng khuyên nhủ: "Công chúa, đã tới tiệm thịt nướng Cố gia rồi, nhưng chúng ta đến đột ngột như vậy, nhỡ như bị thái tử điện hạ biết được, có phải chúng ta sẽ bị trách tội hay không?”
"Vậy thì tốt! Đa tạ Tống đại ca, chỉ cần các ngươi đều gật đầu, Ngọc Nương bên kia chắc cũng không thành vấn đề."
"Hai người định khi nào thì thành hôn?”
"Càng nhanh càng tốt!"
Mọi người thấy Giang đại nhân ngày thường đều là dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, nay vì chuyện hôn sự mà căng thẳng như một gã tiểu tử mới lớn, ai nấy đều không nhịn được mà bật cười.
Ngày hôm nay, thật là hỉ sự liên miên!...
Từ sau khi Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan đều mang thai bị phát hiện, hai người liền bị đủ loại lý do ép buộc phải ở nhà dưỡng thai.
Tuy nhàm chán, nhưng để cho mọi người không lo lắng, hai người vẫn ngoan ngoãn ở nhà.
May là hai hài tử Hoài Cẩn và Tử Du thường xuyên đọc sách cho hai đệ muội trong bụng nghe, thời gian mới trôi quA Yênh chóng một chút.
Gần đây, Tống Dập được thăng chức, ngày nào hắn cũng về muộn.
Cố Nhị Dũng mới vào cung làm thị vệ, cũng là sáng đi tối mịt mới vê.
Hai người Cố lão đầu và Cố Đại Sơn cũng luôn vất vả ngược xuôi, lo toan việc đồng áng.
Lúa mạch thu xong cất vào kho, lại phải lo trồng các loại rau củ, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là lương thực. Trang trại của mình còn đỡ, cho dù không đến xem, đám nông hộ trước kia cũng biết cách chăm nom.
Nhưng hoàng trang bên kia thì bọn họ không dám lơ là, từ khâu gieo trồng đến bón phân tưới tiêu, hai người đều phải tự tay trông nom.
Đó là việc không thể lơ là chút nào.
Cho đến khi trời se lạnh, ý thu đậm nét. Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan ở nhà mãi, cuối cùng cũng được Ngọc Nương và Giang ngự y đồng ý cho ra ngoài.
Hiện giờ bụng hai người đã lớn dần, chỉ cần không làm động tác nguy hiểm thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhất là sắc mặt hai người vẫn luôn hồng hào, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay, số thịt bò, thịt dê mà Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập đặt trước ở biên ải cũng đã đến nơi.
Đến khi Cố Tam Thanh phái người ra trang trại tiếp ứng, mới phát hiện số lượng hoàn toàn không giống với số lượng muội muội và muội phu đã đặt trước, mà là gấp đôi.
Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt biết chuyện, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.
Không ngờ đến cuối cùng, bọn họ vẫn là chiếm lời của người ta.
Thịt bò, thịt dê mong đợi bấy lâu cuối cùng cũng đã tới.
Tiệm thịt nướng mới của Cố Tam Thanh đã được tân trang xong, bàn ghế và lò nướng chuyên dụng cũng đã được mua sắm đầy đủ.
Ngay khi được "thả tự do", Cố Tâm Nguyệt đã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, từ trang trại, hoàng trang cho đến cửa tiệm.
Thực ra mỗi lần đi lại, nàng đều được ngôi trên xe ngựa lót nệm êm ái, trà bánh không lúc nào ngớt, đối với nàng mà nói cũng chẳng phải là vất vả gì.
Thế nhưng những chuyện này, nàng vẫn phải lén lút mà làm, nếu bị Tống Dập biết được, nói không chừng hắn lại dạy dỗ nàng một trận.
May mà dạo này Tống Dập cũng khá bận rộn.
Sau vài ngày tất bật, tiệm thịt nướng cũng chính thức khai trương.
Hôm nay, rất nhiều thực khách quen của tiệm lẩu trước kia cũng nghe tiếng mà tìm đến.
Ngay cả Tần Tranh bận rộn trăm công nghìn việc cũng đến, còn mang theo không ít lễ vật.
Mọi người đang vui về trò chuyện trong tiệm. Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa sang trọng tỉnh xảo dừng lại trước cửa.
Trong xe ngựa, một nha hoàn dung mạo đoan trang nhỏ giọng khuyên nhủ: "Công chúa, đã tới tiệm thịt nướng Cố gia rồi, nhưng chúng ta đến đột ngột như vậy, nhỡ như bị thái tử điện hạ biết được, có phải chúng ta sẽ bị trách tội hay không?”
Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi ConTác giả: Nấm Không LùnTruyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngLà một người thuộc thế kỷ 21 kiên định không tin vào thần, Cố Tâm Nguyệt vốn không tin vào vận mệnh hay chòm sao. Nhưng gân đây, nàng liên tục bị vả mặt. Mọi chuyện bắt đầu khi Cố Tâm Nguyệt liên tục mơ cùng một giấc mơ kỳ lạ suốt mấy đêm liền. Trong mơ, cảnh tượng không hề thay đổi: Một căn nhà tranh rách nát, một nam nhân nằm thoi thóp trên giường, cùng hai đứa trẻ xanh xao gọi nàng là "mẹ". Mỗi lần tỉnh dậy, trên mặt nàng vẫn còn vương nước mắt. Gần đây, trong mơ xuất hiện một tiên nữ xinh đẹp, nàng ta chỉ vào Cố Tâm Nguyệt và bảo rằng nàng còn một khoản nợ chưa trả ở thế giới khác, cần phải lập tức đi hoàn thành. Sau một cái búng tay của tiên nữ tỷ tỷ, Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy mắt nóng lên và mất đi ý thức. Khi tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt phát hiện dưới mắt trái xuất hiện một nốt ruồi màu son. Chạm nhẹ vào nó, nàng phát hiện có thể mở ra một không gian kỳ lạ. Nếu giấc mơ chỉ là tưởng tượng, nàng có thể tự an ủi rằng mình đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không. Nhưng không, không gian… "Vậy thì tốt! Đa tạ Tống đại ca, chỉ cần các ngươi đều gật đầu, Ngọc Nương bên kia chắc cũng không thành vấn đề.""Hai người định khi nào thì thành hôn?”"Càng nhanh càng tốt!"Mọi người thấy Giang đại nhân ngày thường đều là dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, nay vì chuyện hôn sự mà căng thẳng như một gã tiểu tử mới lớn, ai nấy đều không nhịn được mà bật cười.Ngày hôm nay, thật là hỉ sự liên miên!...Từ sau khi Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan đều mang thai bị phát hiện, hai người liền bị đủ loại lý do ép buộc phải ở nhà dưỡng thai.Tuy nhàm chán, nhưng để cho mọi người không lo lắng, hai người vẫn ngoan ngoãn ở nhà.May là hai hài tử Hoài Cẩn và Tử Du thường xuyên đọc sách cho hai đệ muội trong bụng nghe, thời gian mới trôi quA Yênh chóng một chút.Gần đây, Tống Dập được thăng chức, ngày nào hắn cũng về muộn.Cố Nhị Dũng mới vào cung làm thị vệ, cũng là sáng đi tối mịt mới vê.Hai người Cố lão đầu và Cố Đại Sơn cũng luôn vất vả ngược xuôi, lo toan việc đồng áng.Lúa mạch thu xong cất vào kho, lại phải lo trồng các loại rau củ, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là lương thực. Trang trại của mình còn đỡ, cho dù không đến xem, đám nông hộ trước kia cũng biết cách chăm nom.Nhưng hoàng trang bên kia thì bọn họ không dám lơ là, từ khâu gieo trồng đến bón phân tưới tiêu, hai người đều phải tự tay trông nom.Đó là việc không thể lơ là chút nào.Cho đến khi trời se lạnh, ý thu đậm nét. Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan ở nhà mãi, cuối cùng cũng được Ngọc Nương và Giang ngự y đồng ý cho ra ngoài.Hiện giờ bụng hai người đã lớn dần, chỉ cần không làm động tác nguy hiểm thì hoàn toàn không có vấn đề gì.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -Nhất là sắc mặt hai người vẫn luôn hồng hào, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.Hôm nay, số thịt bò, thịt dê mà Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập đặt trước ở biên ải cũng đã đến nơi.Đến khi Cố Tam Thanh phái người ra trang trại tiếp ứng, mới phát hiện số lượng hoàn toàn không giống với số lượng muội muội và muội phu đã đặt trước, mà là gấp đôi.Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt biết chuyện, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.Không ngờ đến cuối cùng, bọn họ vẫn là chiếm lời của người ta.Thịt bò, thịt dê mong đợi bấy lâu cuối cùng cũng đã tới.Tiệm thịt nướng mới của Cố Tam Thanh đã được tân trang xong, bàn ghế và lò nướng chuyên dụng cũng đã được mua sắm đầy đủ.Ngay khi được "thả tự do", Cố Tâm Nguyệt đã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, từ trang trại, hoàng trang cho đến cửa tiệm.Thực ra mỗi lần đi lại, nàng đều được ngôi trên xe ngựa lót nệm êm ái, trà bánh không lúc nào ngớt, đối với nàng mà nói cũng chẳng phải là vất vả gì.Thế nhưng những chuyện này, nàng vẫn phải lén lút mà làm, nếu bị Tống Dập biết được, nói không chừng hắn lại dạy dỗ nàng một trận.May mà dạo này Tống Dập cũng khá bận rộn.Sau vài ngày tất bật, tiệm thịt nướng cũng chính thức khai trương.Hôm nay, rất nhiều thực khách quen của tiệm lẩu trước kia cũng nghe tiếng mà tìm đến.Ngay cả Tần Tranh bận rộn trăm công nghìn việc cũng đến, còn mang theo không ít lễ vật.Mọi người đang vui về trò chuyện trong tiệm. Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa sang trọng tỉnh xảo dừng lại trước cửa.Trong xe ngựa, một nha hoàn dung mạo đoan trang nhỏ giọng khuyên nhủ: "Công chúa, đã tới tiệm thịt nướng Cố gia rồi, nhưng chúng ta đến đột ngột như vậy, nhỡ như bị thái tử điện hạ biết được, có phải chúng ta sẽ bị trách tội hay không?”