Tác giả:

Ta tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông.   Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực.   Cụ thể đến mức nào?   Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân.   Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông.   Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ.   Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng.   Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi.   Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước.   Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân.   Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi.   Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu.   Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là…

Chương 8

Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông.   Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực.   Cụ thể đến mức nào?   Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân.   Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông.   Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ.   Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng.   Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi.   Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước.   Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân.   Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi.   Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu.   Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Nghĩ như vậy, ta dường như không còn đau lòng đến vậy nữa. Ca ca muốn cưới tẩu tẩu, là chuyện tốt. Ở Bắc Cương, lúc ca ca cưới tẩu tẩu, tẩu tẩu sẽ tặng cho muội muội một phong bao lì xì. Nghĩ đến điều này, ta không nhịn được cười lên một tiếng. Thấy ta cười, tiểu mập mạp mặt đầy kinh ngạc: “Ngươi cười rồi! Ngươi thật là xinh đẹp, giống như một đoá hoa nở rộ, xinh hơn cả tam tỷ ta, xinh hơn cả mẫu hậu ta.” Hắn nói ta còn xinh hơn cả nương hắn, làm ta có chút xấu hổ. Ta nói bánh bao hết rồi. Tiểu mập mạp nói, vậy không cho cá ăn nữa, dẫn ta đi ăn đồ ăn vặt ở kinh đô. Nghe đến đồ ăn, ta không suy nghĩ nhiều, liền đi theo hắn. Chúng ta một đường ăn uống rất vui vẻ. Thời gian trôi qua rất nhanh. Kể từ hôm đó, tiểu mập mạp mỗi ngày đều tìm ta, dẫn ta đi chơi khắp nơi. Chỉ trong vòng ba tháng, hắn đã dẫn theo ta đi khắp các phố lớn ngõ nhỏ của kinh thành. Hôm ấy, không tìm được địa điểm mới, Tiểu mập mạp liền hỏi tôi: "Muốn đi cùng ta đến trong cung không, bánh điểm tâm mẫu hậu ta làm rất ngon đấy nha!" Ta lại chẳng suy nghĩ nhiều liền đi theo hắn. Ta từ nhỏ đã không có mẹ, cha phái một ma ma chăm sóc ta, nhưng tuổi bà đã khá lớn, trên tay có rất nhiều chai sạn. Cha ta lại tương đối thô lỗ. Ở chỗ Hoàng hậu, ta lần đầu tiên cảm nhận được mềm mại và ấm áp như một người mẹ. Bà ấy rất chu đáo, đối xử với ta thực ân cần. Thực mau, ta đã bị bà thu hút, không tự chủ được mà quấn lấy bà. Bà dùng ôn nhu ngữ khí hỏi ta: "Duy Nhất, lục hoàng tử thích con, con có thích hắn không?" Ta không dám lập tức trả lời, ta thực sự không biết thích rốt cuộc là gì. Ta cho rằng ta thích Minh Lãng ca ca, trước đây hắn thường hay dỗ dành ta vui vẻ, nhưng lục hoàng tử dẫn theo ta đi ăn khắp nơi, ta cũng rất vui vẻ.

Nghĩ như vậy, ta dường như không còn đau lòng đến vậy nữa.

 

Ca ca muốn cưới tẩu tẩu, là chuyện tốt.

 

Ở Bắc Cương, lúc ca ca cưới tẩu tẩu, tẩu tẩu sẽ tặng cho muội muội một phong bao lì xì.

 

Nghĩ đến điều này, ta không nhịn được cười lên một tiếng.

 

Thấy ta cười, tiểu mập mạp mặt đầy kinh ngạc:

 

“Ngươi cười rồi! Ngươi thật là xinh đẹp, giống như một đoá hoa nở rộ, xinh hơn cả tam tỷ ta, xinh hơn cả mẫu hậu ta.”

 

Hắn nói ta còn xinh hơn cả nương hắn, làm ta có chút xấu hổ.

 

Ta nói bánh bao hết rồi.

 

Tiểu mập mạp nói, vậy không cho cá ăn nữa, dẫn ta đi ăn đồ ăn vặt ở kinh đô.

 

Nghe đến đồ ăn, ta không suy nghĩ nhiều, liền đi theo hắn.

 

Chúng ta một đường ăn uống rất vui vẻ.

 

Thời gian trôi qua rất nhanh.

 

Kể từ hôm đó, tiểu mập mạp mỗi ngày đều tìm ta, dẫn ta đi chơi khắp nơi.

 

Chỉ trong vòng ba tháng, hắn đã dẫn theo ta đi khắp các phố lớn ngõ nhỏ của kinh thành.

 

Hôm ấy, không tìm được địa điểm mới, Tiểu mập mạp liền hỏi tôi:

 

"Muốn đi cùng ta đến trong cung không, bánh điểm tâm mẫu hậu ta làm rất ngon đấy nha!"

 

Ta lại chẳng suy nghĩ nhiều liền đi theo hắn.

 

Ta từ nhỏ đã không có mẹ, cha phái một ma ma chăm sóc ta, nhưng tuổi bà đã khá lớn, trên tay có rất nhiều chai sạn.

 

Cha ta lại tương đối thô lỗ.

 

Ở chỗ Hoàng hậu, ta lần đầu tiên cảm nhận được mềm mại và ấm áp như một người mẹ.

 

Bà ấy rất chu đáo, đối xử với ta thực ân cần.

 

Thực mau, ta đã bị bà thu hút, không tự chủ được mà quấn lấy bà.

 

Bà dùng ôn nhu ngữ khí hỏi ta:

 

"Duy Nhất, lục hoàng tử thích con, con có thích hắn không?"

 

Ta không dám lập tức trả lời, ta thực sự không biết thích rốt cuộc là gì.

 

Ta cho rằng ta thích Minh Lãng ca ca, trước đây hắn thường hay dỗ dành ta vui vẻ, nhưng lục hoàng tử dẫn theo ta đi ăn khắp nơi, ta cũng rất vui vẻ.

Đánh Rơi Hôn Phu Lại Nhặt Được Hôn Phu MớiTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài HướcTa tên là Hứa Duy Nhất, là nữ nhi của Đại tướng quân Hứa Văn Viễn trấn giữ Bắc Cương, nương ta mất sớm, không kịp sinh thêm đứa con tiếp theo, ta liền trở thành đứa con duy nhất của ông.   Không khoa trương chút nào, ta được cha yêu thương hết mực.   Cụ thể đến mức nào?   Ngay khi ta vừa mới sinh ra, ông đã chọn cho ta một phu quân.   Ông nói, phu quân ta phải đáng tin cậy, hơn nữa phải nguyện ý chăm sóc ta, ở lại bên người ông.   Vì thế, ông nhận nuôi mười mấy cô nhi, cung cấp thức ăn, dạy võ thuật, còn mời các sư phụ dạy bọn họ đọc sách viết chữ.   Trải qua một năm quan sát, ông từ trong đó chọn ra Chử Minh Lãng.   Một thiếu niên tuấn tú hơn ta bảy tuổi.   Để tình cảm của chúng ta thêm sâu đậm, lúc ta một tuổi ông đã cho chúng ta định ra hôn ước.   Từ đó, Chử Minh Lãng tám tuổi bắt đầu gánh vác vai trò phu quân.   Chuyện đầu tiên sau khi nhận chức, chính là nắm tay ta, dạy ta tập đi.   Bởi vì Chử Minh Lãng là người đã tồn tại từ đầu.   Trong ý thức của ta, hắn giống như cha ta, là… Nghĩ như vậy, ta dường như không còn đau lòng đến vậy nữa. Ca ca muốn cưới tẩu tẩu, là chuyện tốt. Ở Bắc Cương, lúc ca ca cưới tẩu tẩu, tẩu tẩu sẽ tặng cho muội muội một phong bao lì xì. Nghĩ đến điều này, ta không nhịn được cười lên một tiếng. Thấy ta cười, tiểu mập mạp mặt đầy kinh ngạc: “Ngươi cười rồi! Ngươi thật là xinh đẹp, giống như một đoá hoa nở rộ, xinh hơn cả tam tỷ ta, xinh hơn cả mẫu hậu ta.” Hắn nói ta còn xinh hơn cả nương hắn, làm ta có chút xấu hổ. Ta nói bánh bao hết rồi. Tiểu mập mạp nói, vậy không cho cá ăn nữa, dẫn ta đi ăn đồ ăn vặt ở kinh đô. Nghe đến đồ ăn, ta không suy nghĩ nhiều, liền đi theo hắn. Chúng ta một đường ăn uống rất vui vẻ. Thời gian trôi qua rất nhanh. Kể từ hôm đó, tiểu mập mạp mỗi ngày đều tìm ta, dẫn ta đi chơi khắp nơi. Chỉ trong vòng ba tháng, hắn đã dẫn theo ta đi khắp các phố lớn ngõ nhỏ của kinh thành. Hôm ấy, không tìm được địa điểm mới, Tiểu mập mạp liền hỏi tôi: "Muốn đi cùng ta đến trong cung không, bánh điểm tâm mẫu hậu ta làm rất ngon đấy nha!" Ta lại chẳng suy nghĩ nhiều liền đi theo hắn. Ta từ nhỏ đã không có mẹ, cha phái một ma ma chăm sóc ta, nhưng tuổi bà đã khá lớn, trên tay có rất nhiều chai sạn. Cha ta lại tương đối thô lỗ. Ở chỗ Hoàng hậu, ta lần đầu tiên cảm nhận được mềm mại và ấm áp như một người mẹ. Bà ấy rất chu đáo, đối xử với ta thực ân cần. Thực mau, ta đã bị bà thu hút, không tự chủ được mà quấn lấy bà. Bà dùng ôn nhu ngữ khí hỏi ta: "Duy Nhất, lục hoàng tử thích con, con có thích hắn không?" Ta không dám lập tức trả lời, ta thực sự không biết thích rốt cuộc là gì. Ta cho rằng ta thích Minh Lãng ca ca, trước đây hắn thường hay dỗ dành ta vui vẻ, nhưng lục hoàng tử dẫn theo ta đi ăn khắp nơi, ta cũng rất vui vẻ.

Chương 8