Tác giả:

Hôm xảy ra tai nạn, tôi may mắn chỉ bị xây xát nhẹ. Tới bệnh viện, tôi run rẩy kể lại nỗi sợ còn chưa kịp nguôi với Châu Nghiên. Nhưng anh chỉ lặng lẽ kiểm tra vết thương, nhẹ nhàng bảo tôi nghỉ ngơi vài hôm sẽ ổn. Tôi ngơ ngác cầm tờ chẩn đoán bước ra khỏi phòng khám thì thấy một cô gái quen thuộc đi vào. Là mối tình đầu của anh. "A Nghiên, em lại mất ngủ... Gần đây còn hay gặp ác mộng nữa. Anh có thể nhờ đồng nghiệp kê giúp ít thuốc ngủ không?" Châu Nghiên khựng lại, mắt đỏ hoe, giọng vừa giận vừa bất lực: "Em ngủ không được thì gọi cho anh. Đừng tự làm hại sức khỏe của mình như thế, được không?" Tôi đứng ngay đó, lặng im nghe hết. Khi chất vấn anh, anh chỉ điềm nhiên đáp: “Anh chỉ xem cô ấy như một bệnh nhân. Em đừng trẻ con nữa.” Tôi bật cười, quay lưng đi đăng ký khám với một bác sĩ nam. 01 Cả ngày hôm đó, tôi dọn sạch khu vườn nhỏ sau nhà, nhổ hết rau, trồng lại đầy hoa. Châu Nghiên là bác sĩ, những lần phẫu thuật dài khiến anh thường xuyên bỏ bữa, rồi sinh ra bệnh dạ dày. Sau…

Chương 20

Năm Sau Hoa Vẫn NởTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịHôm xảy ra tai nạn, tôi may mắn chỉ bị xây xát nhẹ. Tới bệnh viện, tôi run rẩy kể lại nỗi sợ còn chưa kịp nguôi với Châu Nghiên. Nhưng anh chỉ lặng lẽ kiểm tra vết thương, nhẹ nhàng bảo tôi nghỉ ngơi vài hôm sẽ ổn. Tôi ngơ ngác cầm tờ chẩn đoán bước ra khỏi phòng khám thì thấy một cô gái quen thuộc đi vào. Là mối tình đầu của anh. "A Nghiên, em lại mất ngủ... Gần đây còn hay gặp ác mộng nữa. Anh có thể nhờ đồng nghiệp kê giúp ít thuốc ngủ không?" Châu Nghiên khựng lại, mắt đỏ hoe, giọng vừa giận vừa bất lực: "Em ngủ không được thì gọi cho anh. Đừng tự làm hại sức khỏe của mình như thế, được không?" Tôi đứng ngay đó, lặng im nghe hết. Khi chất vấn anh, anh chỉ điềm nhiên đáp: “Anh chỉ xem cô ấy như một bệnh nhân. Em đừng trẻ con nữa.” Tôi bật cười, quay lưng đi đăng ký khám với một bác sĩ nam. 01 Cả ngày hôm đó, tôi dọn sạch khu vườn nhỏ sau nhà, nhổ hết rau, trồng lại đầy hoa. Châu Nghiên là bác sĩ, những lần phẫu thuật dài khiến anh thường xuyên bỏ bữa, rồi sinh ra bệnh dạ dày. Sau…   Anh nghĩ đó chẳng qua chỉ là một chiêu trò ghen tuông như bao lần trước.Ngay cả khi hôm ấy, Lục Hy lần đầu tiên tát anh, và dường như đã chuẩn bị rất lâu – rút đơn ly hôn từ trong túi ra, bình tĩnh và dứt khoát đến vậy.Anh vẫn không tin.Anh đâu có ngoại tình, chỉ là có chút mập mờ với Yên San mà thôi.Chút chuyện nhỏ nhặt này, Lục Hy giận dỗi rồi sẽ thôi.Chẳng mấy chốc, cô ấy sẽ không chịu nổi mà chạy đến làm lành với anh như trước.Nhưng lần này, cô ấy thật sự quá đáng.Không chỉ ra tay tát anh, mà còn nói những lời khó nghe với Yên San.Cần phải để cô ấy học một bài học.Thế nên, anh thậm chí đồng ý cùng cô đến cục dân chính. Dù gì thì cũng còn 30 ngày “ly hôn nguội”.Ngày đầu tiên, cuộc sống của anh vẫn diễn ra như bình thường.                                                                        Tuần đầu tiên, vì không ăn uống đúng giờ, bệnh dạ dày lâu nay không tái phát bỗng nhiên trở lại.Tim anh cũng thấp thỏm, bồn chồn.Anh bắt đầu thấy nhớ Lục Hy.Lần này, cô ấy kiên định hơn anh tưởng.Những lần trước, nhiều nhất là ba ngày, cô gái nhỏ sẽ đỏ mắt chạy đến bên anh, rúc vào lòng anh, nói rằng không muốn chia tay.Nghĩ đến đây, lòng anh mềm nhũn.Anh chủ động gọi cho Lục Hy, hạ mình dỗ dành cô.Anh nghĩ, sáng hôm sau thức dậy sẽ lại thấy bóng dáng quen thuộc của cô bận rộn trong bếp như trước.Nhưng cô chỉ bình thản nói sẽ gửi công thức, bảo anh đừng làm phiền cô nữa.Giọng điệu xa cách của cô khiến anh ngày càng hoảng loạn và bất an.Anh đã chủ động cho cô bậc thang để bước xuống, cô còn muốn gì nữa?Có lẽ lần này, Lục Hy thật sự tổn thương rồi.Anh nghĩ lại, những năm qua, đúng là anh đã quá thờ ơ với cô.Cảm giác tội lỗi bỗng trào dâng trong lòng, anh bắt đầu học cách yêu cô giống như cách cô đã từng yêu anh.Nhưng cô không chấp nhận bất kỳ điều gì, không trả lời một tin nhắn nào, thậm chí còn gọi điện cho ba mẹ anh.Cô ấy thực sự không cần anh nữa.Trong lòng Châu Nghiên như có thứ gì đó vỡ vụn, chấn động đến inh ỏi, phá tan sự tự tin và kiêu ngạo bấy lâu.2Nhưng anh không hiểu, rõ ràng Lục Hy thích anh đến vậy, sao có thể đột nhiên không cần anh nữa.Anh tìm bạn bè đi uống rượu giải sầu.Người bạn thân vỗ vai an ủi:“Dù sao cậu cũng đâu thích vợ mình, chi bằng nhân cơ hội này cưới Yên San đi.”Anh nổi trận lôi đình.Ai nói anh không thích Lục Hy?Nếu không có chút rung động với cô, làm sao anh lại cưới cô được.

  Anh nghĩ đó chẳng qua chỉ là một chiêu trò ghen tuông như bao lần trước.

Ngay cả khi hôm ấy, Lục Hy lần đầu tiên tát anh, và dường như đã chuẩn bị rất lâu – rút đơn ly hôn từ trong túi ra, bình tĩnh và dứt khoát đến vậy.

Anh vẫn không tin.

Anh đâu có ngoại tình, chỉ là có chút mập mờ với Yên San mà thôi.

Chút chuyện nhỏ nhặt này, Lục Hy giận dỗi rồi sẽ thôi.

Chẳng mấy chốc, cô ấy sẽ không chịu nổi mà chạy đến làm lành với anh như trước.

Nhưng lần này, cô ấy thật sự quá đáng.

Không chỉ ra tay tát anh, mà còn nói những lời khó nghe với Yên San.

Cần phải để cô ấy học một bài học.

Thế nên, anh thậm chí đồng ý cùng cô đến cục dân chính. Dù gì thì cũng còn 30 ngày “ly hôn nguội”.

Ngày đầu tiên, cuộc sống của anh vẫn diễn ra như bình thường.                                                                        

Tuần đầu tiên, vì không ăn uống đúng giờ, bệnh dạ dày lâu nay không tái phát bỗng nhiên trở lại.

Tim anh cũng thấp thỏm, bồn chồn.

Anh bắt đầu thấy nhớ Lục Hy.

Lần này, cô ấy kiên định hơn anh tưởng.

Những lần trước, nhiều nhất là ba ngày, cô gái nhỏ sẽ đỏ mắt chạy đến bên anh, rúc vào lòng anh, nói rằng không muốn chia tay.

Nghĩ đến đây, lòng anh mềm nhũn.

Anh chủ động gọi cho Lục Hy, hạ mình dỗ dành cô.

Anh nghĩ, sáng hôm sau thức dậy sẽ lại thấy bóng dáng quen thuộc của cô bận rộn trong bếp như trước.

Nhưng cô chỉ bình thản nói sẽ gửi công thức, bảo anh đừng làm phiền cô nữa.

Giọng điệu xa cách của cô khiến anh ngày càng hoảng loạn và bất an.

Anh đã chủ động cho cô bậc thang để bước xuống, cô còn muốn gì nữa?

Có lẽ lần này, Lục Hy thật sự tổn thương rồi.

Anh nghĩ lại, những năm qua, đúng là anh đã quá thờ ơ với cô.

Cảm giác tội lỗi bỗng trào dâng trong lòng, anh bắt đầu học cách yêu cô giống như cách cô đã từng yêu anh.

Nhưng cô không chấp nhận bất kỳ điều gì, không trả lời một tin nhắn nào, thậm chí còn gọi điện cho ba mẹ anh.

Cô ấy thực sự không cần anh nữa.

Trong lòng Châu Nghiên như có thứ gì đó vỡ vụn, chấn động đến inh ỏi, phá tan sự tự tin và kiêu ngạo bấy lâu.

2

Nhưng anh không hiểu, rõ ràng Lục Hy thích anh đến vậy, sao có thể đột nhiên không cần anh nữa.

Anh tìm bạn bè đi uống rượu giải sầu.

Người bạn thân vỗ vai an ủi:

“Dù sao cậu cũng đâu thích vợ mình, chi bằng nhân cơ hội này cưới Yên San đi.”

Anh nổi trận lôi đình.

Ai nói anh không thích Lục Hy?

Nếu không có chút rung động với cô, làm sao anh lại cưới cô được.

Năm Sau Hoa Vẫn NởTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô ThịHôm xảy ra tai nạn, tôi may mắn chỉ bị xây xát nhẹ. Tới bệnh viện, tôi run rẩy kể lại nỗi sợ còn chưa kịp nguôi với Châu Nghiên. Nhưng anh chỉ lặng lẽ kiểm tra vết thương, nhẹ nhàng bảo tôi nghỉ ngơi vài hôm sẽ ổn. Tôi ngơ ngác cầm tờ chẩn đoán bước ra khỏi phòng khám thì thấy một cô gái quen thuộc đi vào. Là mối tình đầu của anh. "A Nghiên, em lại mất ngủ... Gần đây còn hay gặp ác mộng nữa. Anh có thể nhờ đồng nghiệp kê giúp ít thuốc ngủ không?" Châu Nghiên khựng lại, mắt đỏ hoe, giọng vừa giận vừa bất lực: "Em ngủ không được thì gọi cho anh. Đừng tự làm hại sức khỏe của mình như thế, được không?" Tôi đứng ngay đó, lặng im nghe hết. Khi chất vấn anh, anh chỉ điềm nhiên đáp: “Anh chỉ xem cô ấy như một bệnh nhân. Em đừng trẻ con nữa.” Tôi bật cười, quay lưng đi đăng ký khám với một bác sĩ nam. 01 Cả ngày hôm đó, tôi dọn sạch khu vườn nhỏ sau nhà, nhổ hết rau, trồng lại đầy hoa. Châu Nghiên là bác sĩ, những lần phẫu thuật dài khiến anh thường xuyên bỏ bữa, rồi sinh ra bệnh dạ dày. Sau…   Anh nghĩ đó chẳng qua chỉ là một chiêu trò ghen tuông như bao lần trước.Ngay cả khi hôm ấy, Lục Hy lần đầu tiên tát anh, và dường như đã chuẩn bị rất lâu – rút đơn ly hôn từ trong túi ra, bình tĩnh và dứt khoát đến vậy.Anh vẫn không tin.Anh đâu có ngoại tình, chỉ là có chút mập mờ với Yên San mà thôi.Chút chuyện nhỏ nhặt này, Lục Hy giận dỗi rồi sẽ thôi.Chẳng mấy chốc, cô ấy sẽ không chịu nổi mà chạy đến làm lành với anh như trước.Nhưng lần này, cô ấy thật sự quá đáng.Không chỉ ra tay tát anh, mà còn nói những lời khó nghe với Yên San.Cần phải để cô ấy học một bài học.Thế nên, anh thậm chí đồng ý cùng cô đến cục dân chính. Dù gì thì cũng còn 30 ngày “ly hôn nguội”.Ngày đầu tiên, cuộc sống của anh vẫn diễn ra như bình thường.                                                                        Tuần đầu tiên, vì không ăn uống đúng giờ, bệnh dạ dày lâu nay không tái phát bỗng nhiên trở lại.Tim anh cũng thấp thỏm, bồn chồn.Anh bắt đầu thấy nhớ Lục Hy.Lần này, cô ấy kiên định hơn anh tưởng.Những lần trước, nhiều nhất là ba ngày, cô gái nhỏ sẽ đỏ mắt chạy đến bên anh, rúc vào lòng anh, nói rằng không muốn chia tay.Nghĩ đến đây, lòng anh mềm nhũn.Anh chủ động gọi cho Lục Hy, hạ mình dỗ dành cô.Anh nghĩ, sáng hôm sau thức dậy sẽ lại thấy bóng dáng quen thuộc của cô bận rộn trong bếp như trước.Nhưng cô chỉ bình thản nói sẽ gửi công thức, bảo anh đừng làm phiền cô nữa.Giọng điệu xa cách của cô khiến anh ngày càng hoảng loạn và bất an.Anh đã chủ động cho cô bậc thang để bước xuống, cô còn muốn gì nữa?Có lẽ lần này, Lục Hy thật sự tổn thương rồi.Anh nghĩ lại, những năm qua, đúng là anh đã quá thờ ơ với cô.Cảm giác tội lỗi bỗng trào dâng trong lòng, anh bắt đầu học cách yêu cô giống như cách cô đã từng yêu anh.Nhưng cô không chấp nhận bất kỳ điều gì, không trả lời một tin nhắn nào, thậm chí còn gọi điện cho ba mẹ anh.Cô ấy thực sự không cần anh nữa.Trong lòng Châu Nghiên như có thứ gì đó vỡ vụn, chấn động đến inh ỏi, phá tan sự tự tin và kiêu ngạo bấy lâu.2Nhưng anh không hiểu, rõ ràng Lục Hy thích anh đến vậy, sao có thể đột nhiên không cần anh nữa.Anh tìm bạn bè đi uống rượu giải sầu.Người bạn thân vỗ vai an ủi:“Dù sao cậu cũng đâu thích vợ mình, chi bằng nhân cơ hội này cưới Yên San đi.”Anh nổi trận lôi đình.Ai nói anh không thích Lục Hy?Nếu không có chút rung động với cô, làm sao anh lại cưới cô được.

Chương 20