Tiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy. Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước. Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra. Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân. Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”. Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái: "Ngươi... Ngươi vô sỉ!" "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!" Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên.
Chương 9
Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy. Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước. Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra. Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân. Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”. Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái: "Ngươi... Ngươi vô sỉ!" "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!" Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Ta vừa đi vừa nghịch cây trâm vàng, trên tay còn cầm chiếc nút đồng tâm mà Hoàng hậu nương nương tặng cho hai người bọn ta, đang vui vẻ bước vào cung thì bị Minh Sơ từ đâu xông ra dọa cho một trận, vội vàng cúi người hành lễ.“Nô tài không cố ý kinh động chủ tử, xin chủ tử trách phạt!”Ta đỡ thân hình đang cúi gập người của cậu ta dậy, tháo cây trâm vàng đưa cho cậu ta xem: “Tiểu thị vệ, đẹp không?”Cẩm HânGương mặt trắng nõn của cậu ta ửng đỏ, ấp úng nói một câu đẹp.Ta đắc ý vô cùng, đồ mà Hoàng hậu nương nương tặng, làm sao mà không đẹp cho được!Đồ của Hoàng hậu nương nương tặng, tất nhiên là đồ tốt rồi!“Chuyện lần trước ta bảo ngươi điều tra, đã rõ chưa?”Hắn có chút ngượng ngùng, hai má đỏ bừng: “Loại xuân dược đó có nguồn gốc từ Tây Vực, nhưng cụ thể làm sao đến tay Hoàng hậu nương nương, nô tài vẫn chưa tra ra, xin chủ tử trách phạt.”Nói xong Minh Sơ định quỳ xuống, nhưng lại bị ta ngăn cản.“Tiểu thị vệ, tại sao ngươi có thể tự do ra vào hoàng cung, tại sao lại giúp ta làm việc?”Hắn khựng lại, dường như có điều muốn nói: “Nô tài đã đi theo chủ tử, sẽ luôn ở bên cạnh chủ tử, bảo vệ chủ tử bình an, đương nhiên sẽ làm việc cho chủ tử.”Ta mỉm cười, không phủ nhận cũng không đồng ý.Quả nhiên, nam nhân đều giỏi dỗ ngọt nữ nhân, câu hỏi quan trọng thì một câu cũng không trả lời, nhưng ta lại rất thích nghe.
Ta vừa đi vừa nghịch cây trâm vàng, trên tay còn cầm chiếc nút đồng tâm mà Hoàng hậu nương nương tặng cho hai người bọn ta, đang vui vẻ bước vào cung thì bị Minh Sơ từ đâu xông ra dọa cho một trận, vội vàng cúi người hành lễ.
“Nô tài không cố ý kinh động chủ tử, xin chủ tử trách phạt!”
Ta đỡ thân hình đang cúi gập người của cậu ta dậy, tháo cây trâm vàng đưa cho cậu ta xem:
“Tiểu thị vệ, đẹp không?”
Cẩm Hân
Gương mặt trắng nõn của cậu ta ửng đỏ, ấp úng nói một câu đẹp.
Ta đắc ý vô cùng, đồ mà Hoàng hậu nương nương tặng, làm sao mà không đẹp cho được!
Đồ của Hoàng hậu nương nương tặng, tất nhiên là đồ tốt rồi!
“Chuyện lần trước ta bảo ngươi điều tra, đã rõ chưa?”
Hắn có chút ngượng ngùng, hai má đỏ bừng:
“Loại xuân dược đó có nguồn gốc từ Tây Vực, nhưng cụ thể làm sao đến tay Hoàng hậu nương nương, nô tài vẫn chưa tra ra, xin chủ tử trách phạt.”
Nói xong Minh Sơ định quỳ xuống, nhưng lại bị ta ngăn cản.
“Tiểu thị vệ, tại sao ngươi có thể tự do ra vào hoàng cung, tại sao lại giúp ta làm việc?”
Hắn khựng lại, dường như có điều muốn nói:
“Nô tài đã đi theo chủ tử, sẽ luôn ở bên cạnh chủ tử, bảo vệ chủ tử bình an, đương nhiên sẽ làm việc cho chủ tử.”
Ta mỉm cười, không phủ nhận cũng không đồng ý.
Quả nhiên, nam nhân đều giỏi dỗ ngọt nữ nhân, câu hỏi quan trọng thì một câu cũng không trả lời, nhưng ta lại rất thích nghe.
Chưởng ChâuTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ ĐạiTiểu thị vệ khi vớt Từ Chỉ Quân từ trong hồ lên, không biết có phải chạm phải thứ gì hay không, tay run lên một cái, lại để nàng ta rơi tõm xuống nước, mặc cho nàng vùng vẫy. Bản cung ta đây, trái tim Thánh Mẫu nổi lên, bơi đến bên cạnh Từ Chỉ Quân, nhẹ nhàng vòng tay qua eo nàng, kéo nàng lên khỏi mặt nước. Vô tình thay, động tác ấy lại khiến dải lụa buộc áo của nàng ta tuột ra. Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người đều nhìn rõ "tư sắc" của Từ Chỉ Quân. Chẳng trách Thẩm Nghiễn Chu lại mê mẩn nàng ta đến vậy, hóa ra là “có thịt”. Cẩm Hân Nàng ta nước mắt lưng tròng, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến tím tái: "Ngươi... Ngươi vô sỉ!" "Còn vô sỉ hơn thế này nữa cơ!" Dứt lời, ta ném Từ Chỉ Quân xuống nước, xoay người leo lên cây cầu nhỏ, khoanh tay đứng xem Thẩm Nghiễn Chu vớt bạch nguyệt quang của hắn ta lên. Ta vừa đi vừa nghịch cây trâm vàng, trên tay còn cầm chiếc nút đồng tâm mà Hoàng hậu nương nương tặng cho hai người bọn ta, đang vui vẻ bước vào cung thì bị Minh Sơ từ đâu xông ra dọa cho một trận, vội vàng cúi người hành lễ.“Nô tài không cố ý kinh động chủ tử, xin chủ tử trách phạt!”Ta đỡ thân hình đang cúi gập người của cậu ta dậy, tháo cây trâm vàng đưa cho cậu ta xem: “Tiểu thị vệ, đẹp không?”Cẩm HânGương mặt trắng nõn của cậu ta ửng đỏ, ấp úng nói một câu đẹp.Ta đắc ý vô cùng, đồ mà Hoàng hậu nương nương tặng, làm sao mà không đẹp cho được!Đồ của Hoàng hậu nương nương tặng, tất nhiên là đồ tốt rồi!“Chuyện lần trước ta bảo ngươi điều tra, đã rõ chưa?”Hắn có chút ngượng ngùng, hai má đỏ bừng: “Loại xuân dược đó có nguồn gốc từ Tây Vực, nhưng cụ thể làm sao đến tay Hoàng hậu nương nương, nô tài vẫn chưa tra ra, xin chủ tử trách phạt.”Nói xong Minh Sơ định quỳ xuống, nhưng lại bị ta ngăn cản.“Tiểu thị vệ, tại sao ngươi có thể tự do ra vào hoàng cung, tại sao lại giúp ta làm việc?”Hắn khựng lại, dường như có điều muốn nói: “Nô tài đã đi theo chủ tử, sẽ luôn ở bên cạnh chủ tử, bảo vệ chủ tử bình an, đương nhiên sẽ làm việc cho chủ tử.”Ta mỉm cười, không phủ nhận cũng không đồng ý.Quả nhiên, nam nhân đều giỏi dỗ ngọt nữ nhân, câu hỏi quan trọng thì một câu cũng không trả lời, nhưng ta lại rất thích nghe.