Tác giả:

01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi…

Chương 3

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 5.Tôi nghỉ ngơi một đêm thật thoải mái và yên ổn tại trung tâm chăm sóc mẹ và bé.Sáng hôm sau, điện thoại của Triệu Hằng gọi tới.Giọng anh ta vẫn đầy bực bội:“Bệnh viện tư đắt đỏ như vậy, không có việc gì thì mau chóng xuất viện đi.”“Cuối năm rồi, công ty bận lắm, anh không có thời gian đón em, tự bắt xe buýt mà về.”Lúc đó tôi đang tựa lưng vào gối mềm, nhấp từng ngụm canh bổ do chuyên gia dinh dưỡng nấu, nghe nhân viên chăm sóc cẩn thận giới thiệu các dịch vụ phục hồi sau sinh.Tôi từ tốn nói:“Không vội, đợi hết tháng ở cữ đã.”Triệu Hằng nghiến răng:“Em còn định ở bệnh viện tư để ở cữ? Em có biết tốn bao nhiêu tiền không?!”Tôi mỉm cười đáp:“Hai trăm nghìn, vừa quẹt thẻ xong, còn nóng hổi đấy, anh có muốn xem hóa đơn không?”Vừa dứt lời, Triệu Hằng lập tức nổi giận:“Anh muốn đổi xe em bảo không có tiền! Bây giờ lại tiêu hai trăm nghìn để ở trung tâm chăm sóc sau sinh?!”“Tô Tiểu Vân, em điên rồi à? Lập tức trả tiền lại cho anh! Về nhà ngay!”6.Không thèm để ý đến tiếng gào thét như phát điên của anh ta ở đầu dây bên kia, tôi tắt máy, ném điện thoại sang một bên.Lúc chọn bệnh viện để sinh, tôi và Triệu Hằng đã từng xảy ra mâu thuẫn.Anh ta cho rằng bệnh viện tư quá đắt, không cần thiết.“Mẹ anh sinh anh còn chẳng cần vào viện, một đồng cũng không tốn.”“Nhiều phụ nữ sinh con như vậy, sao chỉ có em là đòi hỏi?”Tôi nói: “Em có thể tự trả tiền.”Sắc mặt Triệu Hằng lập tức thay đổi.“Cái tật tiêu xài hoang phí của em bao giờ mới sửa được?”“Đưa thẻ ngân hàng cho anh giữ sớm đi! Không thì cái nhà này sớm muộn gì cũng bị em làm cho sạt nghiệp!”

5.

Tôi nghỉ ngơi một đêm thật thoải mái và yên ổn tại trung tâm chăm sóc mẹ và bé.

Sáng hôm sau, điện thoại của Triệu Hằng gọi tới.

Giọng anh ta vẫn đầy bực bội:

“Bệnh viện tư đắt đỏ như vậy, không có việc gì thì mau chóng xuất viện đi.”

“Cuối năm rồi, công ty bận lắm, anh không có thời gian đón em, tự bắt xe buýt mà về.”

Lúc đó tôi đang tựa lưng vào gối mềm, nhấp từng ngụm canh bổ do chuyên gia dinh dưỡng nấu, nghe nhân viên chăm sóc cẩn thận giới thiệu các dịch vụ phục hồi sau sinh.

Tôi từ tốn nói:

“Không vội, đợi hết tháng ở cữ đã.”

Triệu Hằng nghiến răng:

“Em còn định ở bệnh viện tư để ở cữ? Em có biết tốn bao nhiêu tiền không?!”

Tôi mỉm cười đáp:

“Hai trăm nghìn, vừa quẹt thẻ xong, còn nóng hổi đấy, anh có muốn xem hóa đơn không?”

Vừa dứt lời, Triệu Hằng lập tức nổi giận:

“Anh muốn đổi xe em bảo không có tiền! Bây giờ lại tiêu hai trăm nghìn để ở trung tâm chăm sóc sau sinh?!”

“Tô Tiểu Vân, em điên rồi à? Lập tức trả tiền lại cho anh! Về nhà ngay!”

6.

Không thèm để ý đến tiếng gào thét như phát điên của anh ta ở đầu dây bên kia, tôi tắt máy, ném điện thoại sang một bên.

Lúc chọn bệnh viện để sinh, tôi và Triệu Hằng đã từng xảy ra mâu thuẫn.

Anh ta cho rằng bệnh viện tư quá đắt, không cần thiết.

“Mẹ anh sinh anh còn chẳng cần vào viện, một đồng cũng không tốn.”

“Nhiều phụ nữ sinh con như vậy, sao chỉ có em là đòi hỏi?”

Tôi nói: “Em có thể tự trả tiền.”

Sắc mặt Triệu Hằng lập tức thay đổi.

“Cái tật tiêu xài hoang phí của em bao giờ mới sửa được?”

“Đưa thẻ ngân hàng cho anh giữ sớm đi! Không thì cái nhà này sớm muộn gì cũng bị em làm cho sạt nghiệp!”

Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 5.Tôi nghỉ ngơi một đêm thật thoải mái và yên ổn tại trung tâm chăm sóc mẹ và bé.Sáng hôm sau, điện thoại của Triệu Hằng gọi tới.Giọng anh ta vẫn đầy bực bội:“Bệnh viện tư đắt đỏ như vậy, không có việc gì thì mau chóng xuất viện đi.”“Cuối năm rồi, công ty bận lắm, anh không có thời gian đón em, tự bắt xe buýt mà về.”Lúc đó tôi đang tựa lưng vào gối mềm, nhấp từng ngụm canh bổ do chuyên gia dinh dưỡng nấu, nghe nhân viên chăm sóc cẩn thận giới thiệu các dịch vụ phục hồi sau sinh.Tôi từ tốn nói:“Không vội, đợi hết tháng ở cữ đã.”Triệu Hằng nghiến răng:“Em còn định ở bệnh viện tư để ở cữ? Em có biết tốn bao nhiêu tiền không?!”Tôi mỉm cười đáp:“Hai trăm nghìn, vừa quẹt thẻ xong, còn nóng hổi đấy, anh có muốn xem hóa đơn không?”Vừa dứt lời, Triệu Hằng lập tức nổi giận:“Anh muốn đổi xe em bảo không có tiền! Bây giờ lại tiêu hai trăm nghìn để ở trung tâm chăm sóc sau sinh?!”“Tô Tiểu Vân, em điên rồi à? Lập tức trả tiền lại cho anh! Về nhà ngay!”6.Không thèm để ý đến tiếng gào thét như phát điên của anh ta ở đầu dây bên kia, tôi tắt máy, ném điện thoại sang một bên.Lúc chọn bệnh viện để sinh, tôi và Triệu Hằng đã từng xảy ra mâu thuẫn.Anh ta cho rằng bệnh viện tư quá đắt, không cần thiết.“Mẹ anh sinh anh còn chẳng cần vào viện, một đồng cũng không tốn.”“Nhiều phụ nữ sinh con như vậy, sao chỉ có em là đòi hỏi?”Tôi nói: “Em có thể tự trả tiền.”Sắc mặt Triệu Hằng lập tức thay đổi.“Cái tật tiêu xài hoang phí của em bao giờ mới sửa được?”“Đưa thẻ ngân hàng cho anh giữ sớm đi! Không thì cái nhà này sớm muộn gì cũng bị em làm cho sạt nghiệp!”

Chương 3