01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi…
Chương 18
Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 35.Và sự thật đúng là như vậy.Sau khi bị sa thải, Triệu Hằng vốn định ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, chờ khi mọi chuyện lắng xuống sẽ tính tiếp.Nhưng mẹ anh ta lại không đồng ý.“Con cứ ngồi không ở nhà, không kiếm được đồng nào, chỉ tiêu tiền, như vậy sao mà sống được?”“May mà dì Trương của con bảo dẫn mẹ làm bán hàng online. Chỉ cần đầu tư trước 50.000 mua hàng, sau này có thể kiếm gấp đôi!”Triệu Hằng không nhịn được lên tiếng:“Mẹ, con giờ chưa tìm được việc, mẹ đừng làm loạn nữa có được không?”Bà Triệu không vui:“Mẹ đã đồng ý với dì Trương nhà người ta rồi, giờ quay xe giữa chừng, mẹ biết giấu mặt vào đâu?”“Huống hồ đây là cơ hội làm ăn tốt. Trong tay con không phải còn khoản tiền bồi thường công ty trả sao?”“Mẹ thật không biết nuôi con lớn chừng này có ích gì!”Hết cách, Triệu Hằng đành phải chuyển 50.000 cho mẹ.Nhưng sóng gió chưa kịp lắng, tối hôm đó, chị gái Triệu Hằng lại gọi điện mượn tiền.“Tiểu Tiểu năm sau vào tiểu học, chị nhờ người lo cho cháu một suất vào trường trọng điểm.”“Giờ còn thiếu chút tiền bôi trơn, em chuyển trước cho chị 50.000 nhé.”36.Chị gái Triệu Hằng bỏ học lấy chồng từ sớm, kinh tế vốn đã không khá giả, nay lại vừa sinh đứa thứ ba, cuộc sống càng thêm khốn khó, rối ren trăm bề.Cô ta thường xuyên than nghèo kể khổ với Triệu Hằng, mà anh ta thì cũng hết lòng giúp đỡ, vì dù sao anh ta cũng là người “có tiền đồ” nhất trong nhà, là trụ cột chống đỡ cả gia đình.Nhưng nay tình thế đã khác, Triệu Hằng khó khăn mở lời:“Chị, chị cũng biết dạo này em nghỉ việc rồi, trong tay thật sự không còn bao nhiêu…”Đối phương lập tức sốt ruột:“Tiểu Hằng, em không thể vong ơn phụ nghĩa như vậy được! Hồi đó không phải chị bỏ học đi làm, em có được như hôm nay sao?”“Chuyện học hành của cháu là đại sự, em làm cậu mà đứng nhìn được à?!”“Em đâu biết chị phải nhờ cậy biết bao mối quan hệ mới lo được suất này! Cùng lắm, sau này chị trả em là được chứ gì!”Triệu Hằng thừa biết chuyện trả lại tiền là điều không thể — cũng giống như bao lần “mượn” tiền trước đây, chưa lần nào có chuyện trả lại.Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn cắn răng chuyển tiếp 50.000.Chỉ trong chưa đầy một tháng, toàn bộ tiền bồi thường trong tay Triệu Hằng đã tiêu sạch.Nhìn hóa đơn thẻ tín dụng chồng chất, nghe điện thoại từ công ty bảo hiểm đòi bồi thường, cuối cùng Triệu Hằng cũng không gồng nổi nữa.
35.
Và sự thật đúng là như vậy.
Sau khi bị sa thải, Triệu Hằng vốn định ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, chờ khi mọi chuyện lắng xuống sẽ tính tiếp.
Nhưng mẹ anh ta lại không đồng ý.
“Con cứ ngồi không ở nhà, không kiếm được đồng nào, chỉ tiêu tiền, như vậy sao mà sống được?”
“May mà dì Trương của con bảo dẫn mẹ làm bán hàng online. Chỉ cần đầu tư trước 50.000 mua hàng, sau này có thể kiếm gấp đôi!”
Triệu Hằng không nhịn được lên tiếng:
“Mẹ, con giờ chưa tìm được việc, mẹ đừng làm loạn nữa có được không?”
Bà Triệu không vui:
“Mẹ đã đồng ý với dì Trương nhà người ta rồi, giờ quay xe giữa chừng, mẹ biết giấu mặt vào đâu?”
“Huống hồ đây là cơ hội làm ăn tốt. Trong tay con không phải còn khoản tiền bồi thường công ty trả sao?”
“Mẹ thật không biết nuôi con lớn chừng này có ích gì!”
Hết cách, Triệu Hằng đành phải chuyển 50.000 cho mẹ.
Nhưng sóng gió chưa kịp lắng, tối hôm đó, chị gái Triệu Hằng lại gọi điện mượn tiền.
“Tiểu Tiểu năm sau vào tiểu học, chị nhờ người lo cho cháu một suất vào trường trọng điểm.”
“Giờ còn thiếu chút tiền bôi trơn, em chuyển trước cho chị 50.000 nhé.”
36.
Chị gái Triệu Hằng bỏ học lấy chồng từ sớm, kinh tế vốn đã không khá giả, nay lại vừa sinh đứa thứ ba, cuộc sống càng thêm khốn khó, rối ren trăm bề.
Cô ta thường xuyên than nghèo kể khổ với Triệu Hằng, mà anh ta thì cũng hết lòng giúp đỡ, vì dù sao anh ta cũng là người “có tiền đồ” nhất trong nhà, là trụ cột chống đỡ cả gia đình.
Nhưng nay tình thế đã khác, Triệu Hằng khó khăn mở lời:
“Chị, chị cũng biết dạo này em nghỉ việc rồi, trong tay thật sự không còn bao nhiêu…”
Đối phương lập tức sốt ruột:
“Tiểu Hằng, em không thể vong ơn phụ nghĩa như vậy được! Hồi đó không phải chị bỏ học đi làm, em có được như hôm nay sao?”
“Chuyện học hành của cháu là đại sự, em làm cậu mà đứng nhìn được à?!”
“Em đâu biết chị phải nhờ cậy biết bao mối quan hệ mới lo được suất này! Cùng lắm, sau này chị trả em là được chứ gì!”
Triệu Hằng thừa biết chuyện trả lại tiền là điều không thể — cũng giống như bao lần “mượn” tiền trước đây, chưa lần nào có chuyện trả lại.
Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn cắn răng chuyển tiếp 50.000.
Chỉ trong chưa đầy một tháng, toàn bộ tiền bồi thường trong tay Triệu Hằng đã tiêu sạch.
Nhìn hóa đơn thẻ tín dụng chồng chất, nghe điện thoại từ công ty bảo hiểm đòi bồi thường, cuối cùng Triệu Hằng cũng không gồng nổi nữa.
Đời Này Không Nợ NhauTác giả: Khuyết DanhTruyện Hài Hước, Truyện Nữ Cường01 Ca phẫu thuật kết thúc, y tá đẩy tôi ra khỏi phòng sinh, mỉm cười báo tin mẹ tròn con vuông. Nhưng sắc mặt Triệu Hằng lại không mấy dễ coi. Anh ta cất giọng trầm: “Tiểu Vân, anh có chuyện muốn bàn với em.” “Con là do em muốn sinh, sau này tự em chăm.” “Đừng lúc nào cũng trông cậy vào người khác, mẹ anh cũng không nợ nần gì em.” Tôi gật đầu: “Còn gì nữa không?” Thấy tôi bình tĩnh như vậy, Triệu Hằng hơi ngạc nhiên. Anh ta nói tiếp: “Còn nữa, em cũng phải sửa cái tính nóng nảy của mình đi. Quần áo có mặc là được rồi, đừng mua mỹ phẩm nữa.” “Làm mẹ rồi mà vẫn tiêu xài hoang phí, sống thì phải biết tiết kiệm mới quan trọng.” 2. Anh ta nói ra những lời đó, tôi chẳng hề thấy bất ngờ. Bởi từ rất sớm, tôi đã hiểu rõ gia đình họ là kiểu người như thế nào. Lúc trước, sau khi khám thai xong, mẹ chồng cầm tấm siêu âm đi khắp nơi nhờ vả tìm người quen dò hỏi. Khi biết là con gái, bà lập tức sầm mặt lại. “Con gái chỉ tổ tốn của, sinh con đầu lòng nhất định phải là con trai.” Mẹ chồng yêu cầu tôi… 35.Và sự thật đúng là như vậy.Sau khi bị sa thải, Triệu Hằng vốn định ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, chờ khi mọi chuyện lắng xuống sẽ tính tiếp.Nhưng mẹ anh ta lại không đồng ý.“Con cứ ngồi không ở nhà, không kiếm được đồng nào, chỉ tiêu tiền, như vậy sao mà sống được?”“May mà dì Trương của con bảo dẫn mẹ làm bán hàng online. Chỉ cần đầu tư trước 50.000 mua hàng, sau này có thể kiếm gấp đôi!”Triệu Hằng không nhịn được lên tiếng:“Mẹ, con giờ chưa tìm được việc, mẹ đừng làm loạn nữa có được không?”Bà Triệu không vui:“Mẹ đã đồng ý với dì Trương nhà người ta rồi, giờ quay xe giữa chừng, mẹ biết giấu mặt vào đâu?”“Huống hồ đây là cơ hội làm ăn tốt. Trong tay con không phải còn khoản tiền bồi thường công ty trả sao?”“Mẹ thật không biết nuôi con lớn chừng này có ích gì!”Hết cách, Triệu Hằng đành phải chuyển 50.000 cho mẹ.Nhưng sóng gió chưa kịp lắng, tối hôm đó, chị gái Triệu Hằng lại gọi điện mượn tiền.“Tiểu Tiểu năm sau vào tiểu học, chị nhờ người lo cho cháu một suất vào trường trọng điểm.”“Giờ còn thiếu chút tiền bôi trơn, em chuyển trước cho chị 50.000 nhé.”36.Chị gái Triệu Hằng bỏ học lấy chồng từ sớm, kinh tế vốn đã không khá giả, nay lại vừa sinh đứa thứ ba, cuộc sống càng thêm khốn khó, rối ren trăm bề.Cô ta thường xuyên than nghèo kể khổ với Triệu Hằng, mà anh ta thì cũng hết lòng giúp đỡ, vì dù sao anh ta cũng là người “có tiền đồ” nhất trong nhà, là trụ cột chống đỡ cả gia đình.Nhưng nay tình thế đã khác, Triệu Hằng khó khăn mở lời:“Chị, chị cũng biết dạo này em nghỉ việc rồi, trong tay thật sự không còn bao nhiêu…”Đối phương lập tức sốt ruột:“Tiểu Hằng, em không thể vong ơn phụ nghĩa như vậy được! Hồi đó không phải chị bỏ học đi làm, em có được như hôm nay sao?”“Chuyện học hành của cháu là đại sự, em làm cậu mà đứng nhìn được à?!”“Em đâu biết chị phải nhờ cậy biết bao mối quan hệ mới lo được suất này! Cùng lắm, sau này chị trả em là được chứ gì!”Triệu Hằng thừa biết chuyện trả lại tiền là điều không thể — cũng giống như bao lần “mượn” tiền trước đây, chưa lần nào có chuyện trả lại.Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn cắn răng chuyển tiếp 50.000.Chỉ trong chưa đầy một tháng, toàn bộ tiền bồi thường trong tay Triệu Hằng đã tiêu sạch.Nhìn hóa đơn thẻ tín dụng chồng chất, nghe điện thoại từ công ty bảo hiểm đòi bồi thường, cuối cùng Triệu Hằng cũng không gồng nổi nữa.