Tác giả:

◎ “Ở lại.” ◎ “Tội tiên Đô Diêu Chi phạm phải là cố sát, phạt giam cầm trong U Lao để hối lỗi trong 20 năm!” Vạn dặm băng giá, tuyết trắng phủ dày đến tận mắt cá chân. Một thiếu nữ gầy yếu, trên tay mang gông xiềng, chân bị trói bằng xích sắt, từng bước lê lết gian nan trên nền tuyết lạnh. Gió bắc nổi lên, cuồng tuyết điên cuồng quét qua, mờ mịt cả tầm nhìn. Lông mi nàng khẽ run, đồng tử khẽ động, môi mím chặt, hơi thở hóa thành từng làn khí trắng lượn lờ. “Bốp!” Một chiếc roi màu xanh biếc quất mạnh lên người nàng. Tấm áo vải mỏng manh không thể che giấu được những vết roi đỏ hằn trên da thịt. Giám ngục lạnh lùng quát: “Lề mề gì đấy? Đi mau!” Đô Diêu Chi như chợt bừng tỉnh, mở to hai mắt. Nàng khẽ đưa ngón tay chạm vào chỗ bị roi quất, nhưng cánh tay đã đông cứng, không còn cảm giác đau đớn nữa. “Ngươi cố ý bày mưu giết hại Tiên Tử, nhưng Tiên Tử nhân từ nên đã cầu xin cho ngươi, ngươi mới có thể giữ được mạng. Nếu không thì đừng nói đến chuyện thi hành án 20 năm, ngươi đã bị thiên…

Truyện chữ