Tác giả:

Cả người Yul như muốn gục xuống vì đói. Mấy ngày nay, cậu không thể ăn nổi một ngụm nước, chứ đừng nói đến một bữa ăn nóng hổi. Nếu cứ thế này, cậu sẽ chết đói mất.   Dựa vào cảm giác chóng mặt và sự choáng váng, tình trạng của Yul lúc này gần như sắp sụp đổ hoàn toàn.   Nhìn vào giỏ trái cây trên bàn, Yul không khỏi ch** n**c miếng. Dù chẳng phải một bữa ăn thịnh soạn sau vài ngày nhịn đói, nhưng lúc này cậu đâu có quyền lựa chọn, có là thức ăn thừa hay dơ bẩn, cậu cũng không thể kén chọn... Hay nói đúng hơn, cậu chẳng còn đủ sức để so đo với những quả trái cây héo úa hay tươi mới nữa.   Khoảng cách từ chỗ cậu đến chiếc bàn hình như chỉ khoảng 2 mét. Nếu là người bình thường, chỉ cần ba hoặc bốn bước là có thể tới nơi.   Ừ, đó là với người bình thường.   Vấn đề là Yul đâu phải người bình thường. Cậu chỉ dài có 20cm, lại là một con búp bê “hình người” hai đầu, đầu cậu chiếm mất nửa cơ thể.   Tất nhiên, không phải lúc nào cũng như vậy, nhưng thôi, từ từ rồi sẽ kể sau.   Yul cố gắng di…

Truyện chữ