Tác giả:

01   Suýt chút nữa ta đã lạc lối trong hai chữ “hoàng tỷ” vang lên không ngớt kia.   Ở kiếp trước, các nàng gọi ta là tiện nhân.   Ta cũng chẳng chịu thua.   Gọi bọn họ là tiện tỳ, đồ ngu, nô tỳ chua ngoa, kẻ ngu dốt…   Nhưng đó đều là chuyện kiếp trước rồi.   Kiếp này, các nàng là tỷ muội thân thiết cùng ta tương thân tương ái.   Ta nhìn An phi, mỉm cười nói:   “Gấp gì chứ, ta đây ắt có diệu kế, chỉ là phải xem muội có đủ tàn nhẫn hay không thôi.”   An phi vội vàng hành lễ:   “Muội muội ta còn chưa quá tuổi cập kê, đã sớm đính hôn với người ta, nay nàng đã vào chốn thâm cung, tuyệt không thể để nàng cũng rơi vào vũng bùn này. Cầu xin hoàng tỷ thương xót, từ nay về sau ta sẽ nhất mực nghe theo hoàng tỷ.”   An phi vốn dĩ chẳng hề tin ta.   Cho đến khi ta bảo nàng giả vờ rời tiệc, rồi lặng lẽ quay lại, tận mắt thấy ánh mắt hoàng đế tr@n trụi rơi xuống người muội muội non nớt như mầm xuân của nàng...   An phi giận đến nghiến răng nghiến lợi.   Muội muội nàng là nàng tự tay nuôi lớn, tình…

Truyện chữ