Thái hậu thích dùng đạo đức để trói buộc người khác, thế lực ngoại thích thì hoành hành ngang ngược. Thái tử vô tài vô đức, các hoàng tử khác thì ôm mộng bá vương, thèm khát ngai vàng. Các công chúa tuy là cành vàng lá ngọc, nhưng thường xuyên bị phò mã và nhà chồng ức h**p. Phi tần trong hậu cung thì đấu đá không ngừng, mạnh ai nấy tự lo lấy thân. Ngay cả các ngôn quan cũng lời lẽ sắc bén, chỉ cần ta hơi sơ sẩy một chút là lập tức bị chửi bới thậm tệ. Mẹ nó chứ, làm hoàng đế mà đến mức này thì đúng là mất mặt. Ngày đầu tiên làm hoàng đế, ta đã muốn c.h.é.m đầu người khác rồi. 1. Ta vốn là tổng giám đốc một doanh nghiệp nhà nước, sắp nghỉ hưu thì đầu óc nóng lên, nhảy xuống sông cứu hai đứa nhóc bị rơi xuống nước, rồi tèo luôn. Do việc cứu người tích được công đức, Diêm Vương quyết định cho ta thêm 20 năm dương thọ. Ta hí hửng chuẩn bị quay lại dương gian tận hưởng cuộc sống hưu trí tuyệt vời, thì lúc ấy— Một nam nhân mặc cổ phục tên là Thịnh Cảnh Thái đang khóc lóc kể lể trước mặt…
Tác giả: