Tác giả:

Khi nhận được thư của sư tỷ, ta lập tức từ bỏ cuộc vân du, thúc ngựa ngày đêm trở về hoàng cung. Trong Phượng Ngô cung, hết chậu m.á.u này đến chậu m.á.u khác được người hầu hốt hoảng bưng ra từ nội điện.   "Không xong rồi! Hoàng hậu nương nương bị băng huyết!"   Bà mụ giàu kinh nghiệm nhất trong cung cũng hoảng loạn tột độ.   Ta đạp mạnh cánh cửa, tay cầm thanh kiếm đẫm máu, sải bước tiến vào. Lưỡi kiếm lạnh lẽo kề sát cổ bà mụ: "Có bảo toàn được bình an không?"   Bà mụ bị ta quát khẽ, đến thở mạnh cũng không dám, chỉ biết liên tục gật đầu như bổ củi.   Ta ôm chặt kiếm, đứng canh giữ bên ngoài cửa điện. Cuối cùng, khi ánh bình minh vừa hé rạng, một tiếng khóc trẻ thơ trong trẻo vang lên, xé tan màn mây dày đặc.   Một vệt nắng ban mai yếu ớt khẽ chiếu xuống.   "Sinh rồi! Sinh rồi! Là một tiểu công chúa!"   Bà đỡ ôm lấy đứa bé, mừng rỡ đến rơi nước mắt. Ta vội vã chạy nhanh vào trong điện. Sau ba năm xa cách, cuối cùng ta cũng gặp lại người mà ngày đêm ta hằng mong nhớ.   "Chỉ Miểu,…

Truyện chữ