Mười năm trước, là năm Gia Mẫn thứ mười ba. Một phong chiến báo vạn dặm mà đến, mang về tin Trấn Quốc Công Hoắc Vân Kiêu – phu quân của Diệp Già Lạc, chết trận! Diệp Già Lạc bị cô em chồng Hoắc Kiều Kiều chỉ vào mũi mắng: “Đều do đồ xui xẻo nhà ngươi! Không chỉ khắc chết phụ thân ta, bây giờ còn khắc chết cả huynh trưởng của ta.” “Kiều Kiều!” Hoắc lão phu nhân nằm trên giường với sắc mặt tái nhợt, quát lớn: “Trưởng tẩu như mẹ, con phải kính trọng tẩu tẩu của con.” Ngay sau đó, lão phu nhân dịu dàng nắm tay Diệp Già Lạc, rưng rưng nói: “Lạc Nhi, con là con dâu cả của phủ Trấn Quốc Công! Hiện giờ Vân Kiêu không biết tung tích, phủ Quốc Công này phải dựa vào con rồi.” Diệp Già Lạc hoảng hốt. Câu nói của lão phu nhân và cảm xúc thô ráp trên tay y hệt như khi đó khiến nàng hoàn hồn. Vậy mà nàng thật sự quay về mười năm trước! Hoắc gia không có con trai, Hoắc Vân Kiêu vừa chết, tước vị Trấn Quốc Công sẽ bị Thánh thượng thu hồi. Kiếp trước, vì giữ được tước vị này, nàng đã trả giá bằng tất…
Tác giả: