Đêm tuyết phủ trắng xóa ngoại ô Trường An, tại Song Cực Lâu. Những vật thể chập chờn trong bóng tối, dưới ánh trăng mờ ảo, trông như những bóng ma quỷ dị. Thiếu nữ với quyết tâm một mất một còn, bất chấp gió tuyết giữa núi rừng, tiến bước. Nhịp tim nàng đánh trống dồn dập giữa không gian bao la, nơi những bông tuyết rơi lả tả như ngọc vụn vỡ tan. Hơi thở nóng hổi phả ra thành từng làn khói trắng, nhanh chóng tan biến vào màn đêm. Trong ánh đèn dầu leo lét, bóng hình sư tỷ mờ ảo hiện ra ngay phía trước. Quần áo ướt sũng, Thẩm Nghịch run rẩy vì lạnh và áp lực, đứng đối diện người kia. "Sư tỷ, lần xuất chinh này quá nguy hiểm, vết thương cũ của ngươi vẫn chưa lành, ta không muốn ngươi đi." Dưới mái hiên phủ đầy tuyết trắng, Biên Tẫn đang lau chùi chiếc roi dài, ngẩng lên đôi mắt lạnh lùng ướt đẫm sương đêm. Giọng nàng trầm tĩnh, kiên quyết như mọi khi, không cho phép ai can ngăn. "Nếu ta không đi, Yến Lạc ắt sẽ thất thủ. Kinh thành nguy vong, thì sư môn sao có thể bình yên." Thẩm Nghịch…
Tác giả: