Mở mắt đã bình minh, ánh mắt Diệp Hiểu Quân có chút khó mở nổi, tùy tiện đưa tay dụi mắt, lại bất giác chạm phải dị vật làm cho nàng nhăn mặt hấp một ngụm khí lạnh.
Đầu gối má kề Thuận Đức năm thứ chín, tháng cuối xuân, trong kinh thành trăm hoa rực rỡ, cây cỏ um tùm, trên phố dân chúng đông đúc nhộn nhịp, tiếng người sôi nổi náo nhiệt.
Ngày đầu tiên mọi người tấp nập đến trường đại học báo danh, Đào Lễ là cô gái không giống như những người khác lôi kéo vali to oành đi qua đi lại khắp trường, nhưng nàng lại vô cùng phấn khởi.
Tên tác phẩm : Thực Sắc Tác Giả : Ninh Viễn Thể Loại : mỹ thực văn, hiện đại, giới ẩm thực. Dịch Giả : QT tiên sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm Tình Trạng: Hoàn (93 chương + 2 phiên ngoại)
Trần Cách từ phòng tắm ở chỗ tập thể thao bước ra, đến quầy gửi đồ lấy lại di động, phát hiện người đại diện của nàng phát wechat qua. Vài cái voicechat dài mười mấy hai mấy giây gửi qua làm nàng giật mình. Có công tác mới sao? Có cái gì để quay chụp sao?
Gần đây Nghiêm Liệt rất khó chịu, giống như tên của cô, luôn cảm thấy nóng nảy. Cô mới mua nhà phong thuỷ không tệ, ban công và phòng ngủ hướng nam, Nam-Bắc thuận hoà, cửa sổ lớn sát mặt đất, lấy ánh sáng tốt.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đây là phòng ngủ của Nhiễm Cấm, đẩy cửa ra là có thể ngửi được mùi hương giống hệt trên cơ thể nàng.
Một cơn gió lạnh khổng lồ thổi tới, thổi qua những ánh đèn neon đỏ không bao giờ tắt của thành phố. Ánh sáng mờ ảo bao trùm cả thành phố, nhưng không thể chiếu vào lòng người.
Cuối năm, trời rét. Hai ngày nay tuyết rơi không ngừng, thành phố N bị bao phủ bởi lớp tro bạc dày. Giống như con mãnh thú bị chết cóng, đông cứng sau trận đại hồng thuỷ. Chiếc ô tô băng qua con đường phủ đầy tuyết. Người phụ nữ với mái tóc đen dài ngồi trên ghế phụ lái.