Tác giả:

Ngay khi bàn tay tôi sắp giáng xuống mặt con gái của bảo mẫu, tôi mới biết được nội dung câu chuyện.   Cô ta là nữ chính trời chọn, còn tôi chỉ là nữ phụ ác độc.   Vậy thì càng phải đánh mạnh hơn nữa.   Đúng lúc nam chính xuất hiện, anh ta giận dữ đẩy tôi xuống hồ nước.   Tôi ướt sũng leo lên, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.   Không dạy dỗ đám người này một trận, làm sao xứng đáng với danh hiệu nữ phụ ác độc của tôi?   1   Trong buổi tiệc sinh nhật của vị hôn phu, món quà tôi tỉ mỉ chọn lựa bị ném mạnh xuống đất.   Chu Trạch ung dung lấy khăn tay lau sạch đầu ngón tay vừa chạm vào món quà của tôi.   Anh ta nhìn tôi đầy chán ghét: “Tống Viên, tôi mắc chứng sạch sẽ. Đồ học đòi tinh tế mà cô tặng, tôi thấy bẩn.”   Nhìn chiếc trâm cài tinh xảo lăn ra khỏi hộp, mặt tôi đỏ bừng lên vì ngượng.   Vài cô bạn thân xung quanh bị cảnh tượng này làm cho sợ đến mức nín thở.   Sợ rằng ngay giây sau tôi sẽ nổi cơn thịnh nộ.   Dù sao với thân phận của tôi, đi đến đâu cũng là tâm điểm được…

Truyện chữ