Tác giả:

Ca của ta năm nay đã hơn hai mươi, vẫn chưa thành thân. Mẫu thân ta sốt ruột vô cùng, nhờ Trương bà tử sắp xếp một cuộc hôn nhân. Trương bà tử vào mấy hôm trước đã báo tin, nói đã có hy vọng, là cô nương của Tiền gia, bộ dáng rất đàng hoàng, chỉ có điều chân bị khập khiễng. Nếu không có dị nghị gì, thì chờ đến ngày đặt lễ định hôn. Ngẩng đầu gả nữ nhi, cúi đầu cưới tức phụ, chỉ cần cô nương người ta không nói gì, nhà của bọn ta tự nhiên là đồng ý. Sau khi nhà tiểu thúc biết chuyện, lại ở cách đầu tường châm chọc bọn ta. "Con què sánh đôi với thằng câm, đúng là cặp đôi hoàn hảo, cặp đôi lý tưởng, cặp đôi thiên tiên!" "Trước đây đã nói để cho Tam lang nhà ta về làm con thừa tự cho đại ca, mà đại ca sống c.h.ế.t cũng không chịu, cứ khư khư giữ một thằng câm như báu vật..." Tiểu thẩm là một bà lười, suốt ngày nằm ì trên giường cùng ăn bám hán tử, cả ngày không làm gì cả, chỉ nghĩ cách đi nhà nào đó ăn trộm đậu hoặc trộm trứng. Nói ra cũng khéo, đúng là rùa tìm đậu xanh, ba ba tìm ếch.…

Chương 10: Chương 10

Quãng Đời Còn Lại Dài Đằng ĐẵngTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản VănCa của ta năm nay đã hơn hai mươi, vẫn chưa thành thân. Mẫu thân ta sốt ruột vô cùng, nhờ Trương bà tử sắp xếp một cuộc hôn nhân. Trương bà tử vào mấy hôm trước đã báo tin, nói đã có hy vọng, là cô nương của Tiền gia, bộ dáng rất đàng hoàng, chỉ có điều chân bị khập khiễng. Nếu không có dị nghị gì, thì chờ đến ngày đặt lễ định hôn. Ngẩng đầu gả nữ nhi, cúi đầu cưới tức phụ, chỉ cần cô nương người ta không nói gì, nhà của bọn ta tự nhiên là đồng ý. Sau khi nhà tiểu thúc biết chuyện, lại ở cách đầu tường châm chọc bọn ta. "Con què sánh đôi với thằng câm, đúng là cặp đôi hoàn hảo, cặp đôi lý tưởng, cặp đôi thiên tiên!" "Trước đây đã nói để cho Tam lang nhà ta về làm con thừa tự cho đại ca, mà đại ca sống c.h.ế.t cũng không chịu, cứ khư khư giữ một thằng câm như báu vật..." Tiểu thẩm là một bà lười, suốt ngày nằm ì trên giường cùng ăn bám hán tử, cả ngày không làm gì cả, chỉ nghĩ cách đi nhà nào đó ăn trộm đậu hoặc trộm trứng. Nói ra cũng khéo, đúng là rùa tìm đậu xanh, ba ba tìm ếch.… Ca ca và tẩu tẩu đã làm lễ bái đường, chuẩn bị uống rượu hợp cẩn.Một cơn sóng chưa yên, lại dậy lên một con sóng khác, Điền Phán Nhi không biết từ lúc nào đã trèo qua tường, nàng ta lủi vào trong nhà, ánh mắt lộ vẻ dữ tợn, trực tiếp đánh đổ rượu xuống đất.Mẫu thân ta tức giận không chịu nổi, đưa tay định đánh vào đầu Phán Nhi, nhưng nàng ta lợi dụng lúc đông người, quay người không biết đã lẩn đi đâu.Ôn Thế Huân cũng xông vào phòng trong, không ngừng hùng hùng hổ hổ chửi rủa, "Ngươi đã tám đời chưa thấy nam nhân rồi sao, ngay cả chút mặt mũi cũng không cần, để Hắc Đậu nhận một tên chân đất như vậy làm phụ thân, chẳng phải đánh vào mặt Ôn gia của ta hay sao?"Đại ca nhíu mày, ánh mắt sâu thẳm như chim ưng quét qua xung quanh, tay dài chân dài, thân hình cao lớn, chắn trước mặt tẩu tử, bảo vệ tẩu ấy kín kẽ.Ôn Thế Huân hừ lạnh một tiếng, đặt d.a.o lên cổ của cat a.Ca ta ngay cả mí mắt cũng không chớp, dồn hết sức vào chân đá vào giữa háng hắn ta, tay trái giật lấy con dao, lập tức xoay chuyển tình thế.Khóe mắt đại ca hiện lên ý cười, chắc hẳn đang nghĩ, "Hóa ra là loại vô dụng như vậy."Ôn Thế Huân bị đại ca trói c.h.ặ.t t.a.y chân, không thể động đậy chút nào.Tẩu tử nhấc khăn voan lên, trao đổi ánh mắt với đại ca, trong lòng đã hiểu rõ hết thảy, tẩu tử nhận lấy con d.a.o nhọn từ tay ca ca, đặt lên cổ Ôn Thế Huân."Ôn Thế Huân, ta chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi ngược lại tự tìm đến cửa.""Trước đây, ta bị Ôn gia các ngươi dày vò, giờ ta không còn đơn độc nữa, chúng ta cùng nhau tính rõ nợ cũ nợ mới đi."Đại ca ta phất phất tay, phụ thân ta và vài hán tử nâng cỗ kiện đang ở trong nhà chuẩn bị dùng tiệc cùng theo sau, mỗi người rút ra một cây gỗ dùng để nâng sính lễ, khí thế hừng hực tiến về phía đám người do Ôn Thế Huân dẫn đầu để tính sổ.Nam nhân đang giữ Hắc Đậu thấy vậy, lập tức thả Hắc Đậu ra rồi chạy trốn, phụ thân ta nhẹ nhàng an ủi bé, "Hắc Đậu, đi tìm nãi nãi của con đi.""Các huynh đệ, lên cho ta, tìm rắc rối đến tận nhà ta, thật sự tưởng lão tử dễ bị bắt nạt sao?"Ôn Thế Huân không dám hành động thiếu suy nghĩa, giọng nói có chút run rẩy, "Tiền Kiều Nhi, ngươi có chuyện nói cho đàng hoàng, bỏ d.a.o xuống, Hắc Đậu dù sao cũng là nữ nhi của Ôn gia ta, hôm nay đến không có mục đích gì khác, chỉ là muốn mời ngươi về, tiếp tục làm thiếu nãi nãi Ôn gia, sau này, Hắc Đậu vẫn là đại tiểu thư đích xuất của nhà ta."Tẩu tử phun một ngụm nước bọt vào mặt hắn ta, "Ta khinh, ngươi nghĩ Ôn gia ngươi là hoàng thân quốc thích, ai thèm làm Đại tiểu thư nhà ngươi."Ôn Thế Huân bị chọc giận, như con cá béo trên thớt đợi làm thịt, liên tục vặn vẹo người, "Ngươi là kỹ nữ thối, trước đây ngươi ở ngay dưới mi mắt ta lén lút vụng trộm với người khác, đáng lẽ ta nên l*t tr*n áo ngươi treo lên cổng thành cho bà con nhìn xem, không tuân thủ nữ tắc thì sẽ có kết cục như thế nào."Tẩu tử mím môi, nhẹ nhàng cắt một nhát vào cổ Ôn Thế Huân, m.á.u lập tức rỉ ra."Thật nực cười, lão mẫu nhà ngươi không biết xấu hổ lại mang điền sản cửa hàng của nhà ta ra bàn bạc hòa ly, ta sống c.h.ế.t không đồng ý, nên mới bị các ngươi dùng từ hưu thư đuổi ra ngoài, không ngờ các ngươi lại bất nhân bất nghĩa, còn tìm cách đánh c.h.ế.t nhi tử của Lưu chưởng quầy, ép Lưu chưởng quầy phải trở về quê, thừa dịp lúc đó đi chiếm đoạt cửa hàng của nhà ta.""Tính thời gian, Lưu chưởng quầy chắc cũng sắp đến rồi...”

Ca ca và tẩu tẩu đã làm lễ bái đường, chuẩn bị uống rượu hợp cẩn.

Một cơn sóng chưa yên, lại dậy lên một con sóng khác, Điền Phán Nhi không biết từ lúc nào đã trèo qua tường, nàng ta lủi vào trong nhà, ánh mắt lộ vẻ dữ tợn, trực tiếp đánh đổ rượu xuống đất.

Mẫu thân ta tức giận không chịu nổi, đưa tay định đánh vào đầu Phán Nhi, nhưng nàng ta lợi dụng lúc đông người, quay người không biết đã lẩn đi đâu.

Ôn Thế Huân cũng xông vào phòng trong, không ngừng hùng hùng hổ hổ chửi rủa, "Ngươi đã tám đời chưa thấy nam nhân rồi sao, ngay cả chút mặt mũi cũng không cần, để Hắc Đậu nhận một tên chân đất như vậy làm phụ thân, chẳng phải đánh vào mặt Ôn gia của ta hay sao?"

Đại ca nhíu mày, ánh mắt sâu thẳm như chim ưng quét qua xung quanh, tay dài chân dài, thân hình cao lớn, chắn trước mặt tẩu tử, bảo vệ tẩu ấy kín kẽ.

Ôn Thế Huân hừ lạnh một tiếng, đặt d.a.o lên cổ của cat a.

Ca ta ngay cả mí mắt cũng không chớp, dồn hết sức vào chân đá vào giữa háng hắn ta, tay trái giật lấy con dao, lập tức xoay chuyển tình thế.

Khóe mắt đại ca hiện lên ý cười, chắc hẳn đang nghĩ, "Hóa ra là loại vô dụng như vậy."

Ôn Thế Huân bị đại ca trói c.h.ặ.t t.a.y chân, không thể động đậy chút nào.

Tẩu tử nhấc khăn voan lên, trao đổi ánh mắt với đại ca, trong lòng đã hiểu rõ hết thảy, tẩu tử nhận lấy con d.a.o nhọn từ tay ca ca, đặt lên cổ Ôn Thế Huân.

"Ôn Thế Huân, ta chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi ngược lại tự tìm đến cửa."

"Trước đây, ta bị Ôn gia các ngươi dày vò, giờ ta không còn đơn độc nữa, chúng ta cùng nhau tính rõ nợ cũ nợ mới đi."

Đại ca ta phất phất tay, phụ thân ta và vài hán tử nâng cỗ kiện đang ở trong nhà chuẩn bị dùng tiệc cùng theo sau, mỗi người rút ra một cây gỗ dùng để nâng sính lễ, khí thế hừng hực tiến về phía đám người do Ôn Thế Huân dẫn đầu để tính sổ.

Nam nhân đang giữ Hắc Đậu thấy vậy, lập tức thả Hắc Đậu ra rồi chạy trốn, phụ thân ta nhẹ nhàng an ủi bé, "Hắc Đậu, đi tìm nãi nãi của con đi."

"Các huynh đệ, lên cho ta, tìm rắc rối đến tận nhà ta, thật sự tưởng lão tử dễ bị bắt nạt sao?"

Ôn Thế Huân không dám hành động thiếu suy nghĩa, giọng nói có chút run rẩy, "Tiền Kiều Nhi, ngươi có chuyện nói cho đàng hoàng, bỏ d.a.o xuống, Hắc Đậu dù sao cũng là nữ nhi của Ôn gia ta, hôm nay đến không có mục đích gì khác, chỉ là muốn mời ngươi về, tiếp tục làm thiếu nãi nãi Ôn gia, sau này, Hắc Đậu vẫn là đại tiểu thư đích xuất của nhà ta."

Tẩu tử phun một ngụm nước bọt vào mặt hắn ta, "Ta khinh, ngươi nghĩ Ôn gia ngươi là hoàng thân quốc thích, ai thèm làm Đại tiểu thư nhà ngươi."

Ôn Thế Huân bị chọc giận, như con cá béo trên thớt đợi làm thịt, liên tục vặn vẹo người, "Ngươi là kỹ nữ thối, trước đây ngươi ở ngay dưới mi mắt ta lén lút vụng trộm với người khác, đáng lẽ ta nên l*t tr*n áo ngươi treo lên cổng thành cho bà con nhìn xem, không tuân thủ nữ tắc thì sẽ có kết cục như thế nào."

Tẩu tử mím môi, nhẹ nhàng cắt một nhát vào cổ Ôn Thế Huân, m.á.u lập tức rỉ ra.

"Thật nực cười, lão mẫu nhà ngươi không biết xấu hổ lại mang điền sản cửa hàng của nhà ta ra bàn bạc hòa ly, ta sống c.h.ế.t không đồng ý, nên mới bị các ngươi dùng từ hưu thư đuổi ra ngoài, không ngờ các ngươi lại bất nhân bất nghĩa, còn tìm cách đánh c.h.ế.t nhi tử của Lưu chưởng quầy, ép Lưu chưởng quầy phải trở về quê, thừa dịp lúc đó đi chiếm đoạt cửa hàng của nhà ta."

"Tính thời gian, Lưu chưởng quầy chắc cũng sắp đến rồi...”

Quãng Đời Còn Lại Dài Đằng ĐẵngTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Đoản VănCa của ta năm nay đã hơn hai mươi, vẫn chưa thành thân. Mẫu thân ta sốt ruột vô cùng, nhờ Trương bà tử sắp xếp một cuộc hôn nhân. Trương bà tử vào mấy hôm trước đã báo tin, nói đã có hy vọng, là cô nương của Tiền gia, bộ dáng rất đàng hoàng, chỉ có điều chân bị khập khiễng. Nếu không có dị nghị gì, thì chờ đến ngày đặt lễ định hôn. Ngẩng đầu gả nữ nhi, cúi đầu cưới tức phụ, chỉ cần cô nương người ta không nói gì, nhà của bọn ta tự nhiên là đồng ý. Sau khi nhà tiểu thúc biết chuyện, lại ở cách đầu tường châm chọc bọn ta. "Con què sánh đôi với thằng câm, đúng là cặp đôi hoàn hảo, cặp đôi lý tưởng, cặp đôi thiên tiên!" "Trước đây đã nói để cho Tam lang nhà ta về làm con thừa tự cho đại ca, mà đại ca sống c.h.ế.t cũng không chịu, cứ khư khư giữ một thằng câm như báu vật..." Tiểu thẩm là một bà lười, suốt ngày nằm ì trên giường cùng ăn bám hán tử, cả ngày không làm gì cả, chỉ nghĩ cách đi nhà nào đó ăn trộm đậu hoặc trộm trứng. Nói ra cũng khéo, đúng là rùa tìm đậu xanh, ba ba tìm ếch.… Ca ca và tẩu tẩu đã làm lễ bái đường, chuẩn bị uống rượu hợp cẩn.Một cơn sóng chưa yên, lại dậy lên một con sóng khác, Điền Phán Nhi không biết từ lúc nào đã trèo qua tường, nàng ta lủi vào trong nhà, ánh mắt lộ vẻ dữ tợn, trực tiếp đánh đổ rượu xuống đất.Mẫu thân ta tức giận không chịu nổi, đưa tay định đánh vào đầu Phán Nhi, nhưng nàng ta lợi dụng lúc đông người, quay người không biết đã lẩn đi đâu.Ôn Thế Huân cũng xông vào phòng trong, không ngừng hùng hùng hổ hổ chửi rủa, "Ngươi đã tám đời chưa thấy nam nhân rồi sao, ngay cả chút mặt mũi cũng không cần, để Hắc Đậu nhận một tên chân đất như vậy làm phụ thân, chẳng phải đánh vào mặt Ôn gia của ta hay sao?"Đại ca nhíu mày, ánh mắt sâu thẳm như chim ưng quét qua xung quanh, tay dài chân dài, thân hình cao lớn, chắn trước mặt tẩu tử, bảo vệ tẩu ấy kín kẽ.Ôn Thế Huân hừ lạnh một tiếng, đặt d.a.o lên cổ của cat a.Ca ta ngay cả mí mắt cũng không chớp, dồn hết sức vào chân đá vào giữa háng hắn ta, tay trái giật lấy con dao, lập tức xoay chuyển tình thế.Khóe mắt đại ca hiện lên ý cười, chắc hẳn đang nghĩ, "Hóa ra là loại vô dụng như vậy."Ôn Thế Huân bị đại ca trói c.h.ặ.t t.a.y chân, không thể động đậy chút nào.Tẩu tử nhấc khăn voan lên, trao đổi ánh mắt với đại ca, trong lòng đã hiểu rõ hết thảy, tẩu tử nhận lấy con d.a.o nhọn từ tay ca ca, đặt lên cổ Ôn Thế Huân."Ôn Thế Huân, ta chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi ngược lại tự tìm đến cửa.""Trước đây, ta bị Ôn gia các ngươi dày vò, giờ ta không còn đơn độc nữa, chúng ta cùng nhau tính rõ nợ cũ nợ mới đi."Đại ca ta phất phất tay, phụ thân ta và vài hán tử nâng cỗ kiện đang ở trong nhà chuẩn bị dùng tiệc cùng theo sau, mỗi người rút ra một cây gỗ dùng để nâng sính lễ, khí thế hừng hực tiến về phía đám người do Ôn Thế Huân dẫn đầu để tính sổ.Nam nhân đang giữ Hắc Đậu thấy vậy, lập tức thả Hắc Đậu ra rồi chạy trốn, phụ thân ta nhẹ nhàng an ủi bé, "Hắc Đậu, đi tìm nãi nãi của con đi.""Các huynh đệ, lên cho ta, tìm rắc rối đến tận nhà ta, thật sự tưởng lão tử dễ bị bắt nạt sao?"Ôn Thế Huân không dám hành động thiếu suy nghĩa, giọng nói có chút run rẩy, "Tiền Kiều Nhi, ngươi có chuyện nói cho đàng hoàng, bỏ d.a.o xuống, Hắc Đậu dù sao cũng là nữ nhi của Ôn gia ta, hôm nay đến không có mục đích gì khác, chỉ là muốn mời ngươi về, tiếp tục làm thiếu nãi nãi Ôn gia, sau này, Hắc Đậu vẫn là đại tiểu thư đích xuất của nhà ta."Tẩu tử phun một ngụm nước bọt vào mặt hắn ta, "Ta khinh, ngươi nghĩ Ôn gia ngươi là hoàng thân quốc thích, ai thèm làm Đại tiểu thư nhà ngươi."Ôn Thế Huân bị chọc giận, như con cá béo trên thớt đợi làm thịt, liên tục vặn vẹo người, "Ngươi là kỹ nữ thối, trước đây ngươi ở ngay dưới mi mắt ta lén lút vụng trộm với người khác, đáng lẽ ta nên l*t tr*n áo ngươi treo lên cổng thành cho bà con nhìn xem, không tuân thủ nữ tắc thì sẽ có kết cục như thế nào."Tẩu tử mím môi, nhẹ nhàng cắt một nhát vào cổ Ôn Thế Huân, m.á.u lập tức rỉ ra."Thật nực cười, lão mẫu nhà ngươi không biết xấu hổ lại mang điền sản cửa hàng của nhà ta ra bàn bạc hòa ly, ta sống c.h.ế.t không đồng ý, nên mới bị các ngươi dùng từ hưu thư đuổi ra ngoài, không ngờ các ngươi lại bất nhân bất nghĩa, còn tìm cách đánh c.h.ế.t nhi tử của Lưu chưởng quầy, ép Lưu chưởng quầy phải trở về quê, thừa dịp lúc đó đi chiếm đoạt cửa hàng của nhà ta.""Tính thời gian, Lưu chưởng quầy chắc cũng sắp đến rồi...”

Chương 10: Chương 10