Tiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp…
Quyển 7 - Chương 2293: Lâm Hiên suy yếu
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Thành công rồi !Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ mừng như điên. Lão ma đã bị đóng băng, bốn kiệm ma bảo mất đi liên hệ ảm đạm rơi xuống. Cửu cung tu du kiếm xoay quanh một chút, lập tức xé gió bay về, hợp thành một trường kiếm hồng quang chói mắt"Chém" Lâm Hiên hét lớn 1 tiếng, tay phải ngưng trọng điểm ra.Cự kiếm hóa thành một đạo lệ mang, hung hăng chém lên huyền băng màu xanh thẳm. Ầm ầm vài tiếng, tảng băng cùng lão ma bên trong bị chém làm hai nửa, ngay cả nguyên anh cũng không thể chạy thoát, bị kiếm uy hóa thành hư vôLâm Hiên vẫn chưa dừng tay, hai mắt lóe lên quang mang kỳ lại, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết. Từng khối lam băng vỡ vụn như dầu gặp lửa, lập tức bùng lên hỏa diễm quỷ dị, ánh sáng màu lam chiếu sáng cả bầu trời. Kể từ đó, Yên Sơn lão tổ ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng cònHô! Lâm Hiên thở phào thỏa mãn, bất quá nghĩ lại cả quá trình hắn vẫn dựa vào quá nhiều vận khí. Xem ra phải nhanh chóng tấn cấp, nếu không thật sự có quá nhiều nguy hiểmÝ niệm trong đầu vừa chuyển, Lâm Hiên chuẩn bị bay khỏi nơi này, đột nhiên tròng mắt co rút lại, ào ào ngẩng đầu, sắc mặt trở nên lo lắng đến cực điểm, lớn tiếng nói :" Mấy vị đạo hữu đã đến, cần gì phải dấu đầu lòi đuôi""Thì ra các hạ đã sớm phát hiện ra chúng ta" Một giọng nói lạnh như băng truyền ra, sau đó không gian hơi giao động, hơn bảy gã cổ ma trống rỗng hiện raĐúng là mấy gã cổ ma Naga nhất tộc nọLâm Hiên sắc mặt có chút khó coi. Toàn bộ đều là động huyền kỳ, ánh mắt bất thiện, xem ra cũng không đơn giản là tình cờ ngang qua đây. Nếu là lúc bình thường hắn chẳng cần để đám cổ ma này vào mắt, nhưng lúc này pháp lực lẫn thần thức hắn đều tiêu hao quá mức nghiêm trọng, dù chỉ chống lại 1 gã cổ ma động huyền kỳ hắn cũng không có nắm chắc chút nàoTrái ngược với Lâm Hiên, đám cổ ma nhất thời trở nên vô cùng hưng phấn. Vốn ôm tâm lý cầu may, trong lòng vẫn nơm nớp sợ hãi bị liên lụy vào trận đấu pháp của hai lão quái phân thần kỳ. Lúc này kết quả thật ngoài ý muốn, một gã động huyền kỳ lại có thể đấu với phân thần kỳ, hơn nữa còn trảm sát đối phương. Loại tồn tại nghịch thiên này cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này xem ra đối phương chỉ là đèn cạn dầu mà thôiHơn nữa, đối phương lại chính là hung thủ sát hại ma xà tiên tử !Khi Lâm Hiên diệt sáng đám phân hồn của Bảo Xà Thánh Tổ đã bị hạ dấu hiệu mà không hay biết, lúc này đám cổ ma đến đủ gần, tự nhiên dễ dàng nhận raNhân loại tu tiên giả, hơn nữa thần thông nghịch thiên tới mức này, không trách được đến cả ma xà tiên tử cũng bị diệt sát. Nhưngcũng may ác nhân tự có ác nhân trị , gã này lại có thù hận với Yên Sơn lão tổ, đánh nhau hừng hực cho tới gần như lưỡng bại câu thương, tuy giết được Yên Sơn lão tổ nhưng pháp lực đã gần khô cạnNhưng đến tột cùng đối phương còn thừa bao nhiêu pháp lực lại không thể ước đoán được. Đây chính là lý do khiến cả bọn kiêng kị, chưa giám hấp tấp ra tay. Dù sao thực lực của đối phương thể hiện vừa rồi, cũng không thua kém phân thần kỳ bao nhiêu !"Đáng chết, chẳng lẽ hôm nay ra đường quên không xem lịch, lại xui đến tận tình trạng này" Lâm Hiên nội tâm lạnh ngắt, nhưng cũng cố gắng biểu hiện ra vẻ trấn định. Chỉ cần hắn tỏ ra yếu thế, lập tức sẽ mất mạngNghĩ tới đây, Lâm Hiên hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, khóe miệng còn mang theo vẻ châm chọc, lạnh lùng cất tiếng :" Mấy vị đạo hữu chặn đường Lâm mỗ là có ý gì, chẳng lẽ nghĩ ta đang suy yếu, cháy nhà hôi của sao ?"
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Thành công rồi !Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ mừng như điên. Lão ma đã bị đóng băng, bốn kiệm ma bảo mất đi liên hệ ảm đạm rơi xuống. Cửu cung tu du kiếm xoay quanh một chút, lập tức xé gió bay về, hợp thành một trường kiếm hồng quang chói mắt"Chém" Lâm Hiên hét lớn 1 tiếng, tay phải ngưng trọng điểm ra.Cự kiếm hóa thành một đạo lệ mang, hung hăng chém lên huyền băng màu xanh thẳm. Ầm ầm vài tiếng, tảng băng cùng lão ma bên trong bị chém làm hai nửa, ngay cả nguyên anh cũng không thể chạy thoát, bị kiếm uy hóa thành hư vôLâm Hiên vẫn chưa dừng tay, hai mắt lóe lên quang mang kỳ lại, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết. Từng khối lam băng vỡ vụn như dầu gặp lửa, lập tức bùng lên hỏa diễm quỷ dị, ánh sáng màu lam chiếu sáng cả bầu trời. Kể từ đó, Yên Sơn lão tổ ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng cònHô! Lâm Hiên thở phào thỏa mãn, bất quá nghĩ lại cả quá trình hắn vẫn dựa vào quá nhiều vận khí. Xem ra phải nhanh chóng tấn cấp, nếu không thật sự có quá nhiều nguy hiểmÝ niệm trong đầu vừa chuyển, Lâm Hiên chuẩn bị bay khỏi nơi này, đột nhiên tròng mắt co rút lại, ào ào ngẩng đầu, sắc mặt trở nên lo lắng đến cực điểm, lớn tiếng nói :" Mấy vị đạo hữu đã đến, cần gì phải dấu đầu lòi đuôi""Thì ra các hạ đã sớm phát hiện ra chúng ta" Một giọng nói lạnh như băng truyền ra, sau đó không gian hơi giao động, hơn bảy gã cổ ma trống rỗng hiện raĐúng là mấy gã cổ ma Naga nhất tộc nọLâm Hiên sắc mặt có chút khó coi. Toàn bộ đều là động huyền kỳ, ánh mắt bất thiện, xem ra cũng không đơn giản là tình cờ ngang qua đây. Nếu là lúc bình thường hắn chẳng cần để đám cổ ma này vào mắt, nhưng lúc này pháp lực lẫn thần thức hắn đều tiêu hao quá mức nghiêm trọng, dù chỉ chống lại 1 gã cổ ma động huyền kỳ hắn cũng không có nắm chắc chút nàoTrái ngược với Lâm Hiên, đám cổ ma nhất thời trở nên vô cùng hưng phấn. Vốn ôm tâm lý cầu may, trong lòng vẫn nơm nớp sợ hãi bị liên lụy vào trận đấu pháp của hai lão quái phân thần kỳ. Lúc này kết quả thật ngoài ý muốn, một gã động huyền kỳ lại có thể đấu với phân thần kỳ, hơn nữa còn trảm sát đối phương. Loại tồn tại nghịch thiên này cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này xem ra đối phương chỉ là đèn cạn dầu mà thôiHơn nữa, đối phương lại chính là hung thủ sát hại ma xà tiên tử !Khi Lâm Hiên diệt sáng đám phân hồn của Bảo Xà Thánh Tổ đã bị hạ dấu hiệu mà không hay biết, lúc này đám cổ ma đến đủ gần, tự nhiên dễ dàng nhận raNhân loại tu tiên giả, hơn nữa thần thông nghịch thiên tới mức này, không trách được đến cả ma xà tiên tử cũng bị diệt sát. Nhưngcũng may ác nhân tự có ác nhân trị , gã này lại có thù hận với Yên Sơn lão tổ, đánh nhau hừng hực cho tới gần như lưỡng bại câu thương, tuy giết được Yên Sơn lão tổ nhưng pháp lực đã gần khô cạnNhưng đến tột cùng đối phương còn thừa bao nhiêu pháp lực lại không thể ước đoán được. Đây chính là lý do khiến cả bọn kiêng kị, chưa giám hấp tấp ra tay. Dù sao thực lực của đối phương thể hiện vừa rồi, cũng không thua kém phân thần kỳ bao nhiêu !"Đáng chết, chẳng lẽ hôm nay ra đường quên không xem lịch, lại xui đến tận tình trạng này" Lâm Hiên nội tâm lạnh ngắt, nhưng cũng cố gắng biểu hiện ra vẻ trấn định. Chỉ cần hắn tỏ ra yếu thế, lập tức sẽ mất mạngNghĩ tới đây, Lâm Hiên hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, khóe miệng còn mang theo vẻ châm chọc, lạnh lùng cất tiếng :" Mấy vị đạo hữu chặn đường Lâm mỗ là có ý gì, chẳng lẽ nghĩ ta đang suy yếu, cháy nhà hôi của sao ?"
Bách Luyện Thành TiênTác giả: Huyền VũTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpTiếng thở dài thất vọng của một thiếu niên tướng mạo bình phàm vang lên cùng vẻ thẫn thờ lộ rõ trên mặt. Lại thất bại! Đây đã là lần trùng quan thứ bốn mươi chín trong ba tuần trăng qua. Cho dù kiên trì tới cỡ nào thì lúc này Lâm Hiên cũng rất chán nản và tuyệt vọng. Khóe miệng hắn lộ ra một tia cười khổ lắc đầu. Chẳng lẽ tư chất của hắn kém cỏi đến thế sao? Bàn tay của hắn bấu chặt, móng tay nhọn đã đâm sâu vào da thịt nhưng dường như hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Năm nay hắn mười bảy và đã bái nhập vào Phiêu Vân Cốc được ba năm. Phiêu Vân Cốc là một tiểu môn phái trong Tu tiên giới có khoảng gần một ngàn đệ tử. Trong ba năm nay các sư huynh đệ cùng nhập môn với hắn sớm đã tiến giai Linh Động trung kỳ, thậm chí vài người tư chất xuất chúng đã tiến vào tầng thứ năm thuộc Linh Động hậu kỳ, chỉ còn hắn là vẫn giậm chân tại tầng thứ nhất. Điều này không phải do Lâm Hiên không nỗ lực, ngược lại sự cố gắng của hắn không hề thua kém một đệ tử cấp thấp nào. Đồng môn tu tập công pháp… Thành công rồi !Trên mặt Lâm Hiên toát ra vẻ mừng như điên. Lão ma đã bị đóng băng, bốn kiệm ma bảo mất đi liên hệ ảm đạm rơi xuống. Cửu cung tu du kiếm xoay quanh một chút, lập tức xé gió bay về, hợp thành một trường kiếm hồng quang chói mắt"Chém" Lâm Hiên hét lớn 1 tiếng, tay phải ngưng trọng điểm ra.Cự kiếm hóa thành một đạo lệ mang, hung hăng chém lên huyền băng màu xanh thẳm. Ầm ầm vài tiếng, tảng băng cùng lão ma bên trong bị chém làm hai nửa, ngay cả nguyên anh cũng không thể chạy thoát, bị kiếm uy hóa thành hư vôLâm Hiên vẫn chưa dừng tay, hai mắt lóe lên quang mang kỳ lại, sau đó đánh ra một đạo pháp quyết. Từng khối lam băng vỡ vụn như dầu gặp lửa, lập tức bùng lên hỏa diễm quỷ dị, ánh sáng màu lam chiếu sáng cả bầu trời. Kể từ đó, Yên Sơn lão tổ ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng cònHô! Lâm Hiên thở phào thỏa mãn, bất quá nghĩ lại cả quá trình hắn vẫn dựa vào quá nhiều vận khí. Xem ra phải nhanh chóng tấn cấp, nếu không thật sự có quá nhiều nguy hiểmÝ niệm trong đầu vừa chuyển, Lâm Hiên chuẩn bị bay khỏi nơi này, đột nhiên tròng mắt co rút lại, ào ào ngẩng đầu, sắc mặt trở nên lo lắng đến cực điểm, lớn tiếng nói :" Mấy vị đạo hữu đã đến, cần gì phải dấu đầu lòi đuôi""Thì ra các hạ đã sớm phát hiện ra chúng ta" Một giọng nói lạnh như băng truyền ra, sau đó không gian hơi giao động, hơn bảy gã cổ ma trống rỗng hiện raĐúng là mấy gã cổ ma Naga nhất tộc nọLâm Hiên sắc mặt có chút khó coi. Toàn bộ đều là động huyền kỳ, ánh mắt bất thiện, xem ra cũng không đơn giản là tình cờ ngang qua đây. Nếu là lúc bình thường hắn chẳng cần để đám cổ ma này vào mắt, nhưng lúc này pháp lực lẫn thần thức hắn đều tiêu hao quá mức nghiêm trọng, dù chỉ chống lại 1 gã cổ ma động huyền kỳ hắn cũng không có nắm chắc chút nàoTrái ngược với Lâm Hiên, đám cổ ma nhất thời trở nên vô cùng hưng phấn. Vốn ôm tâm lý cầu may, trong lòng vẫn nơm nớp sợ hãi bị liên lụy vào trận đấu pháp của hai lão quái phân thần kỳ. Lúc này kết quả thật ngoài ý muốn, một gã động huyền kỳ lại có thể đấu với phân thần kỳ, hơn nữa còn trảm sát đối phương. Loại tồn tại nghịch thiên này cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng lúc này xem ra đối phương chỉ là đèn cạn dầu mà thôiHơn nữa, đối phương lại chính là hung thủ sát hại ma xà tiên tử !Khi Lâm Hiên diệt sáng đám phân hồn của Bảo Xà Thánh Tổ đã bị hạ dấu hiệu mà không hay biết, lúc này đám cổ ma đến đủ gần, tự nhiên dễ dàng nhận raNhân loại tu tiên giả, hơn nữa thần thông nghịch thiên tới mức này, không trách được đến cả ma xà tiên tử cũng bị diệt sát. Nhưngcũng may ác nhân tự có ác nhân trị , gã này lại có thù hận với Yên Sơn lão tổ, đánh nhau hừng hực cho tới gần như lưỡng bại câu thương, tuy giết được Yên Sơn lão tổ nhưng pháp lực đã gần khô cạnNhưng đến tột cùng đối phương còn thừa bao nhiêu pháp lực lại không thể ước đoán được. Đây chính là lý do khiến cả bọn kiêng kị, chưa giám hấp tấp ra tay. Dù sao thực lực của đối phương thể hiện vừa rồi, cũng không thua kém phân thần kỳ bao nhiêu !"Đáng chết, chẳng lẽ hôm nay ra đường quên không xem lịch, lại xui đến tận tình trạng này" Lâm Hiên nội tâm lạnh ngắt, nhưng cũng cố gắng biểu hiện ra vẻ trấn định. Chỉ cần hắn tỏ ra yếu thế, lập tức sẽ mất mạngNghĩ tới đây, Lâm Hiên hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, khóe miệng còn mang theo vẻ châm chọc, lạnh lùng cất tiếng :" Mấy vị đạo hữu chặn đường Lâm mỗ là có ý gì, chẳng lẽ nghĩ ta đang suy yếu, cháy nhà hôi của sao ?"