Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 403: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 88

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Sau khi giải quyết tình thế, mọi người lại bắt đầu vây xem cái hố lớn, bởi vìhình như Lam Sắc vẫn chưa thể thoát ra ngoài, lại bắt đầu kêu cứu..."Ta xuống đó cứu hắn." Cuối cùng cũng có một người chơi tên Hắc Đầukhông nhịn được. Trong đám bằng hữu của Lam Sắc, hắn là người đầu tiên lêntiếng: "Các huynh có dù, nón lá hay là khí cầu gì không?"Trong lúc mọi người lắc đầu, Pháo Thiên Minh lấy cây dù ra nói: "Cần dùche để làm gì?""Giết rắn cứu người, cảm tạ." Hắc Đầu nhận lấy ô đi xuống, trực tiếp nhảyvào hố, sau đó chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết: "Aaaa...""Quên nói, cái này là loại không đưa cho người khác được, cách xa nămtrượng sẽ bay về túi đựng đồ của ta. Hơn nữa... cái ô này gọi là Hợp Hoan tán,không thể mở ra được." Câu này đương nhiên là Pháo Thiên Minh nói thầmtrong lòng, đồng thời trong tim, gan, tỳ, vị, thận, năm nơi vẽ thêm một chữ thập.Bởi vì y nhìn thấy trong hố tối om lóe lên ánh sáng trắng, chắc là Hắc Đầu chếtrồi."Bây giờ phải làm sao?" Huyết Ảnh liếc nhìn Pháo Thiên Minh và TiểuTuyết, hai người này võ công cao cường, nếu nhảy xuống có lẽ sẽ không chếtngay lập tức. Như vậy trước tiên giết Lam Sắc rồi tự sát."Ta cũng sợ rắn lắm." Ánh mắt Tiểu Tuyết lẩn tránh tầm mắt của HuyếtẢnh."Ta không sợ rắn, nhưng sợ một bầy rắn." Pháo Thiên Minh thản nhiên nói.Đây là sự thật, vài con rắn thì y không sợ, nhưng nhảy vào hang có hàng vạncon rắn dù thì có đánh chết y cũng không nhảy. Trong lòng nói câu này y cũngrất cảm động trước hành động tự sát vì bằng hữu của Hắc Đầu. Nếu là mấy côgái như Xa, Kiếm Cầm, Vụ Lý Hoa thì y đã không ngần ngại nhảy xuống. Cònnhững bằng hữu khác đều là nam nhi, dọa chết một người còn hơn dọa chết haingười, đương nhiên mình không dại dột liều mạng."Cứu ta... bọn chúng bắt đầu chui vào lỗ mũi ta rồi." Lam Sắc run rẩy kêucứu trên kênh đội ngũ.Vụ Lý Hoa giải thích: "Chắc là một loài rắn đuôi chuông ở Bắc Mỹ, loài rắnnày thường dùng đuôi quấy rầy mũi người, chúng chuyên hút máu mũi...""Cứu ta với."Vụ Lý Hoa rất tức giận vì lại có kẻ cắt ngang lời nói của cô, mà đây còn làkẻ mà cô căm ghét. Đột nhiên, trong lòng lóe lên ý tưởng, hô to: "Ngươi đăngxuất đi.""Đúng rồi, sao ta quên mất." Tất cả mọi người kể cả Lam Sắc đồng loạt vỗđầu, không hiểu sao lại quên mất đây là trò chơi, có thể hạ đăng xuất."Cám ơn tỷ tỷ, vậy ta rời trò chơi trước đây." Sau khi Lam Sắc nói xong,kênh đội ngũ thông báo Lam Sắc đã thoát khỏi trò chơi, vì thế mà bãi bỏ tư cáchthành viên đội ngũ.Pháo Thiên Minh cảm thán: Nữ nhân dù sao cũng là nữ nhân, ngoài tính tìnhcẩn thận ra vẫn có chút đồng cảm. Nhưng khi quay đầu lại, thấy Vụ Lý Hoađang mỉm cười độc ác, trong lòng y rùng mình một cái. Sau khi suy nghĩ kỹcàng, cõi lòng y đông cứng... thật quá độc ác... Bây giờ để người kia đăng xuất,chờ Lam Sắc đăng nhập mới phát hiện mọi người đều biến mất, trong khi mìnhvẫn còn trong đống rắn... Thượng đế ơi, chẳng trách có câu: thà đắc tội với quântử còn hơn đắc tội với nữ nhân. Hóa ra thời Chiến Quốc đã có nữ nhân mạnh mẽnhư thế rồi.Sau khi Lam Sắc đăng xuất, mọi người đều không suy nghĩ sâu xa. Sau mộthồi bàn bạc, Tiểu Tuyết dẫn đường, dễ dàng vượt qua 100 mét đường hầm cuốicùng, thông suốt đến đại sảnh.Đây là một đại sảnh rộng gần 1000 mét vuông. Pháo Thiên Minh nhìnquanh, đại sảnh trống trải, ngoài vài cây cột trụ ra chỉ có vài chục ngọn đèn dầulớn đang cháy. Vào sâu trong, có năm cánh cửa đá, lần lượt khắc năm chữ lớnKim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.Huyết Ảnh quan sát xong xuôi bèn hỏi: "Tiểu Tuyết, nàng có ý tưởng gìkhông?""Ngươi đã có ý tưởng rồi, còn hỏi ta làm gì?" Lãnh Nhược Tuyết đáp lạilạnh lùng.Huyết Ảnh gật đầu xoay người nói với mọi người: "Ta thấy hiện thời tất cảphải đều phó thác theo mệnh trời. Bên này có năm cánh cửa, có lẽ mỗi cánh cửađều có kho báu. Có khi chỉ duy nhất một cánh cửa mới có kho báu. Mọi ngườicó thể tự do lựa chọn vị trí, một khi đắc thủ thì tự động rút lui. Chỉ có điều taphải nói trước, lần này đã hy sinh hai huynh đệ, chắc chắn sẽ còn thương vonglớn hơn nữa. Vì vậy, ta nghĩ bất kể ai là người đoạt được kho báu, cũng xindành ra 10% cho những người chưa có để bù đắp một chút. Không biết mọingười có đồng ý không?"“Đồng ý.”Huyết Ảnh nhìn tiểu đội Ái Mộ một cách đầy ẩn ý rồi nói: "Vậy các vị tựthống nhất tổ đội đi."Kênh bằng hữu..."Chọn Thủy môn. Ta ngũ hành thiếu thủy." Vô Song Ngư."Chọn Kim môn. Nhà cậu của ta ở Kim Môn." Kiếm Cầm.“Chọn Mộc môn. Nhà ta dùng cửa gỗ.”

Sau khi giải quyết tình thế, mọi người lại bắt đầu vây xem cái hố lớn, bởi vì

hình như Lam Sắc vẫn chưa thể thoát ra ngoài, lại bắt đầu kêu cứu...

"Ta xuống đó cứu hắn." Cuối cùng cũng có một người chơi tên Hắc Đầu

không nhịn được. Trong đám bằng hữu của Lam Sắc, hắn là người đầu tiên lên

tiếng: "Các huynh có dù, nón lá hay là khí cầu gì không?"

Trong lúc mọi người lắc đầu, Pháo Thiên Minh lấy cây dù ra nói: "Cần dù

che để làm gì?"

"Giết rắn cứu người, cảm tạ." Hắc Đầu nhận lấy ô đi xuống, trực tiếp nhảy

vào hố, sau đó chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết: "Aaaa..."

"Quên nói, cái này là loại không đưa cho người khác được, cách xa năm

trượng sẽ bay về túi đựng đồ của ta. Hơn nữa... cái ô này gọi là Hợp Hoan tán,

không thể mở ra được." Câu này đương nhiên là Pháo Thiên Minh nói thầm

trong lòng, đồng thời trong tim, gan, tỳ, vị, thận, năm nơi vẽ thêm một chữ thập.

Bởi vì y nhìn thấy trong hố tối om lóe lên ánh sáng trắng, chắc là Hắc Đầu chết

rồi.

"Bây giờ phải làm sao?" Huyết Ảnh liếc nhìn Pháo Thiên Minh và Tiểu

Tuyết, hai người này võ công cao cường, nếu nhảy xuống có lẽ sẽ không chết

ngay lập tức. Như vậy trước tiên giết Lam Sắc rồi tự sát.

"Ta cũng sợ rắn lắm." Ánh mắt Tiểu Tuyết lẩn tránh tầm mắt của Huyết

Ảnh.

"Ta không sợ rắn, nhưng sợ một bầy rắn." Pháo Thiên Minh thản nhiên nói.

Đây là sự thật, vài con rắn thì y không sợ, nhưng nhảy vào hang có hàng vạn

con rắn dù thì có đánh chết y cũng không nhảy. Trong lòng nói câu này y cũng

rất cảm động trước hành động tự sát vì bằng hữu của Hắc Đầu. Nếu là mấy cô

gái như Xa, Kiếm Cầm, Vụ Lý Hoa thì y đã không ngần ngại nhảy xuống. Còn

những bằng hữu khác đều là nam nhi, dọa chết một người còn hơn dọa chết hai

người, đương nhiên mình không dại dột liều mạng.

"Cứu ta... bọn chúng bắt đầu chui vào lỗ mũi ta rồi." Lam Sắc run rẩy kêu

cứu trên kênh đội ngũ.

Vụ Lý Hoa giải thích: "Chắc là một loài rắn đuôi chuông ở Bắc Mỹ, loài rắn

này thường dùng đuôi quấy rầy mũi người, chúng chuyên hút máu mũi..."

"Cứu ta với."

Vụ Lý Hoa rất tức giận vì lại có kẻ cắt ngang lời nói của cô, mà đây còn là

kẻ mà cô căm ghét. Đột nhiên, trong lòng lóe lên ý tưởng, hô to: "Ngươi đăng

xuất đi."

"Đúng rồi, sao ta quên mất." Tất cả mọi người kể cả Lam Sắc đồng loạt vỗ

đầu, không hiểu sao lại quên mất đây là trò chơi, có thể hạ đăng xuất.

"Cám ơn tỷ tỷ, vậy ta rời trò chơi trước đây." Sau khi Lam Sắc nói xong,

kênh đội ngũ thông báo Lam Sắc đã thoát khỏi trò chơi, vì thế mà bãi bỏ tư cách

thành viên đội ngũ.

Pháo Thiên Minh cảm thán: Nữ nhân dù sao cũng là nữ nhân, ngoài tính tình

cẩn thận ra vẫn có chút đồng cảm. Nhưng khi quay đầu lại, thấy Vụ Lý Hoa

đang mỉm cười độc ác, trong lòng y rùng mình một cái. Sau khi suy nghĩ kỹ

càng, cõi lòng y đông cứng... thật quá độc ác... Bây giờ để người kia đăng xuất,

chờ Lam Sắc đăng nhập mới phát hiện mọi người đều biến mất, trong khi mình

vẫn còn trong đống rắn... Thượng đế ơi, chẳng trách có câu: thà đắc tội với quân

tử còn hơn đắc tội với nữ nhân. Hóa ra thời Chiến Quốc đã có nữ nhân mạnh mẽ

như thế rồi.

Sau khi Lam Sắc đăng xuất, mọi người đều không suy nghĩ sâu xa. Sau một

hồi bàn bạc, Tiểu Tuyết dẫn đường, dễ dàng vượt qua 100 mét đường hầm cuối

cùng, thông suốt đến đại sảnh.

Đây là một đại sảnh rộng gần 1000 mét vuông. Pháo Thiên Minh nhìn

quanh, đại sảnh trống trải, ngoài vài cây cột trụ ra chỉ có vài chục ngọn đèn dầu

lớn đang cháy. Vào sâu trong, có năm cánh cửa đá, lần lượt khắc năm chữ lớn

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Huyết Ảnh quan sát xong xuôi bèn hỏi: "Tiểu Tuyết, nàng có ý tưởng gì

không?"

"Ngươi đã có ý tưởng rồi, còn hỏi ta làm gì?" Lãnh Nhược Tuyết đáp lại

lạnh lùng.

Huyết Ảnh gật đầu xoay người nói với mọi người: "Ta thấy hiện thời tất cả

phải đều phó thác theo mệnh trời. Bên này có năm cánh cửa, có lẽ mỗi cánh cửa

đều có kho báu. Có khi chỉ duy nhất một cánh cửa mới có kho báu. Mọi người

có thể tự do lựa chọn vị trí, một khi đắc thủ thì tự động rút lui. Chỉ có điều ta

phải nói trước, lần này đã hy sinh hai huynh đệ, chắc chắn sẽ còn thương vong

lớn hơn nữa. Vì vậy, ta nghĩ bất kể ai là người đoạt được kho báu, cũng xin

dành ra 10% cho những người chưa có để bù đắp một chút. Không biết mọi

người có đồng ý không?"

“Đồng ý.”

Huyết Ảnh nhìn tiểu đội Ái Mộ một cách đầy ẩn ý rồi nói: "Vậy các vị tự

thống nhất tổ đội đi."

Kênh bằng hữu...

"Chọn Thủy môn. Ta ngũ hành thiếu thủy." Vô Song Ngư.

"Chọn Kim môn. Nhà cậu của ta ở Kim Môn." Kiếm Cầm.

“Chọn Mộc môn. Nhà ta dùng cửa gỗ.”

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Sau khi giải quyết tình thế, mọi người lại bắt đầu vây xem cái hố lớn, bởi vìhình như Lam Sắc vẫn chưa thể thoát ra ngoài, lại bắt đầu kêu cứu..."Ta xuống đó cứu hắn." Cuối cùng cũng có một người chơi tên Hắc Đầukhông nhịn được. Trong đám bằng hữu của Lam Sắc, hắn là người đầu tiên lêntiếng: "Các huynh có dù, nón lá hay là khí cầu gì không?"Trong lúc mọi người lắc đầu, Pháo Thiên Minh lấy cây dù ra nói: "Cần dùche để làm gì?""Giết rắn cứu người, cảm tạ." Hắc Đầu nhận lấy ô đi xuống, trực tiếp nhảyvào hố, sau đó chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết: "Aaaa...""Quên nói, cái này là loại không đưa cho người khác được, cách xa nămtrượng sẽ bay về túi đựng đồ của ta. Hơn nữa... cái ô này gọi là Hợp Hoan tán,không thể mở ra được." Câu này đương nhiên là Pháo Thiên Minh nói thầmtrong lòng, đồng thời trong tim, gan, tỳ, vị, thận, năm nơi vẽ thêm một chữ thập.Bởi vì y nhìn thấy trong hố tối om lóe lên ánh sáng trắng, chắc là Hắc Đầu chếtrồi."Bây giờ phải làm sao?" Huyết Ảnh liếc nhìn Pháo Thiên Minh và TiểuTuyết, hai người này võ công cao cường, nếu nhảy xuống có lẽ sẽ không chếtngay lập tức. Như vậy trước tiên giết Lam Sắc rồi tự sát."Ta cũng sợ rắn lắm." Ánh mắt Tiểu Tuyết lẩn tránh tầm mắt của HuyếtẢnh."Ta không sợ rắn, nhưng sợ một bầy rắn." Pháo Thiên Minh thản nhiên nói.Đây là sự thật, vài con rắn thì y không sợ, nhưng nhảy vào hang có hàng vạncon rắn dù thì có đánh chết y cũng không nhảy. Trong lòng nói câu này y cũngrất cảm động trước hành động tự sát vì bằng hữu của Hắc Đầu. Nếu là mấy côgái như Xa, Kiếm Cầm, Vụ Lý Hoa thì y đã không ngần ngại nhảy xuống. Cònnhững bằng hữu khác đều là nam nhi, dọa chết một người còn hơn dọa chết haingười, đương nhiên mình không dại dột liều mạng."Cứu ta... bọn chúng bắt đầu chui vào lỗ mũi ta rồi." Lam Sắc run rẩy kêucứu trên kênh đội ngũ.Vụ Lý Hoa giải thích: "Chắc là một loài rắn đuôi chuông ở Bắc Mỹ, loài rắnnày thường dùng đuôi quấy rầy mũi người, chúng chuyên hút máu mũi...""Cứu ta với."Vụ Lý Hoa rất tức giận vì lại có kẻ cắt ngang lời nói của cô, mà đây còn làkẻ mà cô căm ghét. Đột nhiên, trong lòng lóe lên ý tưởng, hô to: "Ngươi đăngxuất đi.""Đúng rồi, sao ta quên mất." Tất cả mọi người kể cả Lam Sắc đồng loạt vỗđầu, không hiểu sao lại quên mất đây là trò chơi, có thể hạ đăng xuất."Cám ơn tỷ tỷ, vậy ta rời trò chơi trước đây." Sau khi Lam Sắc nói xong,kênh đội ngũ thông báo Lam Sắc đã thoát khỏi trò chơi, vì thế mà bãi bỏ tư cáchthành viên đội ngũ.Pháo Thiên Minh cảm thán: Nữ nhân dù sao cũng là nữ nhân, ngoài tính tìnhcẩn thận ra vẫn có chút đồng cảm. Nhưng khi quay đầu lại, thấy Vụ Lý Hoađang mỉm cười độc ác, trong lòng y rùng mình một cái. Sau khi suy nghĩ kỹcàng, cõi lòng y đông cứng... thật quá độc ác... Bây giờ để người kia đăng xuất,chờ Lam Sắc đăng nhập mới phát hiện mọi người đều biến mất, trong khi mìnhvẫn còn trong đống rắn... Thượng đế ơi, chẳng trách có câu: thà đắc tội với quântử còn hơn đắc tội với nữ nhân. Hóa ra thời Chiến Quốc đã có nữ nhân mạnh mẽnhư thế rồi.Sau khi Lam Sắc đăng xuất, mọi người đều không suy nghĩ sâu xa. Sau mộthồi bàn bạc, Tiểu Tuyết dẫn đường, dễ dàng vượt qua 100 mét đường hầm cuốicùng, thông suốt đến đại sảnh.Đây là một đại sảnh rộng gần 1000 mét vuông. Pháo Thiên Minh nhìnquanh, đại sảnh trống trải, ngoài vài cây cột trụ ra chỉ có vài chục ngọn đèn dầulớn đang cháy. Vào sâu trong, có năm cánh cửa đá, lần lượt khắc năm chữ lớnKim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.Huyết Ảnh quan sát xong xuôi bèn hỏi: "Tiểu Tuyết, nàng có ý tưởng gìkhông?""Ngươi đã có ý tưởng rồi, còn hỏi ta làm gì?" Lãnh Nhược Tuyết đáp lạilạnh lùng.Huyết Ảnh gật đầu xoay người nói với mọi người: "Ta thấy hiện thời tất cảphải đều phó thác theo mệnh trời. Bên này có năm cánh cửa, có lẽ mỗi cánh cửađều có kho báu. Có khi chỉ duy nhất một cánh cửa mới có kho báu. Mọi ngườicó thể tự do lựa chọn vị trí, một khi đắc thủ thì tự động rút lui. Chỉ có điều taphải nói trước, lần này đã hy sinh hai huynh đệ, chắc chắn sẽ còn thương vonglớn hơn nữa. Vì vậy, ta nghĩ bất kể ai là người đoạt được kho báu, cũng xindành ra 10% cho những người chưa có để bù đắp một chút. Không biết mọingười có đồng ý không?"“Đồng ý.”Huyết Ảnh nhìn tiểu đội Ái Mộ một cách đầy ẩn ý rồi nói: "Vậy các vị tựthống nhất tổ đội đi."Kênh bằng hữu..."Chọn Thủy môn. Ta ngũ hành thiếu thủy." Vô Song Ngư."Chọn Kim môn. Nhà cậu của ta ở Kim Môn." Kiếm Cầm.“Chọn Mộc môn. Nhà ta dùng cửa gỗ.”

Chương 403: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 88