Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 404: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 89

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… "Chọn Hỏa môn, tuyết sơn có lửa. Nhất định có vấn đề." Tinh Ảnh nói."Đừng chọn Thổ môn, đoán chừng có rắn." Vụ Lý Hoa nói.Đường Đường tuy không đến nhưng cũng phát biểu ý kiến của mình: "Nếulà trên binh pháp, năm cánh cửa này đều có thể có nhưng đều có thể không có.Được một trong đó, mà mất đi bốn...""Tỷ tỷ của ngươi à?” Pháo Thiên Minh ném câu hỏi cho Vụ Lý Hoa rồi nói:"Thôi, rút thăm đi!"Giải quyết vấn đề bằng cách rút thăm đúng là giống như nghề sát thủ và kỹnữ, có một lịch sử lâu dài mà vĩnh viễn, chừng nào nhân loại còn tồn tại, thìcách làm ấy vẫn không thôi.Pháo Thiên Minh nhớ hồi lần đầu rút thăm là kì thi tiếng Anh năm lớp 6, yđã làm bốn mảnh giấy ghi A, B, C, D rồi bốc. Sau đó thầy thương tiếng Anhkhông thể chịu đựng được nữa. Lại có kẻ dám làm trò này ngay dưới mi mắtmình, lúc thu bài thầy còn mỉa mai: "Bốc giấy cũng mất 20 phút à?"Pháo Thiên Minh ngượng ngùng đáp: "Thầy có dặn, mỗi câu đều phải kiểmtra lại".Hôm ấy là ngày 14 tháng 4, nó in sâu trong tâm trí Thiên Minh, bởi vì yđược 67 điểm, lần đầu đạt điểm tiêu chuẩn đối với người Trung Quốc học tiếngAnh như y. Từ đó y bắt đầu dẫn dắt học sinh toàn trường đi theo con đường thithố nhất định phải bốc thăm thử lại, cũng khiến y yêu mến vô cùng. Bởi sau khimang thành tích về, ông già nhà y khóc nức nở: "Đây là lần đầu tiên kể từ thếkỷ 21 đến này họ Pháo chúng ta có người được điểm cao như thế. Tổ tiên thậtcó linh!" Rồi tổ chức tiệc suốt ba ngày để ăn mừng...Kết cục rút thăm chọn Kim Môn, Phích Lịch và Hát Bất Túy vẫn mỉm cườinhìn mọi người làm loạn. Dù gì bọn họ cũng là con dế trên cùng một sợi dâytừng, dẫu Thủy hay Hỏa gì cũng phải cùng nhau vượt qua. Không phải bọn họcho rằng nhân phẩm của Pháo Thiên Minh không đủ vững chắc. Trái lại, tiểu tửnày rất may mắn, chủ yếu vì đi chung với y, lúc nào cũng vui vẻ đi kèm đaukhổ, hơn nữa còn phải cảnh giác khỏi bị y làm cho điên lên.Ban đầu có mười mấy người chọn Kim Môn, sau khi Pháo Thiên Minh cườiâm hiểm vài tiếng là tự động gia nhập nhóm khác - đó là theo chỉ dẫn âm thầmcủa Huyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết. Họ cho rằng dù đi cùng nhóm PháoThiên Minh tìm được kho báu, nếu lúc chia của không đều, mười người kia nhấtđịnh bị hi sinh. Mặc dù là tinh nhuệ, nhưng mấy người kia đều là tinh nhuệtrong tinh nhuệ, là Hoa Kỳ so với Anh Quốc! Do đó mười mấy người đều nghĩkhông nên ở trong bóng tối mà chịu một nhát đao từ sau lưng. Thực ra họ khôngsai, chỉ là đề nghị đó không phải của Pháo Thiên Minh mà là của Ái Niếp Niếp:Nói chuyện đạo nghĩa gì, nếu không chia đủ thì phải chém, chúng ta với bọn họkhông thân không quen, lại còn có mâu thuẫn, không thể giả vờ trong sạch chiaphần tốt cho người lạ được, trừ khi là hồi nhỏ bị lừa đá vào đầu.Hát Bất Túy cũng đồng tình với Ái Niếp Niếp. Hắn cho rằng khi đã nói mọingười đã tách ra thì không nên coi người lạ là đồng đội, trước chỉ là hợp tác đôibên đều có lợi, nếu xung đột lợi ích tất nhiên phải giữ lại lợi ích cho bản thân vàbằng hữu, riêng 10% kia hắn vẫn cho là phải chia, vì tính chất khác nhau."Chúng ta đi đây." Mấy người rời đội ngũ, Vô Song Ngư lập một nhómriêng, Tinh Ảnh kéo luôn Tiểu Tuyết vào. Mọi người thêm bằng hữu Tiểu Tuyếtvà mở kênh trò chuyện riêng."Chúc các ngươi gặp nhiều may mắn." Huyết Ảnh và Vô Song Ngư - cặpoan gia ngầm nắm lấy tay nhau, mọi người cùng tiễn Ái Tâm tiểu đội vào KimMôn. Sau khi người cuối cùng đi vào, Kim Môn khép lại nặng tựa ngàn cân,phong tỏa lối đi.Mấy người Pháo Thiên Minh giật mình, vội vàng châm lửa quan sát, pháthiện bên cạnh cửa đá có cần gạt. Rõ ràng là để mở cơ quan cánh cửa ngàn cân,nhưng hệ thống báo không thể sử dụng, bây giờ ai nấy hiểu, đây là thủ đoạn củahệ thống để phân tán sức người, trước khi tiêu diệt một nhánh đội ngũ khôngcho họ bất cứ cơ hội cầu nào.Thành viên: Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Phích Lịch, Vụ LýHoa, Kiếm Cầm, Xa và Tiểu Tuyết.Sau khi cánh cửa ngàn cân áp khép lại, bên trong Kim Môn đèn sáng lên.Trước mặt là cầu thang xoắn ốc xuống dưới, nhưng thay vì bằng gạch bìnhthường, cầu thang được ghép từ hàng trăm thanh trường thương, xung quanh vàtrên trần đá cũng do rừng thương tạo thành. Mỗi ngọn thương đầu nhọn hướnglên, thân bằng thép cứng, chôn một nửa vào đá, khoảng cách giữa chúng khôngquá 20 cm."Rất sắc bén." Pháo Thiên Minh ngồi bệt xuống chăm chú quan sát một mũithương rồi nói: "Mũi thương xanh biếc, chắc có độc. Cầu thang ít nhất cũng dàihơn một dặm, may mà không chọn Hỏa Môn, nếu không phải chạy trong lửarồi."

"Chọn Hỏa môn, tuyết sơn có lửa. Nhất định có vấn đề." Tinh Ảnh nói.

"Đừng chọn Thổ môn, đoán chừng có rắn." Vụ Lý Hoa nói.

Đường Đường tuy không đến nhưng cũng phát biểu ý kiến của mình: "Nếu

là trên binh pháp, năm cánh cửa này đều có thể có nhưng đều có thể không có.

Được một trong đó, mà mất đi bốn..."

"Tỷ tỷ của ngươi à?” Pháo Thiên Minh ném câu hỏi cho Vụ Lý Hoa rồi nói:

"Thôi, rút thăm đi!"

Giải quyết vấn đề bằng cách rút thăm đúng là giống như nghề sát thủ và kỹ

nữ, có một lịch sử lâu dài mà vĩnh viễn, chừng nào nhân loại còn tồn tại, thì

cách làm ấy vẫn không thôi.

Pháo Thiên Minh nhớ hồi lần đầu rút thăm là kì thi tiếng Anh năm lớp 6, y

đã làm bốn mảnh giấy ghi A, B, C, D rồi bốc. Sau đó thầy thương tiếng Anh

không thể chịu đựng được nữa. Lại có kẻ dám làm trò này ngay dưới mi mắt

mình, lúc thu bài thầy còn mỉa mai: "Bốc giấy cũng mất 20 phút à?"

Pháo Thiên Minh ngượng ngùng đáp: "Thầy có dặn, mỗi câu đều phải kiểm

tra lại".

Hôm ấy là ngày 14 tháng 4, nó in sâu trong tâm trí Thiên Minh, bởi vì y

được 67 điểm, lần đầu đạt điểm tiêu chuẩn đối với người Trung Quốc học tiếng

Anh như y. Từ đó y bắt đầu dẫn dắt học sinh toàn trường đi theo con đường thi

thố nhất định phải bốc thăm thử lại, cũng khiến y yêu mến vô cùng. Bởi sau khi

mang thành tích về, ông già nhà y khóc nức nở: "Đây là lần đầu tiên kể từ thế

kỷ 21 đến này họ Pháo chúng ta có người được điểm cao như thế. Tổ tiên thật

có linh!" Rồi tổ chức tiệc suốt ba ngày để ăn mừng...

Kết cục rút thăm chọn Kim Môn, Phích Lịch và Hát Bất Túy vẫn mỉm cười

nhìn mọi người làm loạn. Dù gì bọn họ cũng là con dế trên cùng một sợi dây

từng, dẫu Thủy hay Hỏa gì cũng phải cùng nhau vượt qua. Không phải bọn họ

cho rằng nhân phẩm của Pháo Thiên Minh không đủ vững chắc. Trái lại, tiểu tử

này rất may mắn, chủ yếu vì đi chung với y, lúc nào cũng vui vẻ đi kèm đau

khổ, hơn nữa còn phải cảnh giác khỏi bị y làm cho điên lên.

Ban đầu có mười mấy người chọn Kim Môn, sau khi Pháo Thiên Minh cười

âm hiểm vài tiếng là tự động gia nhập nhóm khác - đó là theo chỉ dẫn âm thầm

của Huyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết. Họ cho rằng dù đi cùng nhóm Pháo

Thiên Minh tìm được kho báu, nếu lúc chia của không đều, mười người kia nhất

định bị hi sinh. Mặc dù là tinh nhuệ, nhưng mấy người kia đều là tinh nhuệ

trong tinh nhuệ, là Hoa Kỳ so với Anh Quốc! Do đó mười mấy người đều nghĩ

không nên ở trong bóng tối mà chịu một nhát đao từ sau lưng. Thực ra họ không

sai, chỉ là đề nghị đó không phải của Pháo Thiên Minh mà là của Ái Niếp Niếp:

Nói chuyện đạo nghĩa gì, nếu không chia đủ thì phải chém, chúng ta với bọn họ

không thân không quen, lại còn có mâu thuẫn, không thể giả vờ trong sạch chia

phần tốt cho người lạ được, trừ khi là hồi nhỏ bị lừa đá vào đầu.

Hát Bất Túy cũng đồng tình với Ái Niếp Niếp. Hắn cho rằng khi đã nói mọi

người đã tách ra thì không nên coi người lạ là đồng đội, trước chỉ là hợp tác đôi

bên đều có lợi, nếu xung đột lợi ích tất nhiên phải giữ lại lợi ích cho bản thân và

bằng hữu, riêng 10% kia hắn vẫn cho là phải chia, vì tính chất khác nhau.

"Chúng ta đi đây." Mấy người rời đội ngũ, Vô Song Ngư lập một nhóm

riêng, Tinh Ảnh kéo luôn Tiểu Tuyết vào. Mọi người thêm bằng hữu Tiểu Tuyết

và mở kênh trò chuyện riêng.

"Chúc các ngươi gặp nhiều may mắn." Huyết Ảnh và Vô Song Ngư - cặp

oan gia ngầm nắm lấy tay nhau, mọi người cùng tiễn Ái Tâm tiểu đội vào Kim

Môn. Sau khi người cuối cùng đi vào, Kim Môn khép lại nặng tựa ngàn cân,

phong tỏa lối đi.

Mấy người Pháo Thiên Minh giật mình, vội vàng châm lửa quan sát, phát

hiện bên cạnh cửa đá có cần gạt. Rõ ràng là để mở cơ quan cánh cửa ngàn cân,

nhưng hệ thống báo không thể sử dụng, bây giờ ai nấy hiểu, đây là thủ đoạn của

hệ thống để phân tán sức người, trước khi tiêu diệt một nhánh đội ngũ không

cho họ bất cứ cơ hội cầu nào.

Thành viên: Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Phích Lịch, Vụ Lý

Hoa, Kiếm Cầm, Xa và Tiểu Tuyết.

Sau khi cánh cửa ngàn cân áp khép lại, bên trong Kim Môn đèn sáng lên.

Trước mặt là cầu thang xoắn ốc xuống dưới, nhưng thay vì bằng gạch bình

thường, cầu thang được ghép từ hàng trăm thanh trường thương, xung quanh và

trên trần đá cũng do rừng thương tạo thành. Mỗi ngọn thương đầu nhọn hướng

lên, thân bằng thép cứng, chôn một nửa vào đá, khoảng cách giữa chúng không

quá 20 cm.

"Rất sắc bén." Pháo Thiên Minh ngồi bệt xuống chăm chú quan sát một mũi

thương rồi nói: "Mũi thương xanh biếc, chắc có độc. Cầu thang ít nhất cũng dài

hơn một dặm, may mà không chọn Hỏa Môn, nếu không phải chạy trong lửa

rồi."

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… "Chọn Hỏa môn, tuyết sơn có lửa. Nhất định có vấn đề." Tinh Ảnh nói."Đừng chọn Thổ môn, đoán chừng có rắn." Vụ Lý Hoa nói.Đường Đường tuy không đến nhưng cũng phát biểu ý kiến của mình: "Nếulà trên binh pháp, năm cánh cửa này đều có thể có nhưng đều có thể không có.Được một trong đó, mà mất đi bốn...""Tỷ tỷ của ngươi à?” Pháo Thiên Minh ném câu hỏi cho Vụ Lý Hoa rồi nói:"Thôi, rút thăm đi!"Giải quyết vấn đề bằng cách rút thăm đúng là giống như nghề sát thủ và kỹnữ, có một lịch sử lâu dài mà vĩnh viễn, chừng nào nhân loại còn tồn tại, thìcách làm ấy vẫn không thôi.Pháo Thiên Minh nhớ hồi lần đầu rút thăm là kì thi tiếng Anh năm lớp 6, yđã làm bốn mảnh giấy ghi A, B, C, D rồi bốc. Sau đó thầy thương tiếng Anhkhông thể chịu đựng được nữa. Lại có kẻ dám làm trò này ngay dưới mi mắtmình, lúc thu bài thầy còn mỉa mai: "Bốc giấy cũng mất 20 phút à?"Pháo Thiên Minh ngượng ngùng đáp: "Thầy có dặn, mỗi câu đều phải kiểmtra lại".Hôm ấy là ngày 14 tháng 4, nó in sâu trong tâm trí Thiên Minh, bởi vì yđược 67 điểm, lần đầu đạt điểm tiêu chuẩn đối với người Trung Quốc học tiếngAnh như y. Từ đó y bắt đầu dẫn dắt học sinh toàn trường đi theo con đường thithố nhất định phải bốc thăm thử lại, cũng khiến y yêu mến vô cùng. Bởi sau khimang thành tích về, ông già nhà y khóc nức nở: "Đây là lần đầu tiên kể từ thếkỷ 21 đến này họ Pháo chúng ta có người được điểm cao như thế. Tổ tiên thậtcó linh!" Rồi tổ chức tiệc suốt ba ngày để ăn mừng...Kết cục rút thăm chọn Kim Môn, Phích Lịch và Hát Bất Túy vẫn mỉm cườinhìn mọi người làm loạn. Dù gì bọn họ cũng là con dế trên cùng một sợi dâytừng, dẫu Thủy hay Hỏa gì cũng phải cùng nhau vượt qua. Không phải bọn họcho rằng nhân phẩm của Pháo Thiên Minh không đủ vững chắc. Trái lại, tiểu tửnày rất may mắn, chủ yếu vì đi chung với y, lúc nào cũng vui vẻ đi kèm đaukhổ, hơn nữa còn phải cảnh giác khỏi bị y làm cho điên lên.Ban đầu có mười mấy người chọn Kim Môn, sau khi Pháo Thiên Minh cườiâm hiểm vài tiếng là tự động gia nhập nhóm khác - đó là theo chỉ dẫn âm thầmcủa Huyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết. Họ cho rằng dù đi cùng nhóm PháoThiên Minh tìm được kho báu, nếu lúc chia của không đều, mười người kia nhấtđịnh bị hi sinh. Mặc dù là tinh nhuệ, nhưng mấy người kia đều là tinh nhuệtrong tinh nhuệ, là Hoa Kỳ so với Anh Quốc! Do đó mười mấy người đều nghĩkhông nên ở trong bóng tối mà chịu một nhát đao từ sau lưng. Thực ra họ khôngsai, chỉ là đề nghị đó không phải của Pháo Thiên Minh mà là của Ái Niếp Niếp:Nói chuyện đạo nghĩa gì, nếu không chia đủ thì phải chém, chúng ta với bọn họkhông thân không quen, lại còn có mâu thuẫn, không thể giả vờ trong sạch chiaphần tốt cho người lạ được, trừ khi là hồi nhỏ bị lừa đá vào đầu.Hát Bất Túy cũng đồng tình với Ái Niếp Niếp. Hắn cho rằng khi đã nói mọingười đã tách ra thì không nên coi người lạ là đồng đội, trước chỉ là hợp tác đôibên đều có lợi, nếu xung đột lợi ích tất nhiên phải giữ lại lợi ích cho bản thân vàbằng hữu, riêng 10% kia hắn vẫn cho là phải chia, vì tính chất khác nhau."Chúng ta đi đây." Mấy người rời đội ngũ, Vô Song Ngư lập một nhómriêng, Tinh Ảnh kéo luôn Tiểu Tuyết vào. Mọi người thêm bằng hữu Tiểu Tuyếtvà mở kênh trò chuyện riêng."Chúc các ngươi gặp nhiều may mắn." Huyết Ảnh và Vô Song Ngư - cặpoan gia ngầm nắm lấy tay nhau, mọi người cùng tiễn Ái Tâm tiểu đội vào KimMôn. Sau khi người cuối cùng đi vào, Kim Môn khép lại nặng tựa ngàn cân,phong tỏa lối đi.Mấy người Pháo Thiên Minh giật mình, vội vàng châm lửa quan sát, pháthiện bên cạnh cửa đá có cần gạt. Rõ ràng là để mở cơ quan cánh cửa ngàn cân,nhưng hệ thống báo không thể sử dụng, bây giờ ai nấy hiểu, đây là thủ đoạn củahệ thống để phân tán sức người, trước khi tiêu diệt một nhánh đội ngũ khôngcho họ bất cứ cơ hội cầu nào.Thành viên: Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Phích Lịch, Vụ LýHoa, Kiếm Cầm, Xa và Tiểu Tuyết.Sau khi cánh cửa ngàn cân áp khép lại, bên trong Kim Môn đèn sáng lên.Trước mặt là cầu thang xoắn ốc xuống dưới, nhưng thay vì bằng gạch bìnhthường, cầu thang được ghép từ hàng trăm thanh trường thương, xung quanh vàtrên trần đá cũng do rừng thương tạo thành. Mỗi ngọn thương đầu nhọn hướnglên, thân bằng thép cứng, chôn một nửa vào đá, khoảng cách giữa chúng khôngquá 20 cm."Rất sắc bén." Pháo Thiên Minh ngồi bệt xuống chăm chú quan sát một mũithương rồi nói: "Mũi thương xanh biếc, chắc có độc. Cầu thang ít nhất cũng dàihơn một dặm, may mà không chọn Hỏa Môn, nếu không phải chạy trong lửarồi."

Chương 404: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 89