Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 501: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 186
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Một trấn nhỏ vô danh, hai bên đường là ghế khách danh dự nơi các bang chủquan sát. Trước khi ngũ hộ pháp xuất trận, họ không được xuất hiện trên chiếntrường. Phía đông đường là bang phái làm nền, phía tây là Hoàng Gia ThiênĐường, giữa họ là hai con đường tên là đường số một và đường số hai. Cảnhtượng như hai băng đảng tranh giành địa bàn."Giết!" Khi đếm ngược kết thúc, Tinh Ảnh lao ra như thể uống thuốc kíchdục, hét lớn một tiếng rồi ỷ vào khinh công cao siêu mà một mình xông lên. Baphút sau, đại quân đã điều chỉnh đội hình theo sự chỉ huy của Thiên Nhãn vàtiến đến điểm giao chiến. Trong số bốn mươi kẻ địch ban đầu, ba tên vẫn cònvùng vẫy, trong đó có cả bang chủ của chúng.Tinh Ảnh khóc lóc nhắn tin cho Pháo Thiên Minh: "Thân thủ vậythử, muốnchết cũng khó."Phương án tốt nhất là ít không địch lại nhiều, ra sức chiến đấu mà chết, nếukhông rất dễ lộ ra sơ hở trước mắt Lãnh Nhược Tuyết. Cầm lương lại còn nhậnhối lộ, dù thế nào cũng phải có đạo đức nghề nghiệp, ít ra cũng phải làm sao chotrên không có lỗi với người xem, dưới không thẹn với bách tính.Thăng cấp!"Giết!" Tinh Ảnh lại là người đầu tiên xông ra, năm ngàn tiền thật khiếnTinh Ảnh như ác quỷ địa ngục. Lần này đối thủ của bọn họ hơi hơi hơi mạnhhơn, có trăm người trở lên, lại bố trí mười mấy kỵ binh xung kích trận. Khôngngờ thế trận mới vừa thành, chưa kịp tấn công đã thấy một người tóc tai rối bùxù lao thẳng tới, trong miệng còn hô hét: "Ai tới giết ta đi, ai tới giết ta đi."Kẻ địch lập tức kinh ngạc đến ngây người, chờ khi lấy lại tinh thần, người tađã hạ gục năm đồng đội bên mình, thế trận kỵ binh trực tiếp bị phá vỡ. Đámngười sợ hãi, Tinh Ảnh thì giận dữ, đúng là quá đáng, ta giơ ngực ra đỡ thương,ngươi sợ cái chiêm gì.Thiên Nhãn có bài học lần đầu, lần này vừa thấy Tinh Ảnh quậy phá lao ra,hắn trực tiếp vung tay lên, một nhóm đông binh mã yểm hộ tiến lên. Kết quảTinh Ảnh bị thương nhẹ, vẫn không chết nổi.Trong trận chiến không hề kịch liệt, Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh quaysang nhìn nhau, hai chỉ có thể nuốt cay đắng vào trong lòng.Thời đại này kiếm tiền thật không dễ dàng, nếu cứ không gặp đối thủ, khôngcó tình thế giằng co, cho dù Pháo Thiên Minh có mạnh mẽ đến đâu cũng khôngkiếm không được đồng nào.Thăng cấp!"Giết!" Tinh Ảnh như nuốt hai hộp Viagra, vạn tám thành nội lực lao thẳngtới. Lần này hắn học khôn, không chỉ bỏ lại chiến hữu, đến lúc hết nội lực tựnhiên sẽ bị giết. Sau đó giải thích: Mình dùng thân thể kích hoạt bẫy độc của kẻđịch, mở ra con đường sáng lạn cho lực lượng chính nghĩa.Nhưng từ xưa tới nay, tìm chết là khó nhất... Đến phố đông, Tinh Ảnh sữngngười, một người đầu đội chữ bang hội đang nhìn mình với vẻ rầu rĩ tức tối.Không chỉ không có tiểu đệ ở bên cạnh, vị bang chủ này đã gác đại đao lên cổmình."Ta sẽ không để lại cho các ngươi bất cứ trang bị nào." Bang chủ phe địchhét lớn một câu bi tráng, rồi đao trong tay dồn sức..."Đừng..." Tinh Ảnh lăn lộn bò đến trước ánh sáng trắng tử vong kia, quỳxuống đất, cúi đầu, khóc lóc...Mặt trời dần lặn về phương Tây, Pháo Thiên Minh đồng tình ngồi bệt xuốngbên cạnh Tinh Ảnh, lấy ra một chai Cocacola rồi đưa cho hắn. Tâm trí y cũngbắt đầu rối bời. Ông trời ơi, hai ngày qua ngài giở quẻ đủ chưa, chẳng lẽ lần nàyta lại lật thuyền?Vận mệnh cuối cùng cũng sẽ thay đổi, con người cuối cùng cũng sẽ gặp khókhăn. Lần này, nhân số phe đối thủ của hoàng gia không nhiều lắm, chỉ khoảngbốn mươi người, nhưng mỗi người đều có võ công tốt, ý chí chiến đấu còn hếtsức mạnh mẽ. Lần này Tinh Ảnh không còn phải hô hào nữa mà trực tiếp xônglên. Có điều, lần này hắn không dám vận tới tám thành thắng nữa. Lãnh NhượcTuyết đã tìm hắn để tâm sự. Cô rất khâm phục tinh thần dũng cảm của hắn, hơnnữa còn dùng tiền thưởng để khuyến khích hắn tiếp tục cố gắng. Tuy vậy, cô hyvọng hắn có thể chú ý đến trạng thái của bản thân, cẩn thận không để lật thuyềntrong ao tù. Có thể thấy Lãnh Nhược Tuyết rất hài lòng với việc bang hội khôngcó thương vong, quy phần lớn công lao lên đầu Tinh Ảnh.Nhất định phải gặp ai đó có ý chí chiến đấu, Thượng Đế ơi, từ trước đến nayta chưa từng cầu xin ngài điều gì. Giờ đây xin ngài chiều theo điều ước nhỏnhoi này của ta. Tinh Ảnh cầu nguyện rồi lao vào phố đông...Vừa bước vào phố đông, hắn đã há hốc mồm kinh ngạc, bởi trước mắt hắnchắc chắn là một nhóm người có ý chí chiến đấu mãnh liệt. Nhưng... Tinh Ảnhchậm rãi đeo bao tay Thiên Tằm rồi gửi tin nhắn: "Chử Trà, mau tới diệt trừ lũranh con này đi."
Một trấn nhỏ vô danh, hai bên đường là ghế khách danh dự nơi các bang chủ
quan sát. Trước khi ngũ hộ pháp xuất trận, họ không được xuất hiện trên chiến
trường. Phía đông đường là bang phái làm nền, phía tây là Hoàng Gia Thiên
Đường, giữa họ là hai con đường tên là đường số một và đường số hai. Cảnh
tượng như hai băng đảng tranh giành địa bàn.
"Giết!" Khi đếm ngược kết thúc, Tinh Ảnh lao ra như thể uống thuốc kích
dục, hét lớn một tiếng rồi ỷ vào khinh công cao siêu mà một mình xông lên. Ba
phút sau, đại quân đã điều chỉnh đội hình theo sự chỉ huy của Thiên Nhãn và
tiến đến điểm giao chiến. Trong số bốn mươi kẻ địch ban đầu, ba tên vẫn còn
vùng vẫy, trong đó có cả bang chủ của chúng.
Tinh Ảnh khóc lóc nhắn tin cho Pháo Thiên Minh: "Thân thủ vậythử, muốn
chết cũng khó."
Phương án tốt nhất là ít không địch lại nhiều, ra sức chiến đấu mà chết, nếu
không rất dễ lộ ra sơ hở trước mắt Lãnh Nhược Tuyết. Cầm lương lại còn nhận
hối lộ, dù thế nào cũng phải có đạo đức nghề nghiệp, ít ra cũng phải làm sao cho
trên không có lỗi với người xem, dưới không thẹn với bách tính.
Thăng cấp!
"Giết!" Tinh Ảnh lại là người đầu tiên xông ra, năm ngàn tiền thật khiến
Tinh Ảnh như ác quỷ địa ngục. Lần này đối thủ của bọn họ hơi hơi hơi mạnh
hơn, có trăm người trở lên, lại bố trí mười mấy kỵ binh xung kích trận. Không
ngờ thế trận mới vừa thành, chưa kịp tấn công đã thấy một người tóc tai rối bù
xù lao thẳng tới, trong miệng còn hô hét: "Ai tới giết ta đi, ai tới giết ta đi."
Kẻ địch lập tức kinh ngạc đến ngây người, chờ khi lấy lại tinh thần, người ta
đã hạ gục năm đồng đội bên mình, thế trận kỵ binh trực tiếp bị phá vỡ. Đám
người sợ hãi, Tinh Ảnh thì giận dữ, đúng là quá đáng, ta giơ ngực ra đỡ thương,
ngươi sợ cái chiêm gì.
Thiên Nhãn có bài học lần đầu, lần này vừa thấy Tinh Ảnh quậy phá lao ra,
hắn trực tiếp vung tay lên, một nhóm đông binh mã yểm hộ tiến lên. Kết quả
Tinh Ảnh bị thương nhẹ, vẫn không chết nổi.
Trong trận chiến không hề kịch liệt, Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh quay
sang nhìn nhau, hai chỉ có thể nuốt cay đắng vào trong lòng.
Thời đại này kiếm tiền thật không dễ dàng, nếu cứ không gặp đối thủ, không
có tình thế giằng co, cho dù Pháo Thiên Minh có mạnh mẽ đến đâu cũng không
kiếm không được đồng nào.
Thăng cấp!
"Giết!" Tinh Ảnh như nuốt hai hộp Viagra, vạn tám thành nội lực lao thẳng
tới. Lần này hắn học khôn, không chỉ bỏ lại chiến hữu, đến lúc hết nội lực tự
nhiên sẽ bị giết. Sau đó giải thích: Mình dùng thân thể kích hoạt bẫy độc của kẻ
địch, mở ra con đường sáng lạn cho lực lượng chính nghĩa.
Nhưng từ xưa tới nay, tìm chết là khó nhất... Đến phố đông, Tinh Ảnh sững
người, một người đầu đội chữ bang hội đang nhìn mình với vẻ rầu rĩ tức tối.
Không chỉ không có tiểu đệ ở bên cạnh, vị bang chủ này đã gác đại đao lên cổ
mình.
"Ta sẽ không để lại cho các ngươi bất cứ trang bị nào." Bang chủ phe địch
hét lớn một câu bi tráng, rồi đao trong tay dồn sức...
"Đừng..." Tinh Ảnh lăn lộn bò đến trước ánh sáng trắng tử vong kia, quỳ
xuống đất, cúi đầu, khóc lóc...
Mặt trời dần lặn về phương Tây, Pháo Thiên Minh đồng tình ngồi bệt xuống
bên cạnh Tinh Ảnh, lấy ra một chai Cocacola rồi đưa cho hắn. Tâm trí y cũng
bắt đầu rối bời. Ông trời ơi, hai ngày qua ngài giở quẻ đủ chưa, chẳng lẽ lần này
ta lại lật thuyền?
Vận mệnh cuối cùng cũng sẽ thay đổi, con người cuối cùng cũng sẽ gặp khó
khăn. Lần này, nhân số phe đối thủ của hoàng gia không nhiều lắm, chỉ khoảng
bốn mươi người, nhưng mỗi người đều có võ công tốt, ý chí chiến đấu còn hết
sức mạnh mẽ. Lần này Tinh Ảnh không còn phải hô hào nữa mà trực tiếp xông
lên. Có điều, lần này hắn không dám vận tới tám thành thắng nữa. Lãnh Nhược
Tuyết đã tìm hắn để tâm sự. Cô rất khâm phục tinh thần dũng cảm của hắn, hơn
nữa còn dùng tiền thưởng để khuyến khích hắn tiếp tục cố gắng. Tuy vậy, cô hy
vọng hắn có thể chú ý đến trạng thái của bản thân, cẩn thận không để lật thuyền
trong ao tù. Có thể thấy Lãnh Nhược Tuyết rất hài lòng với việc bang hội không
có thương vong, quy phần lớn công lao lên đầu Tinh Ảnh.
Nhất định phải gặp ai đó có ý chí chiến đấu, Thượng Đế ơi, từ trước đến nay
ta chưa từng cầu xin ngài điều gì. Giờ đây xin ngài chiều theo điều ước nhỏ
nhoi này của ta. Tinh Ảnh cầu nguyện rồi lao vào phố đông...
Vừa bước vào phố đông, hắn đã há hốc mồm kinh ngạc, bởi trước mắt hắn
chắc chắn là một nhóm người có ý chí chiến đấu mãnh liệt. Nhưng... Tinh Ảnh
chậm rãi đeo bao tay Thiên Tằm rồi gửi tin nhắn: "Chử Trà, mau tới diệt trừ lũ
ranh con này đi."
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Một trấn nhỏ vô danh, hai bên đường là ghế khách danh dự nơi các bang chủquan sát. Trước khi ngũ hộ pháp xuất trận, họ không được xuất hiện trên chiếntrường. Phía đông đường là bang phái làm nền, phía tây là Hoàng Gia ThiênĐường, giữa họ là hai con đường tên là đường số một và đường số hai. Cảnhtượng như hai băng đảng tranh giành địa bàn."Giết!" Khi đếm ngược kết thúc, Tinh Ảnh lao ra như thể uống thuốc kíchdục, hét lớn một tiếng rồi ỷ vào khinh công cao siêu mà một mình xông lên. Baphút sau, đại quân đã điều chỉnh đội hình theo sự chỉ huy của Thiên Nhãn vàtiến đến điểm giao chiến. Trong số bốn mươi kẻ địch ban đầu, ba tên vẫn cònvùng vẫy, trong đó có cả bang chủ của chúng.Tinh Ảnh khóc lóc nhắn tin cho Pháo Thiên Minh: "Thân thủ vậythử, muốnchết cũng khó."Phương án tốt nhất là ít không địch lại nhiều, ra sức chiến đấu mà chết, nếukhông rất dễ lộ ra sơ hở trước mắt Lãnh Nhược Tuyết. Cầm lương lại còn nhậnhối lộ, dù thế nào cũng phải có đạo đức nghề nghiệp, ít ra cũng phải làm sao chotrên không có lỗi với người xem, dưới không thẹn với bách tính.Thăng cấp!"Giết!" Tinh Ảnh lại là người đầu tiên xông ra, năm ngàn tiền thật khiếnTinh Ảnh như ác quỷ địa ngục. Lần này đối thủ của bọn họ hơi hơi hơi mạnhhơn, có trăm người trở lên, lại bố trí mười mấy kỵ binh xung kích trận. Khôngngờ thế trận mới vừa thành, chưa kịp tấn công đã thấy một người tóc tai rối bùxù lao thẳng tới, trong miệng còn hô hét: "Ai tới giết ta đi, ai tới giết ta đi."Kẻ địch lập tức kinh ngạc đến ngây người, chờ khi lấy lại tinh thần, người tađã hạ gục năm đồng đội bên mình, thế trận kỵ binh trực tiếp bị phá vỡ. Đámngười sợ hãi, Tinh Ảnh thì giận dữ, đúng là quá đáng, ta giơ ngực ra đỡ thương,ngươi sợ cái chiêm gì.Thiên Nhãn có bài học lần đầu, lần này vừa thấy Tinh Ảnh quậy phá lao ra,hắn trực tiếp vung tay lên, một nhóm đông binh mã yểm hộ tiến lên. Kết quảTinh Ảnh bị thương nhẹ, vẫn không chết nổi.Trong trận chiến không hề kịch liệt, Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh quaysang nhìn nhau, hai chỉ có thể nuốt cay đắng vào trong lòng.Thời đại này kiếm tiền thật không dễ dàng, nếu cứ không gặp đối thủ, khôngcó tình thế giằng co, cho dù Pháo Thiên Minh có mạnh mẽ đến đâu cũng khôngkiếm không được đồng nào.Thăng cấp!"Giết!" Tinh Ảnh như nuốt hai hộp Viagra, vạn tám thành nội lực lao thẳngtới. Lần này hắn học khôn, không chỉ bỏ lại chiến hữu, đến lúc hết nội lực tựnhiên sẽ bị giết. Sau đó giải thích: Mình dùng thân thể kích hoạt bẫy độc của kẻđịch, mở ra con đường sáng lạn cho lực lượng chính nghĩa.Nhưng từ xưa tới nay, tìm chết là khó nhất... Đến phố đông, Tinh Ảnh sữngngười, một người đầu đội chữ bang hội đang nhìn mình với vẻ rầu rĩ tức tối.Không chỉ không có tiểu đệ ở bên cạnh, vị bang chủ này đã gác đại đao lên cổmình."Ta sẽ không để lại cho các ngươi bất cứ trang bị nào." Bang chủ phe địchhét lớn một câu bi tráng, rồi đao trong tay dồn sức..."Đừng..." Tinh Ảnh lăn lộn bò đến trước ánh sáng trắng tử vong kia, quỳxuống đất, cúi đầu, khóc lóc...Mặt trời dần lặn về phương Tây, Pháo Thiên Minh đồng tình ngồi bệt xuốngbên cạnh Tinh Ảnh, lấy ra một chai Cocacola rồi đưa cho hắn. Tâm trí y cũngbắt đầu rối bời. Ông trời ơi, hai ngày qua ngài giở quẻ đủ chưa, chẳng lẽ lần nàyta lại lật thuyền?Vận mệnh cuối cùng cũng sẽ thay đổi, con người cuối cùng cũng sẽ gặp khókhăn. Lần này, nhân số phe đối thủ của hoàng gia không nhiều lắm, chỉ khoảngbốn mươi người, nhưng mỗi người đều có võ công tốt, ý chí chiến đấu còn hếtsức mạnh mẽ. Lần này Tinh Ảnh không còn phải hô hào nữa mà trực tiếp xônglên. Có điều, lần này hắn không dám vận tới tám thành thắng nữa. Lãnh NhượcTuyết đã tìm hắn để tâm sự. Cô rất khâm phục tinh thần dũng cảm của hắn, hơnnữa còn dùng tiền thưởng để khuyến khích hắn tiếp tục cố gắng. Tuy vậy, cô hyvọng hắn có thể chú ý đến trạng thái của bản thân, cẩn thận không để lật thuyềntrong ao tù. Có thể thấy Lãnh Nhược Tuyết rất hài lòng với việc bang hội khôngcó thương vong, quy phần lớn công lao lên đầu Tinh Ảnh.Nhất định phải gặp ai đó có ý chí chiến đấu, Thượng Đế ơi, từ trước đến nayta chưa từng cầu xin ngài điều gì. Giờ đây xin ngài chiều theo điều ước nhỏnhoi này của ta. Tinh Ảnh cầu nguyện rồi lao vào phố đông...Vừa bước vào phố đông, hắn đã há hốc mồm kinh ngạc, bởi trước mắt hắnchắc chắn là một nhóm người có ý chí chiến đấu mãnh liệt. Nhưng... Tinh Ảnhchậm rãi đeo bao tay Thiên Tằm rồi gửi tin nhắn: "Chử Trà, mau tới diệt trừ lũranh con này đi."